Tiêu Dao Tiên Giới

Chương 67: Vô Đề




Vừa lúc này thức anh cũng đã dọn lên trên bàn bầy đầy đủ món ăn ngon hương khí ngào ngạt.
Nhìn vậy một màn tiểu nha đầu BẠCH LINH vừa chảy nước miếng vừa hoan hô ầm ĩ.
"Được rồi cùng ăn thôi lát còn việc làm"
LÝ THÀNH thâm ý mà nói sau đó cười cười
"Ừm"
"Vâng thiêu gia"
Đám người cũng gật đầu đáp trong mắt của bọn hắn cũng tràn đầy thâm ý.
Bàn trong góc năm nữ tử kia thì cười lạnh nhìn về đám người LÝ THÀNH
Bọn hắn muốn kiếm chỗ vắng vẻ ra tay. Vì đang bị truy sát nên cũng không muốn quá bại lộ thân phận ủa bọn hắn.
Năm người bọn nàng chỉ muốn tránh qua vài tháng không bị truy sát sau đo lai đi khỏi nơi đây thôi.
Mà đám người LÝ THÀNH cũng hết sức phối hợp cứ như không biết gì, vẫn ăn uống vui vẻ.
Lúc này LÝ MẪU cũng hỏi
"THÀNH NHI sau khi ra đây con tính đi nơi nào?"
LÝ THÀNH vừa ăn vùa nói
"MẸ thời gian còn dài trước tiên cứ đi [THIÊN KIẾM MÔN] làm khách a"
Nghe vậy LÝ MẪU cũng gật đầu, lúc này nàng cũng nhớ đến đám người [THIÊN KIẾM MÔN]
"Vậy cũng được"
Mà đám người chung quanh nghe hai người xưng hô cũng kinh đao hãi lãng
"Trời ạ. Nữ nhân kia vậy mà là mẫu thân của thiếu niên kia"
Một người trong bàn bên cạnh nhịn không được mà nói ra' lại bị bên cạnh một nữ nhân đè xuống nói:
"Việc này liên quan gì đến ngươi đây là việc nhà của người ta"
Nói xong nàng lườm lườm LÝ MẪU trong ánh mắt đầy vẻ ghen tỵ, người ta có nhi tử mà vẫn xinh đẹp hơn nàng gấp trăm lần.
Nam nhân thấy nương môn nhà mình gắt gỏng cũng ngậm miệng.
Nhìn qua đây cũng là một cái sợ vợ a.
Không những bàn này người kinh ngạc mà chung quanh cũng không thiếu người kỳ quái,
Năm nữ nhân kia cũng phản ứng không kém, bọn họ tuy rất xinh đẹp nhưng so ra với tứ nữ ủng kém xa mấy lần. Mà biết nữ nhân kia đã có con trai bọn hắn lại ghen ghét nhiều hơn.
Mà sát tâm đối với đám người LÝ THÀNH lại dâng co mấy phần, phải nói nữ nhân đối với vẻ đẹp của mình đề cao bao nhiêu đối với nữ nhân khác càng cực đoan bấy nhiêu.
Mặc kệ chung quanh ra sao trên bàn LÝ THÀNH vẫn nói cười vui vẻ,
TỐNG CẦM, LONG VÂN , PHỤNG HOÀNG tam nữ thi nhau gáp thức ăn cho LÝ THÀNH hiến cho đồ ăn trước mắt hắn chất cao như núi.
Hắn thấy vậy cũng hỉ cố ăn cho các nàng vui lòng a.
Chung quanh nam nhân cũng hết sức đỏ mắt
TIỂU BẠCH nhịn không được nói:
"Ba vị a t cung không có đồ ăn"
Nhưng chưa nói xong đã bị ba người đồng thanh quát lên:
"Ngươi không có tay chân sao?"
TIỂU BẠCH ủy khuất ăn lấy trên chén của mình
Cả bàn ăn lớn như vậy sau gần 1 giờ liền bị bọn hắn xử sạch sẽ,
Sau khi thanh toán xong bọn hắn từ từ đi ra phía ngoài trấn
Mà sau lung bọn hắn NGŨ LA SÁT đã âm thầm đi theo
Đi ra mặt phía nam [DU SƠN TRẤN] ngoài ba cây số thì bọn hắn hiện thân
Người trước kia xưng là ĐẠI TỶ nói:
"Đứng lại, hôm nay chúng ta muốn mạng các ngươi"
Nói xong trong mắt năm người đầy vẻ bạo ngược.
Mà lúc này đám người LÝ THÀNH cũng quay lại trái vơi hình dung của bọn hắn là trên mặt đầy vẻ hoảng hốt.
Mà vẻ mặt của bọn hắn toàn vẻ thương hại. Đúng vậy là vẻ thương hại.
Chọc ai không chọc lại chọc vào bọn hắn,
"Đi lâu như vậy t tưởng các ngươi không ra"
Lúc này LÝ THÀNH cười cười nói vói năm người
Cảm thấy không ổn ĐẠI TỶ quát to nói:
"Ra tay đừng để đêm dài lắm mộng"
Cả năm đồng loạt ra tay vì cảm nhận co chút không đúng nên bọn hắn ra tay toàn Lực, linh lực bộc phát mà ra đánh về phía bọn người, trên linh lực có vô số khuôn mặt thiếu nữ vặn vẹo
Mà lúc này PHỤNG HOÀNG cũng ra tay tu vi vừa buôn ra uy áp cùng hỏa diêm đánh mạnh vào chiêu thức của NGŨ LA SÁT.
Cách biệt tu vi quá lớn khiến năm người đo ván ngay hít đầu tiên, mà PHỤNG HOÀNG cũng không buôn tha dùng yêu lực trói định năm người
NGŨ LA SÁT hiện tại như năm con mèo bệnh nằm trên đất. Phun máu phè phè, qua. Chiêu vừa rồi nội tạng củ bọn hắn bị đánh cho nát bấy, đối với đám người này LÝ THÀNH cũng không thương sót,
Trên người bọn hắn dính quá nhiều nghiệp lực hơn nữa chiêu thức cùng công pháp âm độc. Cho nên đối với đám người LÝ THÀNH mà nói giết nên giết.
Mà PHỤNG HOÀNG nghe vậy cũng ra tay. Một đạo hoả diễm nóng rực bao phủ lấy năm người trong phút chốc thiêu bọn hắn thành tro.
Mà lúc này từ tro tràn từng đạo bóng mờ bay ra hướng về bọn hắn hành lễ sau đó tiêu tán.
Đây là oan hồn của các nữ nhân bị năm người này sát hại cùng luyện hoá.
“Hồng nhan bạc phận a” Lý Thành thở dài

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.