Tiểu Ma Y Chín Tuổi

Chương 39: Khí Huyết đan




“Oa, Tiểu Yên Nhi thật đáng yêu, khi cười rộ lên nhìn vô cùng đẹp mắt.” Sa Toa vẻ mặt háo sắc, ánh mắt nhìn Chỉ Yên sùng bái vạn phần. Thân là công chúa Long Đằng quốc, dung mạo bản thân nàng (Sa Toa) tất nhiên không tầm thường, cũng thấy qua không ít người, nhưng lại chưa bao giờ gặp qua đứa nhỏ nào tinh xảo, xinh đẹp như Chỉ Yên.
Xa cách lạnh nhạt, tươi cười tuyệt mỹ lại như gần như xa giống như mây trên đỉnh núi, cử chỉ tao nhã, bình tĩnh tự nhiên, mỗi một biểu cảm đều động lòng người, mỗi một động tác đều hấp dẫn người khác vô cùng. Nàng (Chỉ Yên) giống như một quầng sáng, khiến ánh mắt mọi người đều không tự chủ được mà tập trung trên người nàng, không thể dời đi. Đây cũng là lần đầu tiên Sa Toa tình nguyện muốn gần gũi một người, tình nguyện hiến dâng tất cả, kiên quyết bảo hộ mà không cần hồi báo…
“khụ khụ, nhanh ăn đi!” Chỉ Yên vội vàng kho khan hai tiếng, cắt đứt vẻ mặt háo sắc của Sa Toa, thúc giục nói. Cơm nước xong nàng còn muốn tiếp tục tu luyện đấy.
“Đúng rồi Yên Nhi, bây giờ muội* là cấp bậc gì vậy?” Sa Toa đang cúi đầu ăn cơm đột nhiên ngước lên nhìn Chỉ yên, vẻ mặt tò mò hỏi. Sa Long cũng đặc biệt nhìn lại đây. Nói nàng là linh giả nhưng tại sao hắn lại không cảm nhận được một chút linh lực nào từ nàng, chẳng lẽ nàng có năng lực che giấu linh khí sao?
(* trước là mới quen biết nên để ngươi, sau này thì Sa Toa xác định là muốn bảo vệ Chỉ Yên không hối tiếc nên chuyển thành muội nhé)
Quy định chiêu sinh của U Lam học viện là tuổi người đến tham gia khảo hạch phải nằm trong độ tuổi từ chín đến mười lăm. Chín tuổi lấy cấp bậc sơ cấp linh giả cao giai làm cơ sở, mười lăm tuổi thì phải có cấp bậc ít nhất là trung cấp linh giả sơ cấp, ngoài ra, còn lại đều dựa trên sự xuất sắc, nổi trội của đệ tử mà quyết định có trúng tuyển hay không, không có ngoại lệ, cho nên có thể nói, nơi này là nơi tập trung toàn bộ những nhân tài ưu tú của đại lục.
Muốn trổ tài giữa đám "nhân tài" này thì không thể nghi ngờ bản thân người đó phải có chút bản lĩnh.
“Trung cấp linh giả trung giai.” Chỉ Yên ăn một miếng đồ ăn, nhẹ nhàng nói, dù sao sớm hay muộn gì bọn họ cũng biết, nàng cũng không cần phải giấu diếm.
Ngạch, Sa Long và Sa Toa đồng loạt ngạc nhiên, trung cấp linh giả trung giai?
Miệng khẽ nhếch, trên mặt hai người đồng thời hiện lên vẻ mặt nghi ngờ. Bọn họ không nghe nhầm chứ, không phải sơ cấp linh giả sơ giai mà là trung cấp linh giả trung giai?
“Cái kia, Yên Nhi, muội xác định là trung cấp linh giả trung giai sao?” Sa Toa hung hăng nuốt một ngụm nước miếng, xác nhận nói. Không phải nàng nghi ngờ Yên Nhi nói dối, mà nàng thật sự rất khó tin được đứa nhỏ trước mặt lại là trung cấp linh giả trung giai? Nhìn qua, đứa nhỏ này nhiều nhất cũng chỉ mới mười tuổi mà thôi.
