Tim Đập Thình Thịch - Vũ Tiền Vưu Gia

Chương 2:




Edit: Mặc Mặc
Beta: Hanna
5. Lễ Tình Nhân
Lễ Tình Nhân năm 2000
Tôi: " Mẹ ơi, mẹ ơi, Lễ Tình Nhân là lễ gì ạ?"
Mẹ : "Lễ Tình Nhân là lễ mà mình sẽ trải qua cùng với người yêu, trước kia ba với mẹ trải qua ngày lễ này chính là nghe《 Ngọt ngào 》của Đặng Lệ Quân, sau đó đi dạo công viên, cuối cùng là cùng nhau về nhà ăn bánh kem."
Tôi: "...Hóa ra lễ tình nhân chính là như vậy!."
Lễ Tình Nhân năm 2001
Tôi: "Ba,ba,lễ tình nhân năm nay ba tính cùng mẹ trải qua như thế nào ạ?"
Ba: "Khụ . . . " Ba tôi bối rối lau mồ hôi, "Đứa nhỏ này, con hỏi cái này làm cái gì chứ!"
Tôi: " Mẹ từng bảo rằng muốn được nhận quà vào ngày Lễ Tình Nhân,mẹ thích nhất là hoa hồng, còn có bánh kem nữa đó! "
Ba (lâm vào trầm tư): " Cửa hàng bánh kem chắc có lẽ bây giờ vẫn chưa đóng cửa....Di Quân, con trước tiên ngoan ngoãn ở nhà, không được chạy lung tung đấy!"


Tôi: "......"
Lễ Tình Nhân năm 2002
Tôi: "Cô ơi, Lễ Tình Nhân là lễ gì thế ạ?"
Cô( sắc mặt đỏ bừng ): "Lễ tình nhân, chính là ngày mà chúng ta sẽ trải qua cùng với người mình yêu ."
Dứt lời, cô thập phần thẹn thùng mà vặn vẹo thân mình, cúi đầu trộm cười.
Tôi: "......Hóa ra Lễ Tình Nhân là như vậy."
Lễ Tình Nhân năm 2010
Đây là Lễ Tình Nhân đầu tiên của tôi và Nguyên tiên sinh , nhưng có quá nhiều điều không ổn.
Tôi: "Nguyên Phàm."
Mặt anh không một chút biểu tình, nghiêm túc lật quyển sách địa lý.
Tôi: "Nguyên Phàm, hôm nay là Lễ Tình Nhân đấy."
Nguyên tiên sinh: "......"
Tôi: "Nguyên Phàm!"
Tôi dùng sức đẩy Nguyên Phàm vài cái, anh liền nổi giận, "Bang" tiếng va chạm vang lên, không có nổi một tia kiên nhẫn: " Em lại làm sao vậy, cứ nói tới nói lui chuyện này mãi."(Truyện được đăng duy nhất trên trang truyenwk.com và Wordpress trên nhà Rosabella! Đọc full ở WP)


Giọng điệu hung dữ thật giống ba mà.
Giọng nói của tôi nhỏ như muỗi: "...Hôm nay là Lễ Tình Nhân."
"Lại là cái này, con gái các em sao lại quan tâm đến các ngày lễ phương Tây như vậy chứ. "
Tôi: "Anh lãng mạn một chút không được à?"
Nguyên tiên sinh: "Trần Di Quân, những cái gì đó đối với em có lẽ em sẽ cảm thấy rất lãng mạn, nhưng anh không có thời gian cùng em làm những điều như thế."
Tôi: "......"
Sau Lễ Tình Nhân, Nguyên tiên sinh trở lại trường học, cả một tháng tôi không hề nhìn thấy anh.
Lễ Tình Nhân năm 2014
Đây là Lễ Tình Nhân thứ 4 tôi trải qua cùng với anh ấy.
Năm 2014 ,Lễ Tình Nhân tương đối đặc biệt, tết Nguyên Tiêu trùng với ngày Lễ Tình Nhân của phương Tây, điều này rất hiếm khi gặp phải. Ấy thế mà, hôm nay Trần tiểu thư cố tình nghỉ làm, cùng Nguyên tiên sinh trở về quê.


