Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 47: Thử qua mới biết là tốt (2)




- Đều là khoa Vật Lý. Không cần khách khí.
Sinh viên trực nhật khoát tay áo, sau đó chạy nhanh, Vương Tranh lắc đầu cười, hắn làm sao như đang khách khí, nhìn nhìn đồng hồ, còn 10’ mới đến giờ học, đi bộ bình thường, khoảng tám phút là có thể đến. Nhưng mà, trên đường thật sự có không ít người vừa làm vừa học giống như tên viên kia, đang chạy nhắm về phòng học lớn số 3 nghe giảng bài, trong đó bao gồm nữ sinh. Còn có không ít học viên là khoa điều khiển robot!
"Oa a a a!"
Bỗng nhiên, phía sau truyền đến một tiếng thét chói tai.
Vương Tranh quay người lại, liền nhìn thấy hai nữ sinh nhỏ dáng người xinh xắn cũng rất có vốn liếng, đầy mắt là sao sáng đang nhìn theo dõi hắn.
- Là thật nha!
- Quá đẹp ‘chai’!
- Ừ ừm!
- Thầy giáo Vương mạnh khỏe.
- Bạn học Vương mạnh khỏe.
Oa a a a, hai nữ sinh nhỏ tự có mục đích riêng nói một phen, đều kêu một tiếng, lại thấp giọng hưng phấn kêu rồi chạy ra ngoài.
Vương Tranh sửng sốt chừng ba giây, mới lắc lắc đầu, đây đều là cái chuyện vừa là thầy giáo vừa là bạn học.
- A, là thầy giáo Vương, còn đáng yêu hơn so với trong tưởng tượng nha.
- Ừ, còn tưởng rằng hắn rất thực hung dữ đấy.
- Đúng vậy đúng vậy, đội trưởng IG đấy. Hoàn hảo không phải loại hình cao lớn thô kệch, thuộc loại ta LIKE.
Trên đường, còn có không ít nữ sinh nhìn thấy Vương Tranh, có đi đến phòng học lớn số ba, cũng có đi đến các lớp khác, chỉ cần thấy được đều nghị luận thêm vài câu như vậy, ánh mắt cũng có điểm nóng bừng bừng, Vương Tranh hiện tại là học viên No. 1, nam sinh le lói của học viện Chiến Thần.
Vương Tranh rất rộng lượng cười cười, lúc này, bỗng nhiên một nữ sinh vọt đi lên:
- Học trưởng, em thích thích, để em làm bạn gái của anh đi!
Xem bộ dáng hẳn là học viên mới của khoa Vật Lý, ở cách đó không xa, còn có một đám nữ sinh đang nhìn xem bên này, hẳn là bạn học cùng lớp của người nữ sinh này.
- Ngươi rất cute, nhưng rất đáng tiếc ta đã có bạn gái.
Vương Tranh lắc đầu, lần đầu tiên bị người khác ngỏ lời, cảm giác có điểm quái dị, nguyên bản vốn tưởng rằng sẽ vui vẻ, nhưng mà kết quả cũng là làm cho hắn càng nhớ tới tiểu Thi.
Nữ sinh nháy mắt:
- Là đàn chị Diệp Tử Tô hay sao, học trưởng, nếu là hài người chia tay, nhất định phải tìm em, có lẽ em không xinh đẹp như nàng, nhưng mà em cũng có rất nhiều ưu điểm, thử qua mới biết được.
Thử qua…
Hiện tại con gái đều hung mãnh như vậy sao, Vương Tranh cười khổ, làm sao lại cùng Diệp Tử Tô nhấc lên quan hệ:
- Có thời gian nói này đó, còn không mau đi học?
- Hì hì, học trưởng ltas nữa gặp lại.
Rất rõ ràng, nữ sinh đi lớp mà Vương Tranh giảng bài.
- Khụ, đến muộn ta sẽ điểm bài thi a.
Vương Tranh không thể không dùng ra tuyệt chiêu giữ tôn nghiêm của giáo sư, trừ điểm!
Các nữ sinh nhất thời chim bay thú chạy, tiếng cười hi hi ha ha, Vương Tranh cũng thoải mái cười, cảm giác vườn trường, không khí đều tràn đầy thanh xuân.
Bởi vì các nữ sinh quấy rầy, tiếng chuông học còn không vang, Vương Tranh liền sớm rảo bước tiến vào phòng học lớn số 3, vốn định đợi tiếng chuông reo mới đi vào, có nhiều thầy giáo phong phạm rất đúng giờ.
Gian phòng học này là chuyên môn chuẩn bị để giảng bài , ở học viện Chiến Thần, tiêu chuẩn giảng bài có hai loại. Loại thứ nhấ, chính là chính trị cùng ngôn ngữ học, đây là chương trình học cưỡng chế, vô luận là người thuộc khoa nào đều phải học tập, loại thứ hai còn lại là chương trình học trọng tâm, vì thế cho nên khoa khác nhau đều có các chứng chỉ thuộc chương trình học này, vì tiết kiệm tài nguyên giáo dục, để cho mọi người cùng lên lớp.