Mười tuổi đã đạt tới trung cấp linh giả trung giai? Loại thành tích này, có tìm khắp đại lục cũng không tìm ra người thức hai.
Sa Toa năm nay mười lăm tuổi, tu vi mới đạt đến trung cấp linh giả trung giai, loại thành tích này, bình thường trong đám bằng hữu đồng trang lứa, tuyệt đối có thể kiêu ngạo một phen, nhưng hiện tại, nhìn đứa nhỏ trước mặt, nàng không thể giữ được chút bình tĩnh nào nữa.
“Ừm!” Đáp nhẹ một tiếng, Chỉ Yên vẫn chăm chú ăn cơm như trước, hoàn toàn không để ý đến nội tâm lo lắng và nghi ngờ của ai đó.
...
Khách sáo với hai huynh muội Sa Toa một chút Chỉ Yên mới trở lại phòng tiếp tục tu luyện. Qua một đêm, dương khí và linh hồn lực trong cơ thể đều đã khôi phục không ít, Chỉ Yên lắc mình tiến vào không gian càn khôn, gật đầu xem như chào hỏi với Phi lão, rồi lại tiếp tục khống chế lửa.
Một đêm nghỉ ngơi, trạng thái tinh thần của nàng vô cùng tốt, ý niệm vừa động, một ngọn lửa nóng rực phụt ra, hung hăng hướng tới đỉnh lò, xuy, nhưng duy trì không đến năm giây đã bị dập tắt lần nữa.
Gật gật đầu, trong con ngươi trong suốt lộ ra tia sáng hiểu rõ, khóe môi Chỉ Yên nhẹ cong, trên mặt tàn ra ý cười tự tin. Vừa rồi tuy ngọn lửa bị dập tắt nhưng trong chớp mắt nàng đã vô tình nắm được một số vấn đề mấu chốt liên quan đến Hàn đỉnh, chỉ cần dựa vào những điều này, nàng tin rằng muốn khống chế lửa thành thục mà không bị Hàn đỉnh dập tắt là chuyện có khả năng thành công.
“Băng trong lửa, lạnh trong nóng, nhìn như đối lập nhưng thực chất lại gắn bó mật thiết, bất luận là cái gì cũng đều có quy luật sinh khắc như thế…” Phi lão lơ lững giữa không trung vui mừng gật gật đầu. Lão vốn tưởng rằng nàng sẽ mất thời gian một ngày mới có thể nhìn thấu huyền cơ, lại không nghĩ đến nàng chỉ mất một khoảng thời gian ngắn như vậy, còn chưa đến một ngày nữa.
Đỉnh lò lạnh lẽo, thuần âm, lửa là dương khí hóa thành, thuần dương, băng hỏa, nóng lạnh, đơn giản là âm dương tương khắc. Đối với người có được âm dương khí như nàng mà nói, thật sự không phải là chuyện to tát gì. Nói cách khác, chỉ cần là vật âm dương tương khắc, nàng đều có thể khống chế, điều khiển.
Hiểu được điều này, chuyện sau đó lập tức trở nên thuận lợi vô cùng. Ngọn lửa màu cam dưới ý niệm không chế của nàng, lúc lớn lúc nhỏ, chói mắt giống như huyết lệ (nước mắt bằng máu).
“Ừm, không tồi, đầy là thảo dược cần dùng để luyện chế Khí Huyết đan.” Phi lão vung tay lên, thảo dược ngày hôm qua lại xuất hiện trước mặt Chỉ Yên, Hoàng Hồ, Long quả, Sơn Cô, Thiên Diệp…
Khí Huyết đan là đan dược cấp một, có hiệu quả bổ khí, bổ máu, đối với những chiến sĩ, đan dược này có lợi ích không nhỏ. Nó có thể trong nháy mắt giúp một người bổ sung linh lực tiếp tục chiến đấu, hoặc trong lúc bị mất máu nặng, có thể hồi máu một cách nhanh chóng, kéo dài sinh mạng.
