Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 127: Thế giới Dida (2)




Vương Tranh nói sang chuyện khác, hắn có chút chịu không nổi con gái có ánh mắt hiếu kỳ này.
Lan Lăng cũng rất ngạc nhiên, Vương Tranh người này lại lảng tránh ánh mắt của nàng, chẳng lẽ người Trái Đất đều ngại ngùng như vậy sao?
- Điện thoại của ngươi đã sửa chữa xong rồi.
Giao cho Vương Tranh một cái điện thoại mới:
- Chỉ là điện thoại của ngươi có cấp bậc khá cao, chúng ta không thể khôi phục sử dụng, cái này còn phải đợi ngươi quay về Ngân Minh nơi đó mới kết nối được.
Một học viên của học viện quân sự, cho dù có lợi hại như thế nào, cấp bậc cũng không có khả năng cao đến như vậy nha, cao đến mức bọn họ đường đường là nhà họ Lan lại không có biện pháp nào.
Vương Tranh cũng không thèm để ý, dù sao cũng không có gì không thể nhìn, chẳng qua câu lạc bộ Du Già tồn tại, lập tức tăng cấp bậc cho chiếc điện thoại này lên, loại số điện thoại với cấp bậc SS này, đừng nói hành tinh Titan Dida, cho dù là đổi đến Aslan đều phải đau đầu.
- Ta giúp ngươi tìm hiểu qua, Ngân Minh bên kia cũng đang tìm ngươi, hình như là một lần hiểu lầm, chiếc phi thuyền vận chuyển kia của ngươi giống như đã phát ra tín hiệu sai lầm mới bị cho công kích.
Lan Lăng nói.
- Ngươi tin sao?
Vương Tranh không sao cả cười cười.
- Vốn chỉ là thật thật giả giả, ngươi có tính toán gì không, ngươi được người Dida tin cậy, ta chân thành mời ngươi gia nhập nhà họ Lan.
Lan Lăng nói, trên người người con trao ti xác này tuổi còn nhỏ hơn một nàng chút có một loại cảm giác tín nhiệm không hiểu nổi hấp dẫn nàng.
Thấy Vương Tranh không có trả lời, Lan Lăng vội vàng nói:
- Không phải đội hộ vệ, kỳ thật ông nội tìm ngươi chỉ là muốn giúp ta đem trấn, hắn nói ngươi người này có thể tín nhiệm, ngươi cũng đừng trách hắn, tình huống nhà họ Lan chúng ta có vẻ đặc thù.
Nhà họ Lan sợ Vương Tranh nằm vùng của một phe nào đó, bởi vì rớt máy bay kiểu này, hoặc là thực lực rất mạnh, hoặc là cố ý an bài, nhưng trải qua một phen điều tra, hẳn là giả thuyết trước, hơn nữa giờ lại được người Dida tín nhiệm, hoàn toàn đánh mất nỗi ngờ vực vô căn cứ của Lan Tượng.
Nhân loại ở trên cái hành tinh này sinh hoạt rất lâu, nhưng mà người Dida vẫn cùng nhân loại vẫn duy trì khoảng cách, trí giả nói qua, nhân loại rất phức tạp, rất biến ảo.
Có thể được người Dida cho là bạn bè, Lan Tượng tính một cái, ở một thế hệ này của nhà họ Lan, cũng chỉ có thêm Lan Lăng.
Mà nguyên do rất lớn là nhà họ Lan cùng người Dida ở thời gian thám hiểm ban đầu đạt thành khế ước, đương nhiên nhiều năm như vậy coi như là đồng cam cộng khổ, loại tín nhiệm này là cần hơn trăm năm mới thành lập được.
Mà lúc này Vương Tranh đã bị nhận, đây chính là chuyện rất kỳ diệu.
Vương Tranh trầm mặc trong chốc lát, nhẹ nhàng lắc đầu:
- Ta còn phải đi về.
- Vì cái gì, ngươi không biết là nguy hiểm sao?
Lan Lăng ngẩn người, nàng không nghĩ tới Vương Tranh sẽ cự tuyệt lời mời của nàng, hoặc là nói, cho tới bây giờ nàng chưa bị cự tuyệt qua, trong khoảng thời gian ngắn có chút không thể phản ứng được:
- Ngươi yên tâm, ta sẽ không mai một tài năng của ngươi!
- Cảm ơn ngươi, Lan Lăng, thật sự, nhưng mà vô luận chờ đợi ta là cái gì, ta phải đi về, có thể đến Titan Dida, có thể quen được ngươi, là duyên phận, nhưng mà ta còn có bạn bè, bọn họ đang đợi ta.
Nghĩ đến đám người Nghiêm Tiểu Tô, Diệp Tử Tô, trong lòng Vương Tranh ấm áp, không chỉ có như thế, toàn bộ sự tình cũng có chút kỳ quái, thật sự là hoàng thất Aslan đã ra tay hay sao?
