Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm

Chương 81: Người nhà? Chị Ta? (1)




Yêu Thú Sơn Mạch nằm ở bên cạnh Huyền Nam Quốc. Từ tên gọi cũng biết vì sao lại gọi là Yêu Thú Sơn Mạch, trong Sơn Mạch yêu thú nhiều như gà, vịt nuôi ở nhà. Bình thường Yêu thú cấp một, hai đi lại như nhân loại đi chợ, vô cùng nhộn nhịp. Truyền thuyết nói sâu sâu bên trong Sơn Mạch, Yêu thú cấp ba, cấp bốn cứ cách trăm mét lại có một con. Thậm chí Yêu thú cấp năm cũng có vài chục con.
(Nhiều người quên nên ta nhắc lại một chút. Yêu thú cấp một bằng Luyện khí kỳ. Cấp hai bằng Trúc cơ kỳ, Cấp ba bằng Kết đan kỳ, bên trên cứ như vậy mà tính. Còn nữa, mỗi cấp chia làm Sơ kỳ, Trung kỳ, Hậu Kỳ, Hậu Kỳ Đỉnh Phong.)
Lúc này, một hồ nước rộng lớn giữa Yêu Thú Sơn Mạch, một thân ảnh đang nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Thân ảnh này là một người nam nhân, người nam nhân này cũng không có gì quá đặc biệt, ngoại trừ khuôn mặt cực kỳ anh tuấn, ân, cực kỳ anh tuấn.
Điều kỳ lạ là nơi đây là Yêu Thú Sơn Mạch, mà hồ nước này là hồ nước duy nhất trong Sơn Mạch này, Yêu thú rất hay ở đây uống nước, vậy mà bây giờ lại không có một con yêu thú nào lảng vảng trong khu vực hồ nước này. Thậm chí đám yêu thú sinh sống ở dưới nước cũng không thấy bóng dáng, ah chúng đang tụ tập lại một góc nhỏ bên góc hồ nước, cả đám xúm lại với nhau, thân hình run lẩy bẩy. Có lẽ thứ gì đó khiến chúng sợ hãi không dám xuất hiện, hay là cả đám đều bị ốm. Không đúng, Yêu thú cũng bị ốm sao, mà còn là ốm tập thể như vậy. Trong góc một con Thanh Dực Xà và một con Xích Huyết Xà đang quấn chặt lấy nhau, cả hai đều không ngừng run rẩy, ánh mắt chúng mang theo vô tận sợ hãi nhìn về phía thân ảnh đang lềnh bềnh trên mặt nước kia. Hai con yêu thú này như người trong một gia đình vậy, ôm hôn nhau thắm thiết. Mà bọn chúng nửa giờ trước còn đang liều mạng chém giết nhau, tổ tiên của chúng cũng là kẻ thù truyền kiếp. Bây giờ lại như vậy, có chút gì đó không thích hợp.
Mà trên mặt hồ người nam nhân kia đang tắm rửa, hoàn toàn không một chút nào để ý đến đám yêu thú đang co cụm trong một góc kia. Người nam nhân này chính là Thiên Tà. Không lâu trước hắn rời khỏi Bách Hoa Cốc, lần trước hắn chỉ kịp ăn Bạch Tố Dao, rồi sau đó không có cơ hội ăn thêm ai nữa. Bạch Tố Dao, Trương Hinh Dư, Hoa Thiên Tuyết, ba người thay phiên nhau quấn chặt lấy hắn, khiến hắn không làm ăn gì được. Ngày nào cũng có đám nữ nhân léo nhéo bên tai, khiến hắn không khỏi buồn chán. Vậy là không lâu trước, hắn rời khỏi Bách Hoa Cốc, đi lung tung tìm kiếm cơ duyên ( Mỹ nữ), cuối cùng cũng lưu lạc tới chỗ này. Vừa rồi vì muốn tắm rửa một chút lên tỏa ra một chút khí thế để xua đuổi yêu thú, nên đám Yêu thú kia mới bị dọa co quắp vào một góc như vậy.
- Buồn chán... Ah... Buồn chán.