Để luyện loại đan được này cần khoảng mười lăm loại dược thảo, cách luyện chế cũng vô cùng phức tạp, rườm rà. Tuy Khí huyết đan là đan dược cấp một nhưng lại có độ khó tương đương với đan dược cấp hai, cho dù là luyện đan sư cấp hai cũng không nắm chắc mười phần sẽ luyện chế thành công. Mặc khác, Khí Huyết đan còn là cửa ải đầu tiên mà một người, nếu muốn sau này trở thành một vị luyện đan sư chân chính phải bằng bất cứ giá nào để vượt qua. Ngay từ đầu Phi lão đã chọn cho nàng một vấn đề khó khăn như vậy, cũng là muốn kiểm tra năng lực khống chế lửa của nàng, mặc khác cũng cố ý cảnh tỉnh nàng, để tránh nàng nảy sinh tâm tư kiêu ngạo, tự mãn.
Xuất ra ý niệm, ngọn lửa màu cam oành một tiếng bay vào trong Hàn đỉnh, khí lạnh nhè nhẹ tràn ngập, đem hơi nóng của ngọn lửa từ từ bị bao quanh lại. Trong lòng Chỉ Yên không nhịn được xúc động mãnh liệt, nàng đã chờ bốn tháng, bốn tháng, cuối cùng nàng đã có thể chính thức luyện đan, loại cảm giác này giống như lần đầu tiên nàng tiếp xúc với trung y, cảm giác mới mẻ lại căng thẳng, mà càng nhiều hơn là sự hưng phấn và thỏa mãn.
Loại hưng phấn và căng thẳng này khiến bàn tay đang cầm thảo dược của nàng hơi run lên, đôi mắt trong suốt lóe ra những tia sáng nhiều màu, xinh đẹp, lóa mắt.
Hít vào, thở ra, chẳng qua mới qua một giây, khuôn mặt tinh xảo, mềm mại đã trở nên bình tĩnh, khiến Phi lão luôn chú ý nàng, liên tục gật đầu tán thưởng. Loại năng lực thu phóng cảm xúc tự nhiên này, ngay cả một người như lão cũng tự thẹn không bằng. Lão đột nhiên tò mò, không biết thời đại nào mới có thể tạo ra một linh hồn khác biệt như nàng vậy.
Ngọn lửa trong Hàn đỉnh nhẹ nhàng lay động, bên ngoài thản nhiên tản ra một tầng khí mạnh mỏng manh, bao xung quanh Hàn đỉnh, chậm rãi hun đúc năng lượng nóng bỏng bên trong. Tinh thần Chỉ Yên vừa động, Hoàng Hồ theo khống chế của nàng bay vào Hàn đỉnh, linh hồn lực theo đó cũng lập tức bao vây Hoàng Hồ lại, từ từ muốn dung nhập, luyện chế dược hiệu của Hoàng Hồ.
Khi Hoàng Hồ bay vào trong Hàn đỉnh, ngọn lửa lại đột ngột nhảy lên, giống như muốn thiếu đốt Hoàng Hồ. Chỉ Yên không thể không gia tăng linh hồn lực lên Hoàng Hồ, khiến Hoàng Hồ bắt đầu từ từ chảy ra chất lỏng, sau đó dần dần mềm lại, không đến năm phút, đã hoàn toàn hóa thành một bãi nước màu vàng kim.
Tinh thần của Chỉ Yên run lên, chỉ không chú ý một chút đã bị ngọn lửa mạnh mẽ áp tới, chất lỏng màu vàng sáng trong nháy mắt cũng hóa thành tro bụ. Chỉ Yên nhẹ nhíu mày, lại một lần nữa lấy một gốc Hoàng Hồ tiếp tục luyện chế.
Có kinh nghiệm lúc trước, lúc này, chưa đến hai phút, Chỉ Yên đã có thể thuận lợi luyện chế Hoàng Hồ thành chất lỏng. Chỉ Yên cẩn thận hạ nhiệt độ xuống, chậm rãi xoay quanh vũng chất lỏng màu vàng sáng kia, khiến chất lỏng từ từ keo lại, thành một dạng dinh dính như keo. Trong lòng Chỉ Yên vui vẻ, nàng điều khiển âm khí trong cơ thể, nhanh chóng ngăn cách chất lỏng với ngọn lửa, sau đó mới bắt đầu cho quả Long nho nhỏ màu đỏ tươi vào Hàn đỉnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.