Trong Đại Điên Môn Chủ Chu Hạo cùng Môn Phái cao tầng đang tiếp đã Kiều Trưởng Lão cùng Sở Tú Thánh Nữ. Trên Chủ Vị. Chu Hạo khuôn mặt đầy rạn rỡ bắt chuyện cùng Kiều Trưởng Lão. “Kiều Trưởng Lão. Tại Hạ xa không đón tiếp chu đáo mong ngài chớ trách” Nghe Chu Hạo đối với nàng khách khí. Nàng cũng cười đáp lễ nói: “Chu Môn Chủ quá lời. Lần này Nữ Tử mang theo Đồ Đệ đến đây trước là Mang theo lời thăm hỏi của Thánh Chủ đến quý Môn.” Sau là đưa lên thiệp mời nữa tháng sau toàn bộ Tông Môn khắp Đại Lục tụ hội tại [Tiêu Dao Thánh Địa] để bàn đại kế cũng như bồi dưỡng thế hệ trẻ. Chuẩn bị đại kiếp. Nói đến đây sắc mặt của toàn bộ mấy vị cao tầng điều tỏ vẻ ngưng trọng. Bản thận một trong Thập Đại Tông Môn. Bọn hắn cũng có ghi chép về trận Đại Kiếp Nạn Trăm Triệu Năm trước. Hơn nữa Điển Tịch có ghi chỉ cần là vì ứng phó đại kiếp. Toàn Tông Môn ra sức ứng phó. Đây cũng được xem là truyền ngôn bất khả kháng. Hiện Tại Tiêu Dao Thánh Chủ cũng đã gửi thư mời. E rằng lần này không sớm thì muộn. Thấy sắc mặt mọi người đột nhiên ngưng trọng. Kiều Trưởng Lão lúc này lên tiếng. “Chu Môn Chủ chớ lo lắng lần này tuy là Đại Kiếp nhưng cũng là Cơ Duyên. Hơn nữa Thánh Địa cùng Thập Đại Tông Môn, Thêm lớn lớn nhỏ nhỏ các Môn Phái. Nữ Tử nghĩ không đáng lo.” “Còn Nữa lần này đến Ta còn mang chút tò mò. Trên đường đến Quý Môn. Ta cũng nghe nói Quý Môn đến một vị đại nhân vật. Mà còn nghe nói [Nguyệt Đao Tông] Tông Chủ hai đời điều bị vị kia diêt? Đó có phải thật sự?” Nói rồi nàng nhìn về phía Chu Hạo như muốn xác nhận. Chu Hạo biết ý nàng hỏi là ai. Đành gật đầu xác nhận. “Kiều Trưởng Lão. Nói đúng hơn nữa vị đại nhân vật kia đang tại trong Bản Môn. Không những Hắn. Mà mấy vị bên cạnh. Chỉ cần phái ra một người cũng đủ Diệt một Tông Môn.” Nghe vậy Kiều Trưởng Lão cùng mấy tên đệ tử sắc mặt cũng biến hoá k ngừng. “Một người đủ diệt một Tông Môn. Đây không phải nói Thực Lực Tuỳ Tùng của vị Đại Nhân Vật Kia. Mạnh đến như vậy.” “Đúng vậy. Mấy Hôm trước 7 cỗ khí tức lần lượt đột phá. Hơn nữa bọn hắn điều đến cảnh giới kia.” Nói đến đây trên mặt Chu Hạo không che dấu được khiếp sợ cùng hâm mộ. “Chu Môn Chủ lời ngươi nói là thật!” Như muốn xác nhận Vương Kiều hỏi thêm lần nữa. “Sư Tôn ta đã xác nhận.” Chu Hạo khẳng định nói. “Bảy người hơn nữa vị Đại Nhân kia thân bất khả trắc. Niếu đúng như Chu Môn Chủ nói. Thánh Địa cùng Thập Đại Tông Môn trước mặt vị Đại Nhân kia chỉ như trẻ con” Bên cạnh Sở Tú nghe đến vậy cũng thầm nghĩ. Không biết người kia lợi hại bao nhiêu. Đến cả hắn người bên cạnh điều mạnh như vậy? Lúc này tâm tư Thiếu Nữ của nàng như động đậy. Vừa tò mò vừa ngại ngùng. Mà ngồi bên cạnh Vương Kiều không để ý đến Ái Đồ của mình Có chút không đúng. “Ài. Ta với Kiều Trưởng Lão cũng quen biết cũng lâu cho nên cũng không dấu gì ngài. Vị Đại Nhân kia ta nhìn Đến Niên Cốt chỉ mới 16-17 tuổi nhưng lại để ta nhìn không thấu tu vi.” “Hơn nữa hắn cũng dạn qua gặp hắn cứ xưng hô hắn là Công Tử là được!” “16-17 tuổi Chu Môn Chủ ngươi không phải đang nói giỡn.” Vương Kiều nghe vậy cũng nhịn không được mà đứng lên hỏi? “Kiều Trưởng Lão. Ngươi cũng biết niên cốt của một người tu vi cao đến mấy cũng rất dễ dò ra. Ta đã xác định qua mấy lần.” “Mà hai vị nữ tử bên trong có một là mẹ của hắn. Một là đạo lữ của hắn. Hai người này cao nhất niên cốt chỉ vừa đến 32. Ta đoán không lầm là mẹ hắn.” “Ta nói người so với người tức chết người.” Chu Hạo thở dài. Trên mặt một tia xấu hổ biệu lộ cho hắn cũng đố kị với thiên phú của Lý Thành. Đang khiếp sợ Một bên Sở Tú nghe đến Vị Kia có Đạo lữ tâm tình bỗng trở nên thất lạc. Trong tim không hiểu sao cảm thấy phiền muộn Thân là Thiên Chi kiêu Nữ. Thập Đại Thánh Tử Thánh Nữ một trong ngày thường vây quanh một đám xum xoe chưa khiến nàng tâm động. Nhưng Hôm Nay lại vì một người chưa gặp mà nghe hắn có đạo lữ thì cảm thấy mất mát. “Vậy chúng ta có thể gặp qua vị Đại Nhân kia” Vương Kiều nhìn Chu Hạo hỏi? “Ta cũng không giúp được. Lúc trước Công Tử nói muốn yên tĩnh. Lúc nào cần sẽ thông tri chúng ta. Cho nên chúng ta cũng chỉ biết đợi.” Chu Hạo Đáp. “Vậy Ta quá thất thố rồi. Chu Môn Chủ thứ tội.” Vương Kiều Trưởng Lão chắp tay thi lễ. “Vương Kiều Trưởng Lão ngươi cũng không nên thất vọng. Ta đoán chắc vị kia sắp triệu kiến chúng ta.” “Thân tín của Công Tử thêm 1 đến 2 ngày nữa là ổn định căn cơ. Đến lúc đó hắn sẽ gọi chúng ta đến.” “Được Vậy đa ta Chu Môn Chủ trước” Vương Kiều chắp tay thi lễ. Bên cạnh Sở Tú cùng 4 tên đệ tử củng hành lễ.