Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng

Chương 102:




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dù Lục Đình Ngọc suy nghĩ nát óc cũng không cách nào nghĩ ra, tại sao Yến Khôn lại phải làm như vậy. Phải biết từ nhỏ đến lớn, những người theo đuổi cô thật sự rất nhiều, tất cả đàn ông gặp cô đều bày vẻ mặt ôn hòa, thậm chí là lấy lòng. Nhưng tại sao Yến Khôn lại không đối xử với cô như vậy?!
Tự mình hiểu lấy là một đức tính rất tốt đẹp, thế nhưng Lục Đình Ngọc lại không có đức tính này một tý nào. Vì vậy cô chỉ có thể ngồi trong phòng, đối mặt với ánh mắt phẫn nộ và chỉ trích của người nhà, còn mất đi chỗ dựa lớn nhất – sự nuông chiều của cha cô.
Bên này, Vạn Thiên Khánh bị những người từng là fan mắng thành chó trên internet, còn bị những kẻ đối đầu trong giới giải trí bỏ đá xuống giếng. Đầu tháng 12, thanh danh của Vạn Thiên Khánh hoàn toàn thối, không còn đất sống trong giới giải trí.
Khoảng thời gian này, Tư Không Dịch lại nhận được vài lời mời quảng cáo của các công ty thức ăn chó mèo, đồ hộp, thức ăn vặt. Mà nước uống có ga Thuần Động cũng ký một hợp đồng ba năm với Tư Không Dịch, vừa ký hợp đồng xong, cậu cười thành một đóa hoa.
Trong căn tin ở công ty, Trần Hi và Tạ Kỳ nhìn Tư Không Dịch cười như thằng ngốc, có chút bất đắc dĩ.
Tạ Kỳ cầm đũa chỉ vào cậu, chỉ tiếc chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Nhìn cái dáng vẻ không phóng khoáng của cậu kìa! Hiện tại dù gì cậu cũng là gà con đang hot! Chỉ là một hợp đồng quảng cáo mà thôi! Cậu xem cậu cười giống cái gì rồi! Tôi diễn một concert là kiếm được xấp xỉ số tiền đó rồi!”
Mặc dù Trần Hi bên cạnh không mở miệng nhưng cũng gật đầu phụ họa. Hiện tại hắn nhận một bộ phim điện ảnh hoặc là phim truyền hình, ít nhất cũng phải một triệu tệ. Mà so với hắn, tuy rằng tuổi nghề của Tư Không Dịch kém một chút, nhưng nếu nói đến nhân khí, hắn thật sự không bằng người mới debut nửa năm này. Con đường minh tinh của Tư Không Dịch gần như thuận buồm xuôi gió đến đáng sợ, vì thế chuyện nhận được hợp đồng quảng cáo có giá trị thế này, sau này sợ là chỉ có thêm mà không bớt. Thật sự không cần phải cao hứng như thế.
Tư Không Dịch liếc hai người một cái, Đại Hoàng và Đại Hoa bên cạnh cũng làm theo, ánh mắt như nói “Mấy người không biết nhân gian khó khăn đến thế nào đâu.”
“Nhìn hai người là biết chưa từng chịu khổ rồi! Lúc còn nhỏ tôi không có ăn, đi theo bọn Đại Hoàng lên núi ăn rau quả dại, ngôi nhà cũ nát trong thôn Hồ Lô nhiều nhất chỉ có giá năm vạn cũng bị chú tôi tranh nhau chiếm, bây giờ có hợp đồng ba năm này, tôi có thể mua được một căn nhà không tồi ở Bắc Kinh. Hơn nữa, trước đó tôi còn để dành được một ít tiền, nếu không phải tôi muốn mua một căn biệt thự nhỏ có sân vườn để mấy nhóc chơi đùa, hiện tại mượn thêm tiền là có thể mua được nhà rồi.”
Ở Bắc Kinh có nhà có xe, Tạ Kỳ và Trần Hi: “…” Được rồi, điểm này bọn họ đúng là không cần mở miệng.
