Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 29: Ra tay trước (1)




Nếu nhìn đến huy hiệu trường của bọn họ, học viện kinh tế Mongomery, chỉ cần là người của hệ Mặt Trời sẽ không cảm thấy kỳ quái. Học viện của con cháu quý tộc, kinh phí của trường học đến từ chính các cổ đông, cũng chính là cha mẹ của các học viên, bọn họ lấy hình thức nhập tài trợ chi phí, cho nên ở Mongomery thứ không thiếu nhất chính là tiền.
Nhất là đi ra nước ngoài đến quốc gia khác, vẻ bề ngoài lại càng quan trọng.
Đám học viên đang ở trong phòng giải trí nhóm ba nhóm năm tụ cùng một chỗ, có khí chất nhà giàu mới nổi, cũng có khí chất quý tộc, hiển nhiên đối với chuyến lữ hành lần này bọn họ cũng vô cùng có hứng thú.
Toàn bộ phi thuyền đội ngũ mặc vào trang phục nhân viên phục vụ có hơn mười người, đều là nhân viên chuyên nghiệp được tuyển chọn tỉ mỉ, ít ra có thể xác định là thám tử của đoàn hải tặc Router có lẫn ở bên trong.
Đội trưởng của đoàn hải tặc Router quả thật rất lợi hại, hắn thu hoạch nhân viên tình báo cũng không đến từ hải tặc chính thức, thu hoạch tin tức chỉ dùng tiền trả thù lao, hạ chỉ số phiêu lưu của thám tử đến mức thấp nhất, đây cũng là nguyên nhân những người đó nguyện ý hợp tác cùng hải tặc, phiêu lưu thấp, hồi báo cao.
Một cú lần này hiển nhiên là rất lớn.
Hết thảy đều rất bình thường, cảng không gian một người tiếp một người thông qua, cũng không có thẩm tra nghiêm khắc đặc biệt gì, đương nhiên cũng không lơi lỏng gì.
Ah, quả thật đều là một ít trời ơi đất hỡi không dễ hầu hạ, điểm ấy tuổi lại có thể hưởng thụ cuộc sống như vậy, dựa vào cái gì?
Chỗ bóng râm có vài đôi có vẻ vô cùng bất mãn, bên trong có bốn con bé, trừ một con ngay cả cún cũng không thèm để ý tới, ba con còn lại đều là làm cho người ta thèm chảy nước miếng ngập vài mét, nếu trước đó có thể làm một lần, cũng không uổng kiếp sống làm người.
Có lẽ lần này có thể ra điều kiện với bọn hải tặc , cho dù không cần trả thù lao cũng được.
Mi Lu, Mông Điềm, Liệt Tâm quả thật có điểm khoe cờ khoe sắc, một người ôn hòa như ánh trăng, một người lãnh khốc như núi băng, một người nhiệt tình như lửa cháy. Loại hình khác nhau, nhưng đều xinh đẹp giống nhau, mà một người không hợp đàn, hiển nhiên cũng là có tự mình hiểu lấy, chạy đến một bên vẽ vẽ khoảng không đầy sao.
Trong nhà có tiền như vậy, tại sao không đi sửa nhan sắc, vẽ tranh xem rất được, kẻ có tiền chỉ thích mấy thứ này, học một ít thứ vô dụng được xưng là nghệ thuật gì đó.
Có tiền hay không có tiền, ngụy trang không được, có một người thanh niên như là ánh mặt trời, giơ tay nhấc chân đều toát ra một loại khí phách trên trời dưới đất chỉ duy nhất có ta, trên ngón tay mang một cái nhẫn được khảm một viên ruby cực lớn, giá trị liên thành a.
Quay lại nhìn xem vật phẩm trang sức của ba người đẹp kia, nhìn như không bắt mắt, nhưng tùy tiện lấy ra một cái chỉ sợ cũng cần người bình thường làm việc một năm.
Trong quá trình lữ hành là phải chơi đùa, Vương Tranh giả bộ quý tộc không được, nhưng nhà giàu mới nổi vẫn là thể.
Ít nhất hắn có thể bắt chước một chút khí tràng của đại gia Tô.
Ra vẻ là cái đại gia đến từ Trái Đất, hiện đang cùng quý tộc Mặt Trăng tranh đoạt con gái ưu ái.
Hai người đấu thực mãnh, những người khác còn lại nhìn xem náo nhiệt.
Trình độ đánh bóng rổ của Vương Tranh khá tốt, mỗi một lần đưa bóng vào lưới đều đưa tới một trận hoan hô, Liệt Tâm ăn mặc khoa trương, cặp chân dài kia, mỗi một lần di chuyển đều có thể hấp dẫn ánh mắt.
