Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng

Chương 122:




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đã vài ngày đội trưởng Tiểu đội bát quái không đăng bài gì quan trọng, gần đây toàn là mấy chuyện lông gà vỏ tỏi linh tinh. Lúc này xuất hiện chuyện lớn, mà còn liên quan đến Tư Không Dịch và Trần Bân nên hấp dẫn rất nhiều người vây xem.
Cư dân mạng nhanh chóng mở ba video kia, đập vào mắt là ba minh tinh, hoặc là nói đây là buổi phóng vấn của ba minh tinh.
“Xin chào Nhâm tiên sinh, trước kia ngài đóng chính trong bộ phim kinh điển Tôi có quả vui vẻ rất được mọi người yêu thích. Nhưng sau đó nghe nói lúc ngài tham gia một bộ phim điện ảnh thì đột nhiên xảy ra vài sự cố, ngài có thể kể lại tình huống lúc đó không?”
Trong video, Nhâm Hùng lập tức bày vẻ mặt dữ tợn: “Đương nhiên tôi có nói, đáng tiếc không ai tin! Lúc ấy vai Ngân Thiên Hạ trong Tôi là đại anh hùng chính là vai diễn của tôi, tuy chỉ là vai phụ nhưng rất quan trọng, cũng rất thích hợp với tôi. Đáng tiếc, một ngày trước khi khai máy tôi bị xe đụng, phải nằm trên giường suốt ba tháng, trực tiếp bỏ lỡ cơ hội đó, thậm chí còn bị tàn tật xuống đời, cắt đứt con đường sự nghiệp của tôi.”
“Nhâm tiên sinh, vận khí của anh đúng là không tốt.”
Nhâm Hùng “ha” một tiếng: “Vận khí?! Nói vận khí không tốt, không bằng nói tôi nhìn người không rõ! Chỉ có một người biết tôi sẽ về biệt thự ở ngoại thành vào ban đêm, người đó chính là Trần Bân! Nhất định là hắn sắp xếp mọi chuyện, hắn còn giả mù sa mưa trước mặt an ủi tôi!”
“Dù Trần Bân biết hành trình của anh, nhưng có khả năng chuyện tai nạn xe chỉ là ngoài ý muốn mà?”
Nhâm Hùng cười lạnh: “Anh nghe kết quả sẽ biết đó có phải là sự cố hay không, sau khi tôi bị tai nạn xe, vai Ngân Thiên Hạ thuộc về Trần Bân. Đáng tiếc, dù có cơ hội tốt nhưng diễn xuất của gã tầm thường, chỉ biết tính kế người khác, diễn không được tinh túy của nhân vật, lãng phí một cơ hội tốt.”
Video đầu tiên đến đây là kết thúc, cư dân mạng xem xong đều cảm thấy vi diệu, họ nhanh chóng mở xem hai video còn lại. Sau đó phát hiện đây cũng là video phỏng vấn, cũng là hai nam minh tinh đã từng hot, mà hai người này ít nhiều đều từng bị thương. Trong video, hai người cũng nhắc tới Trần Bân, nghiến răng nghiến lợi như hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn.
Ba người đều rất chắc chắn Trần Bân vì đoạt vai diễn mà hại bọn họ, vô cùng phẫn nộ và hối hận vì đã xem Trần Bân là bạn tri kỷ, sở dĩ nhận lời phỏng vấn vì muốn mọi người biết bộ mặt thật của hắn, tránh cho người khác lại bị vẻ ôn hòa của hắn lừa gạt.
Không thể không nói, ba video này làm mọi người vô cùng chấn động, mấy tên có não động xé trời lại bắt đầu miên mang suy nghĩ. Cộng thêm chuyện Tư Không Dịch có khả năng bị tập kích hai ngày gần đây cực hot trên internet, cư dân mạng não bổ đến không dừng được.