“Bây giờ đã là tháng 12, không lâu nữa tuyết sẽ rơi, hai người cũng sắp được nghỉ đông phải không? Khi nào thì cậu thi? Nghỉ đông ba người chúng ta ra ngoài chơi đi? Ra nước ngoài thế nào? Đi Hawaii đi! Cảnh đẹp người đông, vất vả một năm rồi, dù sao cũng nên hưởng thụ một chút!”
Tạ Kỳ hưng trí bừng bừng đề nghị, Tư Không Dịch và Trần Hi đều động tâm. Trần Hi là vì rất hiếm khi có người mời hắn cùng đi nghỉ, vì thế tương đối động tâm, đương nhiên hắn dứt khoát không để ý bản thân đã từ chối không dưới mười lần lời mời của vị tổng tài họ Lục nào đó. Còn Tư Không Dịch lại cảm thấy bản thân chưa từng đi ra nước ngoài xa xôi như vậy, cảm thấy từng trải việc đời cũng rất tốt, thế nhưng nhìn lại mấy thú cưng nhà cậu, muốn đi cần phải bàn bạc kỹ hơn nữa.
“Tôi ra nước ngoài chắc chắn phải mang theo mấy nhóc, mà dẫn chúng nó theo thì phải gửi vận chuyển như hành lý, hay phải làm mấy thủ tục khác? Haiz, nghèo quá không có máy bay riêng, nếu không tôi có thể đi khắp trời nam biển bắc, chỗ nào cũng được.”
Trần Hi lập tức nghĩ đến chủ tử mèo Ba Tư nhà hắn, vẻ mặt cũng không khác gì Tư Không Dịch. Trần Hi không che dấu bệnh công chúa khống của hắn chút nào, lúc này hắn đã vươn móng vuốt trộm sờ Đại Hoa nhiều lần, cô mèo nhìn vẻ mặt ngưỡng mộ của hắn nên mới ngạo kiều mà không cào hắn.
“Đúng vậy đúng vậy, nếu chúng ta đều đi nước ngoài thì không thể mang theo công chúa rồi, hay là đi trong nước đi? Đi chơi trong nước, gần thì lái xe, xa thì gửi vận chuyển cũng tiện.”
Lúc ba người đang thảo luận, Khổng Triệu bước nhanh đến, nói với Tư Không Dịch: “Có một nhãn hàng quần áo thể thao nổi tiếng ở Mỹ muốn tìm người phát ngôn trong nước, bọn họ nhìn thấy quảng cáo nước trái cây có ga của cậu, vì thế chỉ đích danh muốn gặp cậu. Đây là một cơ hội cực kỳ tốt, nhanh đi theo anh. Nếu lát nữa cậu thông qua casting, lại có thêm thù lao xấp xỉ một căn phòng khách rồi!”
Tư Không Dịch nghe được căn phòng, hai mắt liền tỏa sáng, làm dấu gọi điện thoại với Tạ Kỳ và Trần Hi, sau đó kích động đi theo Khổng Triệu.
Trần Hi và Tạ Kỳ nhìn dáng vẻ của cậu mà bật cười, sau đó Tạ Kỳ bắt đầu đặc biệt đắc ý kể chuyện ma với Trần Hi: “Tôi kể cậu nghe, lần trước tôi đi Nam Cương quay MV, đang quay bỗng nghe thấy có tiếng huýt gió bên tai! Ôi chao, cái cảm giác đó…”
Trần Hi vẫn duy trì nụ cười hoàn mỹ trên mặt, thầm nghĩ trong lòng, nếu không phải mèo Ba Tư nhà hắn đặc biệt thích ăn ở đây, hắn tuyệt đối không chơi đùa với cái tên có thể chất đặc biệt này.
Lúc này Tư Không Dịch đã đi theo Khổng Triệu vào phòng họp. Vừa vào cửa liền thấy phó tổng tài Yến Khảm đang nói chuyện với vài thanh niên nước ngoài trong rất thời thượng. Lúc cậu đi qua, hai mắt mấy người này sáng lên, trong đó có một người tiến lên muốn ôm Tư Không Dịch, kết quả bị cậu né tránh.