Vương Tranh lên giảng là vài chương trình học đứng đầu của Tiếu Phỉ, môn học mà vài khoa đều có thể chọn.
Bên ngoài lớp học mọi người còn có thể hi hi ha ha, vừa vào lớp học, tố chất học viên của học viện Chiến Thần liền thể hiện ra, mọi người nhanh chóng ngồi ổn định.
Trừ tên nhóc sinh viên trực nhật mà lúc trước ở văn phòng gặp được.
- Xin lỗi, vị trí này đã có người, bạn bè ta sẽ đến.
Sinh viên trực nhật đã chiếm vị trí chờ Vương Tranh.
- Giáo viên đều đến rồi, bạn bè của ngươi khẳng định đã trốn tiết.
- Làm sao mà như thế? Chậc, ta nói rồi, người đẹp, không nên đùa giỡn người khác như vậy nha, oh, bạn của ta đã đến, nơi này, nơi này, ngồi ở đây.
Bạn học sinh viên trực nhật hướng về phía Vương Tranh phất tay mà kêu kêu, một chút cũng không chú ý tới, các học sinh xung quanh hắn đều dùng ánh mắt quỷ dị theo dõi hắn.
Vương Tranh cũng hướng hắn phất phất tay, đi tới:
- Ngươi tên gì?
- Đừng khách khí, bảo ta Zenzi là đến nơi.
- Cảm ơn Zenzi, nhưng mà ta ngồi ở đây chỉ sợ có điểm không ổn lắm, bạn học, ngươi ngồi đi.
Zenzi ngẩn người, vò vò đầu, bộ dáng có điểm sợ tiếp xúc với con gái, cũng đứng lên:
- Vậy thì ta cũng đứng nghe giảng bài.
Tuy rằng phòng học lớn rất to, nhưng mà có nhiều người tới nghe giảng bài , còn có không ít học viên từ bên ngoài, phần lớn chỗ ngồi đều nhường cho các nữ sinh , tinh thần ga lăng của các nam sinh biểu hiện rất khá.
Zenzi cười đứng ở bên người Vương Tranh:
- Cái này... kỳ thật ta dùng bút ký ghi lại có chút chậm, lát nữa tan học ngươi cho ta mượn sao chép một chút.
Nhiệt tình giúp người khác giữ vị trí như vậy, bạn học Zenzi rõ ràng là có nhu cầu.
Khi nói chuyện, hắn đã mở màn hình điện thoại ra, sau đó đăng nhập vào một cái trang web mua sắm, bắt đầu phục vụ công tác kiếm khách đẩy mạnh tiêu thụ.
Lúc này, tiếng chuông đi học lên.
Vương Tranh cười:
- Bút ký có thể cho ngươi xem, nhưng mà vẫn đừng nên trốn tiết, tốt lắm, các học sinh, đi học, hôm nay chúng ta học bài…
Vương Tranh vừa nói, vừa đi lên bục giảng, đồng thời mở hệ thống hổ trợ giảng dạy trong phòng học ra, dùng ID giáo sư đăng nhập mở ra, liên tiếp hiển thị các hình chiếu công thức ở trên màn hình lớn phía sau.
Bạn học Zenzi ngây ngốc đứng đó nhìn Vương Tranh ở trên bục giảng từ từ mà nói, một chữ cũng không nghe vào.
- Hắn là ai? Vì sao lại giảng bài?
Nữ sinh được hắn nhường cho vị trí ngẩng đầu nhìn Zenzi liếc mắt một cái:
- Ngươi không phải nói là bạn bè của ngươi sao?
- Vừa mới quen.
- Hắn chính là đệ tử của Tiếu Phỉ, giáo sư Vật Lý học đặc chiêu của học viện chúng ta, Vương Tranh.
“.”
Zenzi khẩn trương nuốt nước miếng, xong đời, hắn đã làm cái gì? Đuổi giáo sư Vương Tranh ra văn phòng của hắn.
Suốt một tiết học, bạn học Zengzi một chữ cũng không nghe lọt vào tai.
Sau khi tan học, liền nhìn thấy Vương Tranh đi tới chỗ của hắn.
- Giáo sư, ta không phải cố ý, ta…
- Đây là bút ký ta đáp ứng đưa cho ngươi.
Vương Tranh vỗ vỗ bờ vai của hắn, truyền một phần văn kiện từ trong điện thoại qua, còn nói thêm:
- Ta còn thiếu một trợ lý, ngươi nguyện ý giúp ta không? Nhưng điều kiện tiên quyết là đi học phải thật sự chuyên tâm, ta cảm thấy ta giảng bài vẫn là rất thú vị.
Chung quanh học viên đều nở nụ cười, lại hâm mộ nhìn Zenzi, trợ lý là được học viện phát tiền lương, đãi ngộ khá tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.