Rất nhanh đã có người lanh trí thăm dò lịch trình của Tư Không Dịch và Trần Bân để so sánh, sau đó tin tức làm mọi người ngạc nhiên dù đã ân ẩn phỏng đoán được tuôn ra.
@Làm việc vặt trong giới giải trí V: Má nó má nó! Làm một camera man, ông đây muốn phát điên! Tôi nói cho mọi người biết một tin, mà tin này có thể đưa tôi lên top! Ba ngày trước, Tư Không Dịch và Trần Bân cùng thử vai trong bộ phim Nhân tính thú liệp, phim này được Quang Diệu Tinh Quang đầu tư, đạo diễn là Ngụy Văn Trác! Lúc ấy ông đây cũng có mặt ở đó, rất rõ ràng là đạo diễn tán thưởng biểu hiện của Tư Không bát quái hơn những người khác, có lẽ nam số 3 sẽ thuộc về hắn. Hiện tại ngẫm lại, cmn càng nghĩ càng thấy sợ!
@Càng nghĩ càng thấy sợ:… Lầu trên đã nói lên tiếng lòng của tui, càng nghĩ càng thấy sợ!
@Não động xé trời: Má nó, không phải chứ? Chỉ vì một vai diễn mà thuê người mưu sát? Quá lớn mật rồi!
@Dùng hai tay sáng tạo hết thảy: Có gì mà không có khả năng? Không thấy đội trưởng bạo liêu sao? Ba minh tinh trong video đã vạch trần bộ mặt thật của Trần Bân, tên này chắc chắn còn có rất nhiều lịch sử đen tối, ngẫm lại đi, có một người mà bạn xem như bạn thân bên cạnh, kết quả một khi bạn chắn đường hắn, hắn liền không chút do dự diệt trừ bạn. Tôi thật sự nên cám ơn bạn thân đã tha chết.
@Trần Bân Trần Bân: Tụi bây im miệng hết đi! Không có bằng chứng mà nói bậy bạ hả? Nếu dựa vào lời nói của ba minh tinh đã hết thời mà định tội người khác, vậy thì quá oan rồi?! Trần Bân của chúng tao là người rất ôn hòa, luôn nghiêm túc cố gắng làm việc, đối xử với những người xung quanh rất tốt, sao tụi bây có thể tùy tiện nói bậy? Không cảm thấy thẹn trong lòng hả?
@Hình như tui từng nghe câu này: Như tên Weibo, hình như tui từng nghe câu này ở đâu rồi a, à, mấy minh tinh trước kia bị đội trưởng vả mặt cũng nói y như vậy đúng không?
@Fan não tàn của đội trưởng: Ha ha ha, đội trưởng vả mặt nhiều bạch liên hoa và trà xanh biểu như vậy, tui không đếm nổi rốt cuộc là bao nhiêu người. Lần này đội trưởng lại hái một đóa trà xanh a!
@Sự thật thắng hùng biện: Này, đừng ồn ào ầm ĩ. Sự thật thắng hùng biện đúng không? Không thể dựa vào phỏng đoán chủ quan của chúng ta mà định tội cho người khác, các chú cảnh sát đáng yêu đã điều tra, nhất định sẽ tra được kết quả cuối cùng. Đến lúc đó, căn cứ theo kết quả mà chúng ta nhìn xem nên vả mặt ai không được sao? Hiện tại cãi vả cũng chẳng ích gì, bình tĩnh đi!
Cư dân mạng vốn đang cãi chí chóe xem Trần Bân có đúng là thuê người mưu sát hay không, mặc dù còn hoài nghi rất nhiều nhưng mọi người cũng dần bình tĩnh lại. Chờ xem kết quả cuối cùng là được, tin rằng cảnh sát công chính không thiên vị, đến lúc đó chửi tiếp cũng không sợ oan cho người vô tội.
