Tinh Chiến Phong Bạo

Chương 12: Tinh anh (1)




Lần trước ở nhà ăn gặp được hai người cũng đi lên.
- Rambo, hành tinh Moore, lần này đạt được giải thưởng cống hiến sinh vật.
Rambo cười cười, hành tinh Moore lệ thuộc chòm sao Tiên Nữ
- Terry, giải thưởng cống hiến công nghệ thông tin, đến từ hành tinh Quang Phổ của chòm sao Nhân Mã, nghe danh đã lâu.
Ba người đánh giá Vương Tranh giống như là xem động vật.
Nikaisi cười cười:
- Vương Tranh là sự kiêu ngạo của Trái Đất, lấy được giải thưởng cao nhất của lần này, chúng ta không có biện pháp so với, mọi người đều phải cố gắng học tập từ hắn mới đúng.
Nói xong muốn chụp bả vai Vương Tranh, Vương Tranh không chút dấu vết lùi một bước né đi.
Người như thế là Vương Tranh không muốn gặp nhất, vừa thấy mặt sẽ lên mặt, coi Vương Tranh giống như đàn em của hắn.
Nikaisi sửng sốt, không nghĩ tới Vương Tranh không nể tình như vậy, nhưng rất nhanh khôi phục bình thường,
- Chư vị, vị này chính là Vương Tranh.
Những người khác thản nhiên nhìn thoáng qua Vương Tranh, cao thấp đánh giá một phen, sau đó tiếp tục thảo luận riêng, căn bản không coi hắn là chuyện gì quan trọng.
Nikaisi thực bất đắc dĩ nhún nhún vai:
- Đừng để ý, tới nơi này đều là một đám con trời, bọn họ có chút tức giận đối với việc người giành giải thưởng cao nhất lần này.
Vương Tranh mỉm cười:
- Chỉ biết oán giận rất khó trưởng thành, xem ra bọn họ còn cần tôi luyện thêm.
Nửa câu không hài lòng rất nhiều, huống chi Vương Tranh cũng không phải đến đây để đấu võ mồm, tùy tiện tìm một bàn có vị trí còn trống, có ăn có uống, vẫn theo lệ thường. Ăn xong chạy lấy người, dù sao cũng đã đến, Tiếu Phỉ hẳn sẽ không trách hắn.
- Tên nhóc này còn rất kiêu ngạo a.
- Che dấu tự ti thôi, Nikaisi, nếu ngươi còn ở Địa Cầu, làm sao có phần của hắn.
- Nikaisi đã được cấp phép di dân Lilan Calos, làm saon có thể đi đến chỗ quê mùa như chỗ đó nữa?
Nikaisi trên mặt có chút khó chịu. Đối với việc xuất thân là người Trái Đất vẫn làm cho Nikaisi rất không thoải mái, hiện tại hắn là người Lilan Calos.
- Nói cho các ngươi một bí mật, buổi tối hôm nay có thể sẽ có các nhân vật lớn đến đây, chờ coi được rồi.
- Chậc, là ai a. Các ngươi chờ xem đi.
- Tên nhóc thật sự có khẩu vị, muốn đi trêu chọc hắn hay không?
- Quên đi, nơi này là bữa tiệc của chúng ta, trong chốc lát các giáo viên hướng dẫn cũng tới, để cho hắn tự kỷ ở đó đi.
Nikaisi nhìn thoáng qua trong góc, cảm giác đây đúng là con cún ghẻ. Đi chọc thứ này có điểm hơi hạ giá.
Vương Tranh ăn rất vui vẻ, trường hợp này, trừ ăn uống ra thì mấy thứ khác không có ý nghĩa gì, đám người chung quanh không ngừng nói chuyện phiếm đồng thời chỉ trỏ về phía Vương Tranh.
Cũng không trách Vương Tranh bị nghị luận, hắn đạt được giải thưởng cao nhất lần này dành cho sinh viên Ngân Minh, nhưng mà cùng những người khác không giống ở chỗ hắn đột nhiên toát ra , mà người khác đều có số năm thành tích cùng lượng luận văn đếm rõ.
Hiển nhiên những người này đều cho rằng đây là kết quả do Tiếu Phỉ dẫn dắt, tính là bản sự gì?
Vương Tranh cũng lười giải thích, theo bọn họ nói thì như thế nào, dù sao cũng không mất miếng thịt nào.
Lúc này một cô gái trên người mặc váy dài màu phấn hồng tay bưng một ly Champagne đi tới.
- Ngươi chính là bạn học Vương Tranh?
Vương Tranh ngẩng đầuL
- Hình như là ta.
Cô gái che miệng cười:
- Ngươi người này cũng rất hài hước nha. Chúng ta đều nghĩ ngươi sẽ không đến.
- Vì sao?
Vương Tranh cười cười, cô gái này tuổi cùng hắn không chênh lệch là mấy..
