Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 18: Bạn bè thực sự thì không cần giả vờ (1)




Lý do thích Liêu Tình Vũ là mỗi lần gặp được Liêu Tình Vũ, nàng luôn lấy đồ ăn từ trong túi ra rồi cho hắn ăn.
- Đúng vậy, em thi vào học viện Chiến Thần, gần đây vừa xong làm sinh viên trao đổi Aslan.
Vương Tranh nói.
Đây là chấn ba người một chút, nhất là Hạ Vũ, quả thực giống như nhìn thấy quái vật.
- Điều này sao có thể, thành tích của em khi nào thì tốt như vậy, trời ạ, rất không có thiên lý, ngay cả em đều có thể thi đậu, hẳn là lúc đó chị nên học tập thật tốt.
Hạ Vũ che miệng nói.
- Hạ, tiểu Tranh khẳng định là rất cố gắng mới làm được, chứ như em loại ba ngày đánh cá hết hai ngày đem lưới phơi nắng là không được, chúc mừng em, tiểu Tranh!
- Chị Tình Vũ. Chị nói em nghe đều xấu hổ, ai, không nghĩ tới chị đã có bạn trai. Xem ra em quá chậm rồi.
Vương Tranh cười nói.
Một bên Trương Lỗ cũng cười:
- May mắn anh bạn chậm, bằng không ta sẽ nhiều hơn một đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ, áp lực như núi a!
Liêu Tình Vũ cũng cười:
- Hiện tại biết em là hàng bỏng tay rồi à?
- Anh vẫn luôn biết điều này.
Trương Lỗ ôn nhu nói.
- Chịu không nổi, chịu không nổi, hai người các ngươi có thôi hay không. Xem chúng ta là vật trưng bày sao?
Hạ Vũ giả vờ ra vẻ như sắp ngất.
- Tiểu Tranh, có bạn gái chưa, khi nào thì mang đến cho chị xem.
Liêu Tình Vũ cười nói.
Vương Tranh gật gật đầu:
- Đang trong cố gắng.
- Ngất nha, tên nhóc như em có thể tìm được bạn gái. Chị còn không tìm được bạn trai đây, không có thiên lý nha. Là người ở nơi nào thế?
Ở loại sự tình này Tiểu Hạ luôn có thể dựa vào trực giác để bắt lấy quan trọng.
- Người Aslan.
Vương Tranh gật gật đầu.
- Em tên nhóc này quá được đi nha, bạn gái Aslan, để người Trái Đất chúng ta nở mày nở mặt mặt, trước khi đi nhất định phải mang ra để chúng ta nhìn xem, dạng nữ sinh Aslan gì đã bị em tán lấy.
Hạ Vũ không tim không phổi nói.
Liêu Tình Vũ cũng rất vui vẻ:
- Nhớ rõ trước kia em rất bướng bỉnh, chỉ biết đi theo phía sau chị mà đòi ăn đòi chơi, thời gian trôi qua rất nhanh, đúng rồi ông lão quái dị kia đâu rồi, vẫn ở chỗ đó mở tiệm sách sao?
Trí nhớ vĩnh viễn sẽ không mất đi.
- Lão Cổ cũng chuyển nhà, không biết đã đi đâu, em chỉ nhớ được các chị dời nhà đến Mặt Trăng.
Nhìn ra được, Trương Lỗ hẳn là người Mặt Trăng, trên người vẫn có loại khí chất này.
- Đúng vậy, lúc chúng ta đi còn quan tâm ông lão kia lừa bán em đây này.
Hạ Vũ nói.
Vương Tranh cười cười, thật sự là có dự kiến trước, nếu so với lừa bán thì còn kỳ quái hơn nhiều:
- Còn nhớ rõ Tiểu Tô sao, hắn hiện tại cũng là học viên của học viện Chiến Thần.
- Đương nhiên nhớ rõ, ha ha, thường xuyên tới tìm em chơi đùa, hơi lùn lùn, mặt chữ điền phơi nắng trông đen đen, rất đáng yêu.
Liêu Tình Vũ che miệng cười.
Trương Lỗ tính cách rất tốt , cũng không nói cười nhiều, thường thường rót Liêu Tình Vũ thêm nước, Vương Tranh có thể cảm giác được khí tức của hắn phi thường vững vàng, là một người rất bình thản vững chắc. Cũng cao hứng vì Liêu Tình Vũ, tuy rằng cuộc sống đã muốn hoàn toàn là hai thế giới, nhưng hắn hy vọng bạn bè trước đây, hiện tại đều trôi qua rất khá.
Đúng lúc này, điện thoại của Trương Lỗ rung lên làm giật mình, là ccuoojc gọi đặc biệt.
- Tiến sĩ Ali trả lời!
- Xuỵt, im lặng.
Hạ Vũ nháy mắt mấy cái, cùng Vương Tranh làm thủ thế im lặng, rất hiển nhiên, đây là một cú điện thoại vô cùng quan trọng.