Bầu không khí như vậy làm đội cảnh sát mạng cũng thở phào một hơi, rốt cuộc dư luận không nhận định sai lầm. Nhưng nhóm đội trưởng Triệu lại bị áp lực đè nặng như núi, hắn nhanh chóng điều tra vụ án, từ miệng gã sát thủ áo đen lấy được số điện thoại của Trần Bân, trong vòng hai ngày đã bắt gọn Trần Bân. Cảnh sát tóm được Trần Bân lúc tên suýt trốn chạy thành công thông qua bến cảng thành phố.
Lúc bị bắt, vẻ mặt Trần Bân vô cùng dữ tợn và không cam lòng, hắn kêu gào ầm ĩ đòi gặp mặt Tư Không Dịch, nếu không sẽ không khai gì hết. Đáng tiếc, sau khi bị đội trưởng Triệu nghiêm túc “giáo dục” một phen, gã liền xìu đi. Bên nhóm chị Vương đã tìm được ghi chép Trần Bân liên lạc với tên sát thủ, đồng thời cũng bắt đầu điều tra lịch sử đen tối của hắn. Càng tra, đội trưởng Triệu càng cảm thấy tên này quá khốn nạn, có ít nhất một trăm nam nữ minh tinh và người thường bị hắn cố ý hoặc vô ý hãm hại, mà chuyện khiến người ta hết hồn chính là, có mười người là hắn đích thân ra tay, những người khác thì hắn thuê người làm.
Lúc đội trưởng Triệu báo cáo cho cục trưởng Lưu, hắn cũng cảm thấy khó tin: “Tôi chưa bao giờ biết thế mà có cách thuê sát thủ thần không biết quỷ không hay như vậy?! Đây quả thật là một tổ chức tội phạm như bán hàng đa cấp! Chỉ có người bên trong mới biết số điện thoại đặc biệt kia, hiện tại chúng ta chỉ biết tổ chức này tên là “Nhai Xế”, tôi cũng không biết nên bắt đầu điều tra từ đâu!”
  
*Nhai Xế, Nhai Tí hay Nhai Xả là loài mình rồng, đầu chó sói mắt luôn trừng to đầy sát khí, cương liệt hung dữ, khát máu hiếu sát, thích chém giết chiến trận. Vì thế Nhai Xế được khắc ở thân vũ khí: ngậm lưỡi phủ, lưỡi gươm đao, trên vỏ gươm, chuôi cầm của khí giới để thêm phần sát khí, ngụ ý thị uy, làm tăng thêm sức mạnh và lòng can đảm của các chiến binh nơi trận mạc.
Cục trưởng Lưu cũng hiểu được chuyện này rất trọng đại, ông nghĩ cần phải báo cáo cấp trên trước. Nhưng ông nghĩ chuyện này không chỉ đơn giản như vậy, nếu không tổ chức kia không có khả năng thần không biết quỷ không hay phát triển mạnh mẽ như vậy. Vì thế ông quyết định báo cáo ít tin tức về Tư Không Dịch. Thằng nhóc này là một thanh niên tốt đầy nhiệt huyết đã được nghiệm chứng, tuyệt đối không phải người vi phạm pháp luật, không chừng cậu ta hăng hái làm việc nghĩa còn lần ra được đầu mối gì đó. Quan trọng nhất chính là thằng nhóc này quen biết Yến Khôn. Yến Khôn là người cầm quyền của nhà họ Yến, nắm quyền lực và tài phú trong tay, chỉ cần hắn đồng ý, chắc chắn có thể điều tra ra manh mối vụ án này, mà còn không gặp bất kỳ trở ngại nào.
“Được rồi, lát nữa tôi báo cáo chuyện này, cậu để ý tên Trần Bân kia, có khả năng hắn biết manh mối gì đặc biệt, để hắn nghĩ lại, sau đó xem có phun thêm ra gì không. Vì câu được cá lớn, cho hắn cơ hội lập công chuộc tội cũng được, hiểu không?”