- Ha ha, vừa nhận được tin tức, lần giải thưởng cao nhất là công chúa Ina tự mình ban phát, vì thế ngươi liền trở nên nổi tiếng, cái này tốt rồi, cừu hận liền càng sâu, bọn họ cố hết sức chỉ vì muốn có thể làm quen với công chúa Ina một chút.
- À.
Vương Tranh trong lòng nóng lên, sau khoảnh khắc vui mừng, hắn hiểu được hẳn là Ina biết được hắn đến mới có thể đến.
- À liền xong rồi?
Cô gái đẩy kính mắt cao lên, trực tiếp ngồi xuống:
- Làm quen một chút, Tạ Nhã Đình, đến từ nước cộng hòa Karaka, chuyên ngành kỹ thuật sinh học.
- Xin chào, Vương Tranh, đến từ Trái Đất, khoa Vật Lý.
Vương Tranh nói.
- Ở trong này chúng ta cũng coi như đồng hương.
- Đúng vậy, áo váy của ngươi xem rất được.
- Phải không, ta cũng cảm thấy như vậy, chỉ là bọn họ giống như khinh thường người đi ra từ hệ Mặt Trời.
Tạ Nhã Đình nói, hôm nay nàng đã trải qua chuẩn bị tỉ mỉ, không nghĩ tới sau khi tới nơi này, những người này đều là bộ dáng như một đám con trời, chỗ nào là tới chọn bạn, đều là đến để khoe khoang.
- Chúng ta không cần để mắt tới bọn họ a.
Vương Tranh vẫn giữ vững mục đích ăn uống của bản thân, Tạ Nhã Đình đặt một chén rượu ở trong tay Vương Tranh, vừa lúc Vương Tranh có chút hơi nghẹn, uống một hơi cạn sạch.
- Ngươi người này nói còn rất có triết lý, bọn họ là cố ý cô lập ngươi, ngươi còn chưa đến, đám người này đang nói làm sao ra oai phủ đầu với ngươi, đều nói ngươi dựa vào...
Tạ Nhã Đình bỗng nhiên che miệng lại, có chút ngượng ngùng.
Vương Tranh nuốt một miếng thịt bò:
- Chỉ biết dựa vào giáo viên thôi, học viên dựa vào giáo viên không phải là chuyện rất ư là bình thường sao?
Bạn học Vương rất thản nhiên, sớm chỉ biết sẽ bầu không khí kiểu này, thật sự là không hợp nhau, có lẽ cho tới bây giờ hắn cũng không phải là mầm tốt để làm nghiên cứu khoa học. Tầm mắt của đám người này quả nhiên rất cao, vẫn là khoa điều khiển robot càng thêm chân thật, sinh động.
- Tạ Nhã Đình, lại đây đi, hắn có gì tốt mà nói chuyện cơ chứ?
Hai cô gái mặc trang phục rất bắt mắt đi tới nói, trực tiếp không nhìn Vương Tranh, dường như nói vài lời với Vương Tranh sẽ làm thân phận của các nàng giảm đi.
- Ta ở đây rất tốt.
Tạ Nhã Đình nói.
Hai nàng liếc nhau, không sao cả xoay người bước đi
- Đủ xứng đôi.
- Cũng đúng, màu phấn hồng quê mùa như vậy cũng chỉ có nàng mới ăn mặc.
- Không có nàng, làm sao có thể làm nổi bật sự tao nhã của chúng ta?
Tuy rằng giọng nói rất nhỏ, nhưng Vương Tranh vẫn nghe được rõ ràng, Tạ Nhã Đình cũng nghe được một chút.
- Đều là chút con nít, trứng cá muối nơi này ăn rất ngon.
Vương Tranh nói.
Tạ Nhã Đình nhìn nhìn Vương Tranh:
- Lòng dạ của ngươi cũng rất rộng lớn, không tệ, xem như làm quen được một người thú vị, lát nữa còn có dự định gì không?
- Cô giáo của ta đến đây, ta liền lượn, vài người bạn của ta còn chờ ở bên ngoài.
- Lần này nghe nói sẽ có một số nhân vật có uy tín trong các lĩnh vực cũng đến, lại là trong trường hợp không chính thức, đây là cơ hội tốt để trao đổi a.
Tạ Nhã Đình bộ dáng như rất tiếc hận.
- Chí hướng của ta không ở mặt này, sang năm liền chuyển sang khoa điều khiển robot.
Vương Tranh vừa ăn vừa nói.
“Phốc”
Tạ Nhã Đình lập tức mất khống chế, phun Champagne văng lên đầy mặt Vương Tranh, thân thủ của bạn học Vương không tồi nhưng mà chỉ né được một nửa, lần này...
- Ai nha, xin lỗi, ta không phải cố ý, tại sao ngươi lại có thể chuyển khoa, làm sao trường học đồng ý giải quyết cơ chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.