“Ha! Bạn đồng nghiệp! Tôi chỉ nhiệt tình thôi mà!” Người này phỏng chừng ba mươi lăm tuổi, mở miệng nói chuyện với cậu.
Tư Không Dịch nhìn người đàn ông tóc nâu mắt xanh này, thầm nghĩ cậu xem như gặp được người nước ngoài rồi, dáng vẻ rất có tinh thần, nhưng không đẹp trai bằng cậu nha.
“Tôi hiểu sự nhiệt tình của anh, nhưng ở đây chúng tôi vẫn xem trọng tiến hành theo tuần tự.”
Người nước ngoài kia nói tiếng Anh, Tư Không Dịch cũng trả lời bằng tiếng Anh. Tốt xấu gì cậu cũng coi như là tiểu học bá, giao tiếp bằng tiếng Anh không thành vấn đề.
Người nước ngoài kia nghe thế nở nụ cười: “Tôi thích tính cách thẳng thắn của cậu. Cậu có thể gọi tôi là John.”
Tư Không Dịch yên lặng gật đầu, nghe nói ở nước ngoài gọi một tiếng, mười người thì có tám người có cái tên đại chúng là John quay đầu lại.
“Nghe nói thần kinh vận động của cậu rất tốt? Chúng tôi muốn phát triển một loạt quần áo thể thao thoải mái, quay một quảng cáo có động tác Parkour. Trước đó chúng tôi đã tìm không ít minh tinh trong nước, đáng tiếc thần kinh vận động của bọn họ không tốt, chúng tôi lại không muốn dùng kỹ xảo, vì thế liền chú ý đến cậu. Ngoại hình của cậu rất khá, tỷ lệ dáng người cũng không tồi, nếu có thể chạy Parkour thì càng tốt, chúng tôi sẽ ký hợp đồng với cậu. Còn về thù lao, chúng tôi dự tính là 600.000 đô la, thế nào? Nhưng cậu phải chạy thật ngầu, vừa có phong thái vừa có tinh thần.”

* Parkour:người thực hiện phải di chuyển thành thục thông qua các bước nhảy, nhào lộn… trên các địa hình không bằng phẳng khác nhau. Việc di chuyển này phải được thực hiện rất nhanh bằng những bước chạy thoăn thoắt, những màn nhào lộn, vượt chướng ngại vật, phi thân và liên tục chạy không ngưng nghỉ.
Khóe miệng Tư Không Dịch giật giật, tôi còn chạy được thành tích rất tốt đó. Nghe rất giống chạy đua trong đại hội thể thao, nhưng cũng không đại biểu cậu không biết cái gì là Parkour. Lại nói tiếp, Parkour đúng là nhìn rất ngầu và có hơi nguy hiểm, còn khảo nghiệm thể lực và tố chất vận động của cơ thể. Làm vua bát quái, cậu biết rõ mỗi ngày trên Weibo đều có người phơi nắng chạy qua lại giữa các tòa cao ốc. Kiểu vận động này đối với cậu ngược lại không khó, nhưng đối với minh tinh bình thường mà nói cũng không dễ dàng gì, mà cậu cũng cần phải tập luyện một chút.
“Hẳn là mọi người có nơi quay phim cố định đúng không? Ở đâu vậy? Tôi phải đến đó thử trước mới được, hơn nữa Parkour coi được cũng cần phải luyện tập nhiều.”