Quả thật là có thể, nhưng có điểm quá mức, hắn cùng Ina tiếp xúc không phải ngày một ngày hai, nếu nói đối phương không biết chút nào?
Đột nhiên ra tay nặng như thế, hắn chỉ là một cái nhân vật nhỏ, đáng giá sao?
Đương nhiên vì Ina, bọn họ có động cơ này, nhưng về mặt phong cách lại không quá giống. Hơn nữa hắn nếu thật sự đã chết, Ina sẽ có phản ứng gì?
Hơn nữa nếu đã hạ quyết tâm muốn xử lý hắn, vậy cũng không cần thiết để cho Ina đi Atlantis, ý đồ đưa Ina đi Atlantis chính là để cho hắn cùng Ina tách ra, dùng thời gian cùng khoảng cách để giải quyết vấn đề.
Vương Tranh mơ hồ cảm giác sự tình có chỗ không quá thích hợp, chỉ có điều hắn cũng không nóng nảy, loại chuyện này có gấp cũng không được, nhưng sự tình thật sự là không thể liền cứ như vậy quên đi.
Oan có đầu nợ có chủ a.
Nếu Aslan muốn tách hắn cùng Ina ra. Chuyện này không có gì đáng trách, vì Ina, hắn có thể thừa nhận, nhưng nếu là muốn mạng của hắn, vô luận đối phương là ai, hắn đều phải chú ý!
- Vương Tranh, ngươi đang suy nghĩ cái gì thế?
Vương Tranh hoàn hồn lại:
- Thất thần, xin thứ lỗi.
- Ngươi phải đi ta không ngăn cản ngươi, nhưng nhớ rõ, ta cũng là bạn bè của ngươi.
Lan Lăng thật sự nói.
- Đây là đương nhiên, ngươi không chỉ là bạn bè của ta, còn là ân nhân cứu mạng của ta.
- . Thời điểm ngươi dưỡng thương, có thể nghe được ta nói chuyện sao?
Lan Lăng đột nhiên hỏi.
- Không có a, ta cái gì cũng không biết.
Vương Tranh theo bản năng phản ứng nói.
Ánh mắt Lan Lăng lập tức trừng lớn:
- Ngươi…. nghe được toàn bộ?
- Khụ khụ. Kỳ thật cũng chỉ có một chút.
Vương Tranh có chút xấu hổ.
Lan Lăng mặt đỏ lên, chạy ra, bí mật cùng phiền não của nàng đều nói ra hết, chuyện này….
- Ha ha, Vương Tranh. Tên nhóc nhà ngươi nói gì lại dọa chạy công chúa nhỏ của nhà họ Lan chúng ta.
Lan Tượng nói, một bên là trí giả Mộc Sâm cùng Calic của Dida.
- Vương tiên sinh, có hứng thú đến bộ lạc chúng ta làm khách hay không?
Mộc Sâm nói, một bên Calic cũng không ngừng gật đầu:
- Người Dida chúng ta nhiệt tình là có danh tiếng, nhất là bộ lạc River của ta.
- Ta nói hai lão già các ngươi sao lại thế này, gần đây lại kéo khách của ta.
- Hai vị trưởng giả gọi ta Vương Tranh là được, rất mong muốn nhưng cũng không dám ngỏ lời.
Vương Tranh cười nói.
Hai trí giả sửng sốt nửa ngày, vẫn không rõ Vương Tranh có đi hay là không.
- Vương Tranh đến từ Trái Đất, cũng chính là hành tinh mẹ nơi nhân loại bắt đầu, lời vừa rồi là cách dùng từ tôn kính thông dụng ở Trái Đất, hắn vô cùng nguyện ý đi.
Lan Tượng cười nói, trong lòng cũng nhịn không được cảm khái, hắn làm sứ giả nhà họ Lan cùng người Dida i hơn ba mươi năm, tổng cộng cũng chỉ có năm lần được mời đến.
- Ha ha, người của hành tinh mẹ, hoan nghênh hoan nghênh!
Mộc Sâm cùng Calic đều rất kinh ngạc, nhiệt tình liền càng đậm, rất có một loại cảm giác khó trách.
Lan Tượng biết hai người hiểu lầm, theo người Dida thì Trái Đất là hành tinh mẹ ở trong nhân loại khẳng định là có được địa vị cao nhất, nhưng trên thực tế….
Nhưng mà lão Lan cũng không có giải thích, dù sao ở hành tinh Dida, người Trái Đất quả thật thực hiếm thấy.
- Mộc Sâm, các ngươi có thể có điểm không phúc hậu a, chỉ khẳng khái mời Vương Tranh, Lan Lăng của chúng ta làm sao bây giờ, nàng còn chưa có đi qua a.
- Lão Lan a, chúng ta đã mời trước con bé Lăng rồi.
- Như thế này còn tạm được!
Lan Tượng gật gật đầu, già rồi mà vẫn như trẻ con, đôi khi vẫn sẽ có chút tính tình nho nhỏ.

character:line-break'>

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.