Kể từ khi tôi cùng Nguyên Phàm ở bên nhau, cả hai vẫn luôn không có thời gian để cùng nhau trải qua Lễ Tình Nhân.
Năm thứ nhất, anh đi thư viện xem sách" Địa lý Quốc gia". Năm thứ hai, ba Nguyên cùng anh đi du lịch ở Vân Nam.
Năm thứ ba, anh tặng một bó hoa hồng cho tôi, nhưng khi đó chúng tôi đang ở trong thời kỳ áp lực của năm cuối cấp, nào có tâm tư cùng nhau trải qua Lễ Tình Nhân.
Cuối cùng đến năm thứ tư, Nguyên tiên sinh về quê để chăm sóc cháu trai nhỏ.
Tuy nói nữ sinh lúc yêu, không thể tùy ý nổi giận hay giận dỗi với bạn trai , bởi vì một sự việc nhỏ cũng làm rạn nứt tình cảm. Nhưng mỗi năm đều như vậy, cho dù là một người tùy tiện, trong lòng cũng không tránh khỏi có chút khuất mắt.
"Di Quân, hôm nay sao lại không thấy bạn trai chị tới đây?"
Em gái Tiểu Lộ khoảng mười lăm tuổi, đều là nhân viên của nhà hàng, đối với chuyện của tôi và Nguyên tiên sinh vô cùng hứng thú.
Tôi : "Anh ấy hôm nay có việc cần phải về quê."
Tiểu Lộ: " Nhưng hôm nay chính là Lễ Tình Nhân mà!"
Trần tiểu thư vừa định nói chuyện thì bị người đứng phía sau xen vào ngắt lời: "Lễ Tình Nhân là cái gì chứ, chậc."
Tôi quay lại, liền nhìn thấy anh trai cực phẩm mặt lạnh của nhà hàng.
......
............
Tôi: "Canh Trạch?"
Tiểu Lộ: "A Trạch, đây là đề tài của nữ sinh, anh không nên xen vào a."
A Trạch ( lạnh lùng ): "Hừ, tôi không thèm xen vào."
Nói xong, A Trạch cầm lấy mấy chén cà phê đi về hướng khách bên kia.
Thấy A Trạch bỏ đi, Tiểu Lộ lập tức lén lút nói với tôi: " A Trạch tính khí thật thất thường."
Tôi gật gật đầu.
Tiểu Lộ: "Mỗi lần em vừa nói đến chị với bạn trai, anh ấy đều xen vào, thật là làm người ta mất hứng."
Tôi lại lần nữa gật đầu, "Có một chút, có một chút."
Bản thân Canh Trạch ,thiếu niên mang kính gọng đen, làm người trẻ tuổi thành người có tuổi, bề ngoài mười bảy, mười tám tuổi nhưng tính cách cứ như ông chú hơn ba mươi tuổi, câu nửa miệng luôn là —— "chậc, đây là cái gì?"(Truyện được đăng duy nhất trên trang truyenwk.com và Wordpress trên nhà Rosabella! Đọc full ở WP)
Tiểu Lộ: "...... A Trạch già thật rồi."
Tôi: "......"
"Đúng rồi, Di Quân, chị không mắng bạn trai chị sao?"
Em gái Tiểu Lộ vừa thu tiền vừa nói.
Tôi ở bên cạnh hỗ trợ, nói: "Không đâu, có gì đâu mà chị phải mắng anh ấy."
Em gái Tiểu Lộ nói một cách nghiêm túc:"Đàn ông à, không mắng là không được, mắng một chút mới tốt, mắng một chút bọn họ mới có thể ngoan ngoãn nghe lời."
Tôi:"......"
......
............
Các em gái hiện tại đều thành thục như vậy à?
Kết quả là vào ngày Lễ Tình Nhân, Nguyên tiên sinh vẫn không trở về, mà tôi vẫn như cũ làm việc ở nhà hàng. Vất vả tới 10 giờ tối mới tan làm, bàn giao xong công việc, tôi vội vàng cầm lấy áo khoác đi ra ngoài.
Hoa Mỹ tuy chỉ là một nhà hàng nhỏ, nhưng nơi này rất thích hợp cho ngày Lễ Tình Nhân, nhà hàng sớm đã không còn bàn trống. Đi ra khỏi nhà hàng, đi ngang qua quảng trường Thời Đại, bên ngoài quảng trường tất cả đều là những chàng trai cầm hoa tươi chờ bạn gái của mình,trong những nhà hàng cơm Tây với ánh đèn mê ly, đều là những đôi tình nhân đang triền miên với nhau.
Tôi đảo mắt nhìn bầu không khí ngọt ngào xung quanh, rồi nhìn lại bản thân mình.
"A . . . . "
Vẫn là về nhà ngủ thôi.
Về đến nhà. Mới vừa tắm rửa xong, nằm ở trên giường với bộ tóc rối bời chuẩn bị tiến vào giấc ngủ.
Nguyên tiên sinh cũng không nói trước cho tôi biết, đột nhiên lại muốn gọi video nói chuyện phiếm.
Tôi lập tức bị dọa, lập tức ngồi dậy, sửa sang lại quần áo cùng tóc cho chỉnh chu. Sau đó, tôi ấn nút chấp nhận, mỉm cười ngọt ngào xuất hiện trước mặt anh ấy.
Nguyên tiên sinh: "...... Lễ Tình Nhân vui vẻ."
Tôi không để ý tới anh ấy.Nguyên tiên sinh lẩm bẩm: "Hả? Là tín hiệu không tốt sao, sao lại đứng im rồi?"
Tôi vẫn như cũ không để ý tới anh ấy
Nguyên tiên sinh cầm di động đi ra ban công, lay động trong chốc lát, hỏi: "Di Quân?"
"Làm sao vậy?"
Nguyên tiên sinh: "...... Lễ Tình Nhân vui vẻ."
-----------------------
#15092022

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.