Đội trưởng Triệu nghiêm túc gật đầu: “Ngài yên tâm, tôi hiểu rồi.”
Đội trưởng Triệu cam đoan cho lắm, đáng tiếc ngay hôm sau, hiện thực lại hung hăng vả mặt hắn. Lúc hắn định đi gặp Trần Bân hỏi vài câu thì được cảnh sát cấp dưới báo cáo: Trần Bân đã chết.
Đội trưởng Triệu sửng sốt, lập tức cảm thấy không khí xung quanh trở nên lạnh lẽo âm u: “Chết… Tại sao lại chết? Không phải tôi đã bảo các cậu canh chừng hắn sao?! Đầu mối quan trọng như vậy, sao lại để hắn chết hả?! Đầu óc và hai mắt các cậu bị chó ăn rồi hả?!”
Em trai cảnh sát kia run rẩy xin lỗi: “Lão đại, bọn em cũng không ngờ chuyện sẽ thành như vậy! Xem ra thế lực sau lưng Trần Bân rất đáng sợ! Hắn chết mà thần không biết quỷ không hay, nhất định là có nội gián.”
Đương nhiên đội trưởng Triệu cũng biết có nội gián, bằng không thì làm cách nào mà tên này lại chết trong trại giam được. Nhưng bây giờ biết cũng vô ích, quan trọng là xử lý những chuyện tiếp theo.
Lúc Tư Không Dịch nhận được hợp đồng đoàn làm phim Nhân tính thú liệp gửi tới, vụ án cậu bị tập kích cũng có kết quả.
Yến Khôn mở ti vi, cậu ngẩng đầu lên xem, phát hiện là cục trưởng Lưu thông báo tin tức.
“Các phóng viên truyền thông thân mến, cám ơn mọi người đã đến buổi họp báo hôm nay. Lần này, chúng tôi chủ yếu thông báo về vụ án hoài nghi diễn viên Tư Không Dịch bị bắn trong buổi biểu diễn của ca sĩ Tạ Kỳ bảy ngày trước, cũng chính là ngày mười bốn tháng giêng âm lịch. Căn cứ theo điều tra của cảnh sát chúng tôi, vụ án này là do nghi phạm Trần Bân vì canh trạnh vai diễn trong phim mà thuê người mưu sát, nghi phạm cũng đã nhận tội. May mắn là Tư Không Dịch gặp may không bị thương, cùng Tạ Kỳ ứng phó thích hợp, không tạo thành thảm án. Đối với chuyện này, cảnh sát chúng tôi muốn bày tỏ lòng cám ơn.”
“Ngoài ra, căn cứ theo sự điều tra của chúng tôi, phát hiện trong khoảng thời gian bắt đầu từ năm năm trước, Trần Bân có hành vi cố ý gây thương tích cho người khác trên dưới trăm lần ở các mức độ nặng nhẹ khác nhau, trong đó bao gồm diễn viên Nhâm Hùng. Vụ án này rất ác liệt, hy vọng mọi người có thể lấy đó làm gương.”
“Cuối cùng, nghi phạm Trần Bân vì bại lộ tội ác mà lo sợ, đêm qua đã sợ tội tự sát. Nhưng dù vậy chúng tôi cũng công bố tội trạng của Trần Bân, không thể vì người chết mà tha thứ cho tất cả sai phạm của hắn.”
Tư Không Dịch xem ti vi, vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên, ngay cả trà trái cây đặc biệt đang cầm trong tay cũng quên uống: “Sao có thể? Loại người như Trần Bân mà cũng sợ tội tự sát sao? Hắn chính là loại người “tao không tốt thì mày cũng đừng mơ sống tốt”, không cắn chết vài người hắn sẽ không yên, hắn mà sợ tội tự sát hả?”
Yến Khôn nghe thế cười nhạo một tiếng, giơ chân dài đá nhẹ lên đùi Tư Không Dịch: “Gạt vậy mà em cũng tin? Đầu óc bị Đại Hoàng ăn rồi sao?”