Nghe thấy Tư Không Dịch nghiêm túc nói như vậy, mấy vị đến bàn chuyện quảng cáo liền lộ ra vẻ cao hứng. John càng hưng phấn vỗ vỗ vai cậu: “Ôi! Tôi đã nói ở đây chắc chắn có người thông minh hiểu chuyện mà! Không phải ai trong nước cũng đều nhát gan nha. Tư Không Dịch đúng không? Cậu không biết đâu, trước kia chúng tôi đã đến vài công ty giải trí, kết quả sau khi mấy nam minh tinh chúng tôi nhìn trúng nghe yêu cầu của chúng tôi xong đều đòi dùng kỹ xảo! Ha, đúng là thú vị, hắn nghĩ khán giả là đồ ngu hay chúng tôi là đồ ngu? Quay một cái quảng cáo mà thôi, còn dùng kỹ xảo đặc biệt?! Hắn nghĩ kỹ xảo đặc biệt là cái gì? Ps hả? Ha hả, vậy tôi còn thuê người quay quảng cáo để làm gì? Trực tiếp làm đồ họa hết cũng được vậy?”
Tư Không Dịch nghe thế có chút 囧, cũng cảm thấy John nói rất đúng, thế nhưng cậu cũng không thể để người khác nhận xét toàn bộ nghệ nhân là nhát gan và ngu ngốc chỉ qua vài người như vậy: “Chẳng qua bọn họ không hiểu Parkour là loại vận động nào mà thôi. Hơn nữa Parkour ít nhiều gì cũng có nguy hiểm, bọn họ lo lắng cũng phải.”
John gật đầu: “Đúng vậy, chúng tôi quay quảng cáo đã gặp nhiều người như thế, quốc gia nào cũng có. Thế nhưng làm tôi tức giận chính là một minh tinh tên Côn Cần, hẳn là bình thường hắn có luyện Parkour, lúc biểu diễn cho chúng tôi xem cũng miễn cưỡng vượt qua. Chúng tôi thảo luận thật lâu mới quyết định thật sự không có ai thì chọn hắn. Kết quả hắn thế mà giở công phu sư tử ngoạm, trực tiếp đòi thù lao 1,5 triệu đô la! Shit! Sao hắn không đi ăn cướp luôn đi?!”
Tư Không Dịch nghe con số 1,5 triệu đô la, lập tức lộ ra vẻ hâm mộ, suýt nữa làm nhóm người John nghĩ không biết cậu có muốn giở công phu sư tử ngoạm không. Kết quả cậu nhanh chóng khôi phục vẻ mặt bình thường: “Ừ, tôi sẽ không đòi nhiều vậy đâu. Tiếng Trung của anh không tồi nha. Nếu tôi casting thành công, các anh có thể bàn chuyện thù lao với anh Khổng. Tôi nghĩ tôi có thể làm được càng tốt hơn người kia.”
Nhóm người John nghe Tư Không Dịch nói vậy cũng không trực tiếp phản bác, ngược lại John mở miệng: “Hay chúng ta tìm một nơi nào nó để cậu trình diễn Parkour thử? Tùy tiện chọn một nơi đi, thiết bị của chúng tôi đều để bên Mỹ, nếu cậu chạy tốt thì chúng ta đi Mỹ quay, cậu cũng sắp nghỉ đông đúng không? Nghỉ đông sang Mỹ ngốc mười ngày nửa tháng, coi như đi du lịch.”
Tư Không Dịch không ngờ quay quảng cáo còn phải ra nước ngoài, thế nhưng có lẽ nhãn hiệu quần áo danh tiếng này muốn tốt còn phải tốt hơn. Nhưng mặc kệ thế nào, nếu có thể có cơ hội được ra nước ngoài bằng phí của công, đây là chuyện không tồi nha. Tuy bạn trai nhà cậu tỏ vẻ muốn dẫn cậu đi Mỹ chơi, nhưng cậu có bản lĩnh tự đi được, vậy không phải càng có địa vị trong nhà sao?
Vì thế Tư Không dịch liền đi theo nhóm người John trực tiếp đến phòng huấn luyện thể hình trong công ty, John đã gọi hết người khác trong phòng ra, mấy người đi cùng hắn đứng ở cửa nhìn. Hắn nói với Tư Không Dịch: “Cậu cứ tùy ý trình diễn, chúng ta chỉ có một yêu cầu, thật ngầu và lưu loát là được.”
Tư Không Dịch nở nụ cười: “Cũng không phải là yêu cầu gì lớn.”