Liêu Tình Vũ đang vui đùa cũng dừng lại, nhìn Trương Lỗ.
Điện thoại chuyển ra, đối diện là một người tuổi chừng năm mươi vóc dáng thấp, mặc áo blouse trắng của viện nghiên cứu, không đợi Trương Lỗ nói chuyện, liền đi thẳng vào vấn đề nói:
- Trương tiên sinh, thành ý của các ngươi làm cho ta rất cảm động, mô hình công trình lượng tử Bitrate Class mà các ngươi đã làm ra, cá nhân ta cảm thấy triển vọng phát triển rất hạn chế. Nhưng mà là lịch trình của ta quả thật đã sắp xếp đầy, các ngươi vẫn nghĩ lại biện pháp khác đi.
- Nhưng mà...
- Cảm ơn các ngươi coi trọng, hy vọng lần sau còn có cơ hội hợp tác, gặp lại sau.
Tiến sĩ Ali rất quả quyết, không đợi Trương Lỗ nói cho hết lời, liền tắt điện thoại.
Trương Lỗ bất đắc dĩ há miệng thở dốc, nhưng mà đảo mắt nhìn đến Vương Tranh, lại miễn cưỡng nở ra nụ cười:
- Một chút sự tình trong công ty, không cần để ý.
- Haizz, hao hết tâm tư đi thật xa một chuyến, kết quả vẫn là không được, khó mời người Aslan như vậy sao, thật sự là không đánh đến cùng, chị cũng không tin ở gần đồ tể còn phải ăn lông heo!
Hạ Vũ căm giận bất bình nói.
Vương Tranh cũng hiểu biết một chút tình huống, nhà Trương Lỗ mở một công ty kỹ thuật loại nhỏ, gần đây gặp được bình cảnh phát triển. Cần chuyên gia Aslan ở lĩnh vực này chỉ đạo một chút, nhưng lấy tình huống của công ty, căn bản không mời nổi, dù thế bọn họ vẫn cố gắng ôm ý tưởng thử xem đi vào Aslan, phí không ít tinh lực mới liên hệ đến, nhưng cuối cùng đối phương vẫn cự tuyệt.
- Không có việc gì, tiến sĩ Ali không được, chúng ta lại tìm những người khác, trời không tuyệt đường người, em tin tưởng anh!
Liêu Tình Vũ nắm tay Trương Lỗ cổ vũ nói.
Trương Lỗ lộ ra nụ cười:
- Tiểu Tranh, em nói đi, có bạn gái như vậy, ta làm sao có thể không cố gắng, được rồi, không thèm nghĩ chuyện phiền não nữa, mừng mọi người gặp lại, như thế nào cũng phải tụ hội lại mới được!
Trương Lỗ cũng là người cầm được thì cũng buông được, cuộc sống luôn có từng giai đoạn không như ý, phảu kiên trì, đồng thời cũng phải bắt chước học hưởng thụ khoái hoạt.
Trương Lỗ khẳng định là phải thừa dịp thời gian dừng lại có hạn , cố gắng để đi làm, liền hẹn buổi tối tụ ngày mai hội, bởi vì Vương Tranh là học viên, Trương Lỗ vẫn chủ động mời khách.
- Tiểu Tranh, nhớ rõ mang bạn gái lại đây, để cho mấy chị thay em đem trấn!
- Em hỏi nàng có thời gian hay không? Cố gắng thôi.
Vương Tranh gật đầu nói.
- Hạ, đừng náo loạn.
Liêu Tình Vũ kéo Hạ Vũ lại, nháy mắt mấy cái, tuy rằng Vương Tranh nói nghe rất chân thực, nhưng mà có phải thật sự có bạn gái Aslan hay không, đây vẫn là một vấn đề, cũng có thể bởi vì ngượng ngùng, nhất thời lanh mồm lanh miệng đã nói mình có bạn gái Aslan.
Có nói, tự nhiên sẽ mang lại đây, không đúng sự thật, cũng đừng làm khó dễ hắn nha.
Hạ Vũ vừa định hỏi, bạn gái gì lại mang chiêu bài lớn như vậymà còn phải xem có rảnh hay không? Lại nhìn thấy ánh mắt Liêu Tình Vũ mới phản ứng lại :
- Đi nha, vào buổi tối ngày mai đi.
Vương Tranh cười, lưu lại phương thức liên hệ, trên đường trở về, Vương Tranh có cảm giác rất vui vẻ, đây là thắng lợi không thể mang đến cảm giác, là vì trùng phùng mà vui vẻ, cũng vui vẻ vì hai vị chị gái nhà bên mà chỉ có điều các nàng vẫn coi mình là trẻ con, vẫn là đủ đau đầu, ở trước mặt các nàng, cũng không còn hình tượng gì, nhưng như vậy cũng rất tốt.
Vương Tranh gọi thông điện thoại của Ina, hắn cũng mới biết được, sau khi gia nhập câu lạc bộ Du Già, về cấp bậc điện thoại của hắn đã trở thành cao nhất Ngân Minh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.