Mông Điềm cùng Mi Lu cũng có nét đặc sắc riêng, nhưng nam sinh nhỏ tuổi luôn rất khó ngăn cản loại mị lực khêu gợi như thế này.
- Arker, ngươi cần cố lên nha, bằng không ta buổi tối sẽ bồi hắn.
Liệt Tâm ghé vào trên người Vương Tranh, cổ áo xẻ rộng, mơ hồ có thể thấy khe sâu trắng như tuyết, đại khái người Sao Hỏa chính là hung mãnh như vậy, Vương Tranh có thể cảm nhận được độ co dãn phi thường khủng bố ở sau lưng.
Bà mje nhà nó, Liệt Tâm đừng nên đùa giỡn lớn như vậy được không?
- Cẩn thận, đây chính là ngươi nói, ta nhất định hạ gục hắn, đến nơi, ngươi muốn mua cái gì thì tùy tiện chọn, chọn món nào ta mua món ấy!
Vương Tranh chân mày híp thành một đường nhỏ sắc mị mị nói.
- Honey, đây chính là ngươi nói, không được đổi ý.
- Đại gia Vương, ngươi có mang đủ tiền không đó, đừng giả bộ, giả không xong.
Achilles Ortiz thản nhiên nói.
- Ca cái gì cũng thiếu, chỉ không thiếu tiền, huống chi bạn thân của ta đã ở đây, đúng không?
Vương Tranh hướng về phía Lear nói.
Lear nhún nhún vai:
- Trừ phi chúng ta cùng nhau, nếu như thế chết một cái đều làm không nổi.
Mọi người sửng sốt, lập tức ồn ào, khẩu vị đủ nặng nha, 3P trong truyền thuyết?
Liệt Tâm ánh mắt ánh như sao sáng đảo qua lại, càng là dựa sát vào Vương Tranh:
- Ai nha, ta người này không thích nhất chính là người keo kiệt, tiểu Điềm, ngươi nói chúng ta hai người cùng nhau hầu hạ Tranh ca ca thì như thế nào?
Liệt Tâm khiêu khích hỏi.
Vương Tranh có điểm lông tóc dựng đứng, vãi hàng, có cần diễn nhập vai như vậ hay không y a.
Kỳ thật vẫn là Vương Tranh không biết về học viện Mongomery, kỳ thật bên trong rất loạn, một đám con ông cháu cha có tiền hoặc là nói cách tương phản chính là bạch phú mỹ, trừ chơi trò chơi kích thích thì còn có thể làm gì.
Vương Tranh sợ Mông Điềm không tiếp lời được, vừa mới chuẩn bị phản đối, Mông Điềm thản nhiên nhìn thoáng qua Liệt Tâm.
- Tư thế lần trước kia không tệ, có thể thử lại lần nữa.
Bạn học Vương thiếu chút nữa té chỏng gọng, đủ hung mãnh nha, thì ra Mông Điềm cũng lợi hại như vậy.
Phụ nữ trời sinh liền có được tiềm chất của diễn viên đoạt giải Oscar.
- Nè, ngươi, chính là ngươi, lại lấy thêm mười bình Latour, ta muốn loại mươi năm, ghi vào tài khoản của ta, thứ này là thiệt hay giả, khó uống như vậy.
Trương Sơn hét lên, hắn đang chơi trò chơi, vừa chơi vừa mắng to. Tuy rằng hắn muốn đóng vai quý tộc, nhưng cuối cùng vẫn cùng Vương Tranh cùng nhau sắm vai đại gia.
Kỳ thật làm đại gia lại rất tốt.
Bồi bàn lập tức gật gật đầu, cung kính rời khỏi, chỉ là nháy mắt khi đóng cửa lại, trong ánh mắt lộ ra ngoan độc.
Điện thoại lặng lẽ đánh thông, chính là phát ra một cái kí tự O.
Đây là tín hiệu không thành vấn đề, hết thảy dựa theo kế hoạch tiến hành, sở dĩ mọi việc của đoàn hải tặc Router có thể đều thuận lợi, chính là nhờ tình báo luôn đi trước, cho dù tình báo không cẩn thận tiết lộ, quân đội cũng không có khả năng để cho một đám phú nhị đại làm mồi, bọn họ không có cái lá gan kia, chỉ là dư luận công kích sau đó có thể đem bọn họ chôn hết.
Cho nên phán đoán trọng điểm chính là đám người này có phải là phú nhị đại thật sự hay không.
Việc này có thể từ chi tiết nhìn ra được, nhất là phẩm vị đối với một vài thứ, giả đại gia dễ dàng, nhưng giả quý tộc căn bản không có khả năng, mà ở nơi này có một nửa là quý tộc, cho nên một thuyền này hàng hóa là tuyệt đối không thành vấn đề.
Ở kho chuyên chở hàng hoá để một cái thùng lớn, cũng là hàng hóa lần này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.