Nói xong câu đó, Tư Không Dịch dứt khoát chạy về phía trước, chỉ thấy cậu cực kỳ linh hoạt chạy qua lại giữa các thiết bị khác nhau, đồng thời nương theo các thiết bị mà nhảy lên cao. Tường đá trong phòng huấn luyện bị cậu dễ dàng nhảy lên, xà kép cũng bị cậu đùa giỡn một phen. Bởi vì các dụng cụ có hạn chế, Tư Không Dịch không biểu diễn nhiều động tác, nhưng chỉ những động tác này cũng đủ làm người phụ trách bên kia kinh hỉ. Ai cũng có thể nhìn ta, thân thủ của cậu cực kỳ linh hoạt, tố chất cơ thể rất tốt.
Lúc Tư Không Dịch nhảy lộn nhào về phía sau rồi vững vàng tiếp đất, John kêu lên một tiếng rất tốt, còn vỗ tay tán thưởng. Lúc này đại diện Khổng làm tường hoa bên cạnh mỉm cười, cuối cùng cũng đến lúc hắn lên sân khấu rồi.
Sau đó cũng không biết Khổng Triệu và John bàn bạc thế nào, Tư Không Dịch chỉ biết thù lao của cậu từ 600.000 đô la tăng lên 680.000 vạn, công thêm toàn bộ chi phí ở Mỹ suốt mười lăm ngày.
Không thể không nói, đây thật sự quá tốt.
Tư Không Dịch nhanh chóng chia sẻ tin này cho người yêu nhà cậu. Dù sao một người vui không bằng nhiều người vui.
Thế nhưng, Yến tổng vốn đang có tâm trạng tốt, nghe thấy cậu nói nhận được hợp đồng của nhãn hàng quần áo nổi tiếng Sky của Mỹ, có thể đi Mỹ quay quảng cáo, tâm trạng hắn lập tức hạ xuống.
“Giỏi, có thể tự mình đi nước ngoài đúng không?”
Đi nước ngoài quay quảng cáo còn không cùng hắn, vậy đi có ích lợi gì? Còn không bằng nghỉ đông ở nhà chơi mèo.
Tư Không Dịch đặc biệt thông minh nghe ra bất mãn trong câu nói của Yến Khôn, nhanh chóng tỏ vẻ cậu có không ý đó, sau đó còn nghiêm túc nhờ vả: “Em muốn mang mấy nhóc theo, ừm, anh có máy bay riêng đúng không? Cũng không phải em sợ phiền toái gửi vận chuyển hay tiêm vắc xin phòng bệnh gì, quan trọng nhất chính là em sợ chúng nó kiểm tra ra cái gì. Anh thần thông quảng đại như vậy, chắc chắn có thể làm được phải không?”
Yến tổng nghe thế đặc biệt ngạo kiều hừ một tiếng: “Mấy câu em vừa nói chỉ có một câu là đúng, đó là anh ‘Thần thông quảng đại’.”
Khóe miệng Tư Không Dịch cong lên, người này đúng là không khiêm tốn mà. Thế nhưng cậu lại cảm thấy hắn như thế lại đặc biệt thú vị, rất hợp khẩu vị của cậu.
“Vậy xin tổng tài thần thông quảng đại chuẩn bị sẵn sàng! Em đã đăng ký mạng rồi, chờ qua đó đăng tin tức bát quái nè! Nghe nói chuyện kỳ lạ ở nước ngoài cũng nhiều lắm. Nhóm fan của em cũng tỏ vẻ bát quái trong nước cái nào cũng như cái nấy, em ra nước ngoài tìm thức ăn mới cho bọn họ mới được! Há há há há há há há.”
Yến Khôn: “…” Nghe em cười như vậy, cứ cảm thấy nên thắp nến cho mấy đại gia minh tinh ở nước Mỹ.
Thế nhưng hắn lại thích kiểu cười nghe rất thú vị và láu cá này, nghe là tưởng tượng ra một con hồ ly gian trá.
Ngô Hình, Khổng Triệu:…
Hai người này đúng là má nó tuyệt phối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.