Khóe miệng cậu giật giật: “Anh đây là sỉ nhục Đại Hoàng hay là sỉ nhục em? Có tin em bảo Đại Hoàng cắn anh không?”
Hắn khụ một tiếng: “Chậc, dù sao đây chắc chắn không phải là sự thật. Anh nhận được tin, Trần Bân chết đột ngột trong trại giam, còn về nguyên nhân thì đến giờ vẫn chưa tra được. Em hẳn là nghĩ được điều gì đúng không?”
Tư Không Dịch trầm mặt: “Có người phá rối sau lưng.”
Yến Khôn gật đầu: “Người này hẳn là có liên hệ đến thế lực sau lưng vụ án mấy phú nhị đại cắn thuốc và bắt cóc minh tinh trước đó, rất có thể là một trong những tên đàn em của “Tổ chức nguy hiểm” kia.”
Tư Không Dịch nhớ lại đám phú nhị đại cắn thuốc đến mất hết lý trí, còn có Đinh Mộng Mộng, trong lòng nhảy dựng, ma xui quỷ khiến lại nói một câu: “Không chừng còn có quan hệ đến vụ án An Nhạc Hương?”
Gương mặt cậu dần trở nên khó tin: “Hẳn là sẽ không liên quan đến “vụ án vay tiền”trong trường đại học của em chứ?! Nếu có liên quan thì tổ chức này thật đáng sợ, dường như chuyện gì cũng dính dáng đến bọn chúng?! Dù thế nào bọn chúng cũng không có khả năng quản nhiều cách gây án khác nhau như vậy, đúng không? Hơn nữa, vài vụ án thoạt nhìn không mang lại lợi ích cho số đông.”
Yến Khôn nheo mắt, vươn tay muốn ôm Đại Hoa vào lòng, kết quả bị cô mèo cào nhẹ một phát. Hắn chậc một tiếng nói: “Nếu “Tổ chức nguy hiểm” này không tự gây án, mà đứng ở góc độ bề trên, hoặc khoa trương hơn, đứng ở vị trí tự cho là “thần” để chỉ đạo và đề xuất người khác gây án thì sao? Nói vậy, dù là phạm tội với hình thức nào thì cũng có quan hệ đến bọn chúng.”
Tư Không Dịch hít một ngụm khí lạnh, trực tiếp ôm Đại Hoa vào lòng: “… Em nhát gan, anh đừng làm em sợ! Loại tổ chức nguy hiểm này sao có thể xuất hiện ở Trung Quốc! Không phải loại bệnh thần kinh thích dạy người khác cách gây án là đặc sản của nước ngoài sao?”
Yến Khôn cười lạnh một tiếng: “Ai biết được, thế giới phát triển nhanh như vậy, quốc gia lại rộng lớn như thế, cái khỉ gì mà không có?”
Lúc này, trong một căn biệt thự gần sông có phong cảnh tuyệt đẹp, vài người đang ngồi đối diện nhau. Trong đó có một thanh niên cười tủm tỉm xem buổi họp báo, nói với một thanh niên ngồi ở chính giữa đám người, thoạt nhìn giống như một vị vua vậy:
“Đại thiếu, hình như chúng ta bại lộ rồi, phải làm sao bây giờ a?”
Người thanh niên kia thản nhiên ngồi đó lật một trang sách, cả người ôn hòa như ngọc, lại cao quý tuấn mỹ, ngay cả giọng nói của hắn cũng rất dễ nghe: “À, bại lộ thì bại lộ, dù sao chúng ta không làm gì cả mà, đúng không.”
Căn phòng lập tức vang lên một tràng cười lớn.
Đúng vậy, bọn họ chỉ nói ra mấy ý tưởng không thực tế mà thôi, họ là công dân tốt, không hề làm gì sai nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.