Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 77: Kỳ thật là ka đánh hụt (2)




- Giả sao?
- Tại sao hắn lại xuất hiện?
- Ta vừa mới kiểm tra ID, hình như là thật.
- Con mẹ nó còn đánh cái rắm gì nữa, làm sao lại xếp đội như thế, đậu xanh, đây là trận đấu thăng cấp của ta nha, đúng là không có nhân tính!
- Thôi đi, có thể thua trên tay Khô Lâu, hệ thống đều đã rất chiếu cố đến ngươi, lên đi!
- Đúng vậy, khó có được cơ hội luận bàn cùng cao thủ.
Vương Tranh có một đoạn thời gian dài không vào CT, đã sớm xem nhẹ tình huống của mình, hắn phai nhạt, không có nghĩa là người khác cũng phai nhạt, ngay cả Nghiêm Tiểu Tô đều đã quên điểm này. Sau khi công ty KING đưa vào hoạt động, Nghiêm Tiểu Tô cũng kiến thức đến các mặt rất cao thật sự trên thế giới, cũng cảm thấy một chút thanh danh trong CT cũng không tính là cái gì, cũng đã quên điểm này.
Sau ngắn ngủi khiếp sợ, mọi người cao hứng phấn chấn bắt đầu công kích đối phương.
Đây cũng không phải tiết tấu nằm thắng, đây là ngủ cũng thắng nha.
Đối diện đừng nói là năm tên Kim Cương, đến năm mươi tên thì thế nào?
Nhưng dù sao đối diện vẫn không hèn nhát, đưa đầu một đao rụt cổ cũng một đao, lại nói có thể so đấu cùng người trong truyền thuyết cũng là một chuyện rất thích thú.
Vương Tranh thuận tay liền chọn Bá Vương, không được tự nhiên, có lẽ là do cảm giác vừa rồi mới sử dụng robot chân thật rất tốt, sau đó dùng đến thứ này quả thật không được tự nhiên.
Khó trách cao thủ chân chính sẽ không chơi đùa thứ này, quả thật là phá hư cảm giác.
Nhưng hơi điều chỉnh một chút, chiến đấu vẫn không có vấn đề gì.
Ngay mặt đối kháng là một Kỵ Sĩ Quang Vinh, anh bạn này tốt xấu cũng là đẳng cấp Kim Cương, nhưng lúc này khẩn trương đều ra mồ hôi, bình tĩnh nhất định phải bình tĩnh. Chống đỡ được vài giây xem như đã thắng lợi.
“Xoạt”
Bá Vương một thương giết ra, cả người run rẩy một cái, nháy mắt gà con chạy quá nhanh một động tác Hoạt Bộ trên diện rộng triệt thoái về phía sau.
Vương Tranh đuổi theo, Bá Vương lại giết ra một đòn, nhưng đối phương lại né tránh.
Nhào vô a.
Vương Tranh buồn bực, tiết tấu không đúng, cảm giác ra tay hoàn toàn đánh lệch lạc.
Lúc này kỳ thật cả người Bá Vương đều đây sơ hở, Vương Tranh dùng cảm giác thực chiến để đánh CT khẳng định là không được, mà vừa rồi cảm giác rất tốt, cũng không phải lập tức có thể điều chỉnh tới được, Bá Vương loại robot này vẫn có khuyết điểm, công kích thất bại, cả người như không có che chắn.
Nhưng mà đăng cấp Kim Cương ở đối diện rõ ràng thấy được sơ hở, nhưng mà vẫn hết sức chăm chú trốn tránh.
Ngay cả Nghiêm Tiểu Tô đều nhìn ra sơ hở, nhưng đối phương chết sống cũng không tiến công. Cuối cùng bị Vương Tranh mèo mù vớ phải chuột chết đánh bạo.
Hơn 10’ đối phương đoàn diệt.
Sau đó đồng đội kính ngưỡng lập tức thao thao như nước sông liên miên không dứt, đối diện cũng rất cao hứng, bọn họ chống đỡ dài như vậy, thật sự là quá vui vẻ.
- Đại ca, ngươi còn rất nhân từ, bất quá giả bộ cũng quá rõ ràng a.
Nghiêm Tiểu Tô cười nói, nhiều chiêu thất bại như vậy.
Vương Tranh ngẩn ngơ, cười khổ nói:
- Ta không phải giả bộ, gần đât huấn luyện robot Bá Vương, khác biệt giữa robot thực và mạng giả lập quá lớn, tiết tấu còn không có biến đổi trở lại kịp, ta còn đang suy nghĩ vì sao đối phương không phản kích đây này?
Nghiêm Tiểu Tô trợn mắt há hốc mồm.
Con gà con phái đối diện cũng rất vui vẻ, Khô Lâu thật sự là người tốt a, biết chênh lệch quá lớn, cho hắn để lại mặt mũi.
Đánh trả?
Cho hắn là ngốc sao, nếu thật sự hắn phản kích thì tuyệt đối sẽ lập tức bị bạo, mẹ kiếp, may mà hắn thông minh như vậy.
