Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

Chương 137: Vì Sao Không Nói






"Ngươi muốn như vậy sao?"
Lần đầu tiên ca ca nàng động tâm, sao nàng có thể dễ dàng để tẩu tử chạy!
"Đương nhiên là không! Từ nhỏ ta đã phải che giấu dung nhan của mình.
Bọn họ nói, mặt của ta chỉ có thể cho đế quân nhìn.
Năm nay ta mười bảy tuổi, chỉ còn ba tháng nữa là ta phải gả cho đế quân!"
Nghe thấy nàng sắp phải gả cho người khác, trong lòng Cửu U Hoàng vô cùng khó chịu
Hắn đây là bị làm sao? Nàng và hắn suy cho cùng cũng chỉ là người qua đường thôi!
Điện Thánh Nữ
Lúc này đã loạn thành một đoàn
"Tường Vy, bổn tọa hỏi ngươi lần cuối, thánh nữ đâu?"
"Tế tư, nô tỳ thật sự không biết thánh nữ đã đi đâu!"
"Còn cứng miệng?! Người đâu, Tường Vy không làm tròn trách nhiệm để thánh nữ mất tích lôi ra ngoài giết!"
Hôm nay đế quân trở về, thánh nữ không thấy đến lúc đó đế quân giận dữ trách tội thì phải làm sao?
Khi hai binh lính chuẩn bị kéo Tường Vy ra ngoài, một giọng nói vang vọng vào
"Ai dám động nàng!"
Một thân lam y tiên khí từ bên ngoài bước vào.
Là Lam Tiên!
"Thánh nữ!"
"Thánh nữ, đế quân theo dự tính chỉ còn gần nửa canh giờ nữa là về tới đây, cũng may người đã về!"
"Tường Vy, đưa ta đi sửa soạn chuẩn bị đón đế quân!"
Lam Tiên không thèm nhìn tế tư một cái, gọi Tường Vy đi thằng vào bên trong
Cách đó không xa, trên mái nhà gần điện Thánh Nữ, ba thân ảnh đứng đó
"Tiểu Hoàng, ngươi ổn không?"
"Không biết!"
Hắn ảm đạm xoay người rời đi.
Nhìn hắn như vậy, Cửu U Huyền cũng chẳng mấy dễ chịu
Đột nhiên, một Hàn Dạ Minh đem nàng kéo ôm vào trong lòng, giọng nói đầy ghen tỵ vang lên
"Ngươi làm gì?"
"Không lòng A Cửu không được chứa nam nhân khác, A Cửu trong đầu lúc nào cũng chỉ có thể ta!"
Hắn bá đạo, cường thế ôm nàng vào
"Ngươi có bệnh đi?"
"Đúng vậy! Ta bị bệnh tương tư! A Cửu giúp ta chữa!"
Nói xong, mặc kệ sự phản kháng của nàng, hắn cưỡng hôn
"Ưm...buông...ưm!!!"
Hắn không thoả mãn, đòi nhiều hơn, cường bạo xâm chiếm
Nếu để người khác nhìn thấy cảnh này không biết sẽ có ý nghĩ gì.
Dù Cửu U Huyền là nữ nhân nhưng hiện tại người khác nhìn vào là nam nhân.
Hai nam nhân ôm hôn nhau...(cho độc giả tự suy nghĩ, viết tiếp chỗ ...)
Thời Không thành, cờ hoa rực rỡ trang hoàng khắp nơi, hai bên đường đã bị bách tính đứng chặt.
Từ ngoài thành hai chiếc xe bằng vàng hoa lê tiến vào, theo sau là đoàn người
Toàn bộ bách tính trong thành đều đồng loạt quỳ xuống.
Mãi cho đến khi tới hoàng cung, bách tính mới đứng dậy
Buổi tối là tiệc tẩy trần và Cửu U Huyền cũng đã gửi một lá thư đặc biệt tới Thời Không Đế
Nhìn thấy lá thư trên tay, Thời Không Đế kinh sợ, lập tức cho người chuẩn bị long trọng có vẻ như đón ai đó!
Không ai biết vì sao đế quân lại có vẻ khẩn trương như vậy!
Buổi tối tại khách điếm nơi Cửu U Huyền trụ
Cửu U Hoàng ngồi trên lóc nhà uống rượu giải sầu.
Y phục xộc xệch, tóc tai rối loạn, đâu còn dáng vẻ như thường ngày
"Ta ra ngoài một lúc.
Hàn Dạ Minh, ngươi trông chừng hắn, đừng để hắn chạy loạn!"
"Hảo!"
Hắn biết nàng muốn đi đâu.
A Cửu muốn đi gặp Lam Tiên!
Chịu thôi! Vì hạnh phúc nửa đời sau của ca ca, nàng chỉ có thể tự mình ra trận!
Sau khi Cửu U Huyền rời đi, Hàn Dạ Minh đến chỗ Cửu U Hoàng ngồi xuống cùng hắn, tiện tay lấy luôn vò rượu
"Ngươi đã động lòng với Lam Tiên, vì sao không nói cho nàng biết?"
"Hàn Dạ Minh, ngươi nói tinh linh gì vậy?"
"Ngươi có dám nói ngươi không để ý khi nàng nói phải gả cho Thời Không Đế?"
"Ta..."
"Trước kia ta cũng không chịu thừa nhận ta động tâm trước A Cửu.
Mãi cho tới khi ngươi xuất hiện.
Lần đầu tiên ta thấy nàng chủ động ôm lấy một người, lần đầu tiên ta thấy nàng khóc vì một người.
Lúc đó ta mới nhận ra ta ái nàng! Yêu tới mức không thoát ra được nữa! Cửu U Hoàng ngươi nên nói với Lam Tiên.
Nếu ngươi chần chừ mãi thì sau này hối hận cũng muộn rồi !".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.