Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

Chương 242:






Diệp Băng Băng run rẩy nói.
Mặc dù lúc này vẫn đang che mặt nhưng đôi mắt kia khi trở lại màu đỏ đã nói lên tất cả
Nếu như hắn không phải Vân Dạ Lăng thì trong khoảng thời gian này nàng luôn nghĩ cách diệt trừ người kia (Cửu U Huyền ) là vì cái gì ?
Lúc này , Tứ Đại Hung Thú và Kỳ Lần cũng xuất hiện.
Kỳ Lần tới bên chỗ Diệp Băng Băng nói sự thật cho nàng ta
Nguyên lai , Vân Dạ Lăng đã bị ám sát , đúng lúc bọn họ đi ngang qua lúc mà hắn đang hấp hối.

Hàn Dạ Minh đang cần một thân phận tạm thời để tìm Cửu U Huyền vì thế đã làm giao dịch với Vân Dạ Lăng
Vân Dạ Lăng chỉ nhờ bọn họ chuyền lời và một thứ tới một người.
Người đó là Diệp Băng Băng !
"Hắn...hắn muốn nhờ các người chuyển lời gì ?"
"Hắn nói , hắn xin lỗi ngươi vì chưa kịp cho ngươi biết rằng hắn cũng yêu ngươi ! Xin lỗi vì không kịp chờ đến khi chiến thắng trở lại tới Diệp Phủ cầu thân ! Xin lỗi vì khiến cho ngươi phải chờ đợi lâu như vậy ! Hắn mong sau khi hắn đi rồi ngươi sẽ tìm được người khác tốt hơn sống nửa đời còn lại bình yên !
Nói xong Kỳ Lân đưa cho nàng một câu trâm gỗ khắc hình một đóa hoa thủy tiên.
Đây chính là thứ mà Vân Dạ Lăng nhờ bọn họ đưa cho Diệp Băng Băng !
Cây trâm gỗ được điêu khắc tỉ mỉ , vừa nhìn là có thể đoán được tâm ý.
Trên thân còn khắc một chữ "Băng" , đóa hoa thủy tiên trên trâm cũng chính là loại hoa mà Diệp Băng Băng yêu thích
Nàng nhận lấy nó từ tay Kỳ Lân , lúc này bao nhiêu cảm xúc đã kìm nén được phóng thích.
Nàng cầm lấy cây trâm gỗ , nước mắt không kìm chế được mà rơi xuống
Nguyên lai hắn cũng yêu nàng , bởi vì sợ nàng gặp nguy hiểm nên mới làm lơ tâm ý của nàng.
Là do nàng , là do nàng quá vô tâm không nhận ra điều đó !
"Vân Dạ Lăng , ta hận ngươi ! Ngươi nói ngươi yêu ta vậy tại sao bỏ lại ta ? Ta không muốn tìm người khác , ta chỉ cần ngươi !"
Cho dù là một nữ tướng quân oai hùng trên chiến trường nhưng chung quy , Diệp Băng Băng vẫn là một nữ nhân , vẫn có lúc yếu đuối nhất !
Dân chúng nhìn vị nữ tướng quân đang khóc mà lòng cũng không nhịn được thương tiếc.
Lòng vua khó dò , bọn họ đại khái cũng đã đoán được Dạ Vương vì sao mà chết !
"Cái đó...ta không muốn phải quá tâm tình này đâu , nhưng mà các ngươi không tính rời đi à ?"
Ngọc Thượng Sắc lúc này cũng đã nhịn không được mà lên tiếng.
Hắn sắp kéo được Mị ra khỏi cơ thể Thủy Thi Nhã , bách tính cần rời đi để tránh gặp nguy hiểm
Mọi người lúc này mới hoàn hồn .Nhìn đám khói đen từ tròn cơ thể Thủy Thi Nhã chui ra ngày càng nhiều , thậm trí còn nghe được những âm thanh quỷ dị từ đó phát ra , lập tức giải tán ai về nhà nấy đóng chặt cửa.
Diệp Băng Băng vẫn đang chìm trong cảm giác đau thương nên hoàn toàn không nhận thấy nguy hiểm.

Hết cách Kỳ Lân chỉ có thể đích thân đưa nàng rời đi
Cửu U Hoàng đem Lam Tiên bao vệ phía sau.
Hàn Dạ Minh cũng nhân đó đem Cửu U Huyền ôm lấy
"Ngươi làm gì ?"
Không thèm để ý đến ánh mắt giết người của Cửu U Hoàng, tên nào đó đường hoàng nói
"Ta bảo vệ ngươi !"
"Ta không cần !"
Nói xong liền thoát ra khỏi vòng tay kia.
Nhìn đôi tay trống rỗng vẫn còn lưu lại chút mùi hương của nàng , Hàn Dạ Minh chỉ biết thở dài
A Cửu quá mạnh mẽ , không biết khi nào mới có thể dựa dẫm vào hắn ? Không lẽ hắn quá yếu nên mới cho nàng cảm giác không an toàn ?! Chắc chắn là vậy !



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.