Đồng đội ở đối diện còn phát ra lời cảm ơn trên kênh công cộng, làm cho Nghiêm Tiểu Tô cùng Vương Tranh dở khóc dở cười.
Đây là khí phách của vương giả trong truyền thuyết sao, quả nhiên uy vũ a, không cần chiến cũng có thể khuất phục người.
Vương Tranh cùng Nghiêm Tiểu Tô cũng mất đi hứng thú chiến đấu tiếp, hàn huyên một chút tình hình gần đây, Trương Sơn, Trương Như Nam cùng Mông Điềm huấn luyện hung mãnh. Nghe nói Mông Ngao cho bọn hắn kế hoạch nhỏ, tăng mạnh huấn luyện, Trần Tú cùng Diêu Ngả Luân lại đang phong cảnh, là nhân vật đại biểu khoa Vật Lý, nhất là bọn họ còn thành hội trưởng cùng phó hội trưởng câu lạc bộ CT của học viện Chiến Thần. Nghe nói Trần Tú bị một đám đàn chị theo đuổi, chẳng qua Trần Tú thề không tìm bạn gái lớn tuổi hơn hắn, nhất định phải tìm em gái mới được.
Vấn đề là cho dù là học viên mới thì đều lớn tuổi hơn hắn, đứa nhỏ đáng thương này có chứng sợ hãi chị gái.
Nhưng đối với người khác mà nói, cái này quả thật là một chuyện rất hạnh phúc, gần đây Diêu Ngả Luân đi theo con đường em trai ngoan .
Mà Trần Tú thật hy vọng ba bà chị nhanh lập gia đình, để cho hắn có thể trở thành nam tử hán đội trời đạp đất.
Vương Tranh cùng Nghiêm Tiểu Tô cười to, Vương Tranh cũng nói một ít chuyện thú vị ở Aslan với Nghiêm Tiểu Tô, đương nhiên bao gồm việc hắn hành hung phú nhị đại Yabitan, Nghiêm Tiểu Tô hưng phấn thẳng nhảy, đáng tiếc không ở Aslan.
Nhưng mà chỉ cần công ty KING làm tốt, sớm muộn gì có một ngày sẽ tiến quân đến Aslan, không chỉ có là Aslan, trở thành quái vật lớn trong Ngân Minh cũng không phải ảo tưởng.
Hai năm trước, hai chú nhóc ngồi ở vườn trường phía sau núi tâm tình cuộc sống cùng giấc mộng, lúc ấy cảm thấy đều là hư ảo.
Nhưng hiện tại thì sao?
Có lẽ giấc mộng cũng không có xa xôi như vậy, đôi khi chỉ ngốc nghếch liều một lần.
Vận khí thứ đồ chơi này luôn muốn liều mạng với ngươi, sau đó mới có thể xuất hiện.
Hàn huyên với Nghiêm Tiểu Tô nửa ngày, tâm tình của Vương Tranh cũng rất tốt, càng rời xa quê nhà, anh em nói chuyện lại càng thân thiết, mở điện thoại ra, phát hiện có vài tin nhắn.
Đều là Lâm Hồi Âm.
- Vương Tranh, có việc cần tìm anh!
- Tại sao nh không trả lời điện thoại của em, em giận rồi.
- Em thực sự tức giận, em muốn làm ra việc phá hoại!
- Tốt, em là người lớn rộng lượng, không tức giận với anh!
- Vương Tranh, anh là đồ trứng thối!
Vương Tranh dở khóc dở cười, hắn cùng Nghiêm Tiểu Tô nói chuyện rất vui, không có nghe thấy, con bé kia cũng không đủ kiên nhẫn.
- Công chúa nhỏ, có chuyện gì a.
Vương Tranh phát ra tin nhắn rồi gởi qua.
Nửa ngày, mới có tin nhắn đáp lại:
- Hiện tại công chúa rất tức giận, muốn tuyệt giao với anh!
- À, như vậy sao, sau này lỗ tai sẽ được yên tĩnh, thật tốt.
- Anh cái tên bại hoại này, rất muốn mặc kệ anh, không nên để bọn họ thả anh ra!
Lâm Hồi Âm tức giận đến nghiến răng, hận không thể dùng hàm răng hổ nho nhỏ của mình hung hăng cắn vào một miếng.
- Ha ha, chỉ đùa một chút, cảm ơn em, có chuyện gì không, vừa mới rồi anh đang huấn luyện, không thấy được.
Khó trách mọi người đều thích trêu chọc trẻ con, quả thật đùa giỡn rất thoải mái.
Chỉ tiếc không có người biết, nếu không phải như thế khẳng định phải hô to, ngươi nha, đây là trêu chọc công chúa, đây là muốn quất roi thị chúng mà !
…..
Hondurat không nói gì, đối phương thế sự thắng một trận liền lượn, hơn nữa, thật sự không xuất hiện nữa, làm cho hắn ở nơi nào đó treo robot chờ hơn ba giờ, Hondurat sắp giận đến bùng nổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.