Thiên Tà tự than thở một câu, sau đó ngụp lặn xuống dưới nước. Dọc đường hắn cưỡi Lang Vương, cũng không gặp bất kỳ thứ gì cản đường. Lang Vương di chuyển tốc độ cao cộng với nó là Yêu Thú cấp Ba hậu kỳ, nên những con yêu thú khu vực bên ngoài không dám cản đường. Bởi vì quá thuận lợi cũng là một nguyên nhân khiến hắn buồn chán, một nguyên nhân khác và cũng là nguyên nhân chính, là không gặp mỹ nữ. Đi gần nửa tháng còn không gặp mỹ nữ nào, ngoại trừ đám khủng long thời thượng cổ, dung mạo khiến người gặp người ghét, yêu thú gặp cũng buồn nôn ra. Ặc... Cũng không đến nỗi khủng bố như vậy, nhưng đối với thẩm mỹ quan của hắn thì chính là như vậy.
Thiên Tà lặn xuống gần mười phút, sau đó hắn ngoi đầu lên thì một màn khiến bất kỳ người nam nhân nào cũng phải mê đắm mà nhìn xuất hiện. Hắn cũng không ngoại lệ, thậm chí máu mũi còn ầm ầm chảy ra, nếu hứng cũng phải được vài chén.
Ở trên bờ, một cô gái với mái tóc đen xõa ngang vai, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, tuổi tác khá trẻ. Trên người mặc một bộ quần áo màu xanh lam, đôi mắt to tròn, da thịt trắng muốt như tuyết. Mà thứ trên người nàng hấp dẫn ánh mắt của hắn là bộ ngực của nàng. Đúng vậy, chính là bộ ngực. Bộ ngực nàng khá lớn, không thua kém chút nào với Tiết Tiên Tiên và Tuyết Cầm. Trước ngực áo xanh lam như muốn rách nát khi bao bọc lấy bộ ngực lớn. Cô gái này thân hình cực kỳ mê người, phía dưới bộ ngực lớn là vòng eo thon nhỏ như eo kiến, nhưng đáng tiếc hắn không nhìn thấy mông nàng. Hai chân thon dài, thẳng tắp.
Toàn bộ những thứ trên không quan trọng, quan trọng là lúc này nàng chậm rãi cởi bỏ quần áo của mình. Thiên Tà dục hỏa lập tức bành trướng, đã khá lâu rồi hắn không chạm vào mỹ nữ.
Cô gái chậm rãi cởi bỏ quần áo của mình, mà không hề hay biết là phía dưới hồ nước một ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào mình. Theo áo xanh lam từ từ trượt xuống, chiếc yếm màu trắng xuất hiện, từ góc nhìn của Thiên Tà có thể mơ hồ thấy được hai điểm hồng hồng nhô ra trên yếm.
Thiên Tà nhịn không được ực ực nuốt nước bọt, ánh mắt nóng bỏng không hề che giấu. Mà cô gái kia không một chút nào biết có người đang dùng ánh mắt nóng bỏng, dâm tà nhìn mình. Nàng tiếp tục cởi bỏ quần dài. Chiếc quần trượt xuống dưới chân, một chiếc quần lót màu trắng hiện ra trước mắt Thiên Tà. Bởi vì là màu trắng, lên hắn có thể thấy được khu đất trồng cây cối rậm rạp, um tùm. Hắn có chút không chịu nổi cảnh tượng mê người trước mắt, dưới bụng Cự Long đã hùng dũng biến thân, vẻ mềm nhũn, yếu đuối biến mất, thay vào đó là cứng rắn, thể mình khổng lồ với cơ bắp là gân xanh đằng đằng sát khí xuất hiện dưới nước.
Thiên Tà thấy nàng định tiếp tục cởi đồ, hắn vội vàng hét lên:
- Đừng cởi nữa..... Cởi nữa bản Công tử không nhịn nổi sẽ cưỡng gian ngươi.
- A aaaaaa....
Cô gái đột nhiên nghe thấy tiếng người hét, ánh mắt nghi hoặc nhìn xuống hồ nước, thấy Thiên Tà đang chậm rãi bơi vào bờ, nàng hét lên một tiếng kinh hãi, sau đó vội vàng mặc quần áo vào.
Thiên Tà lên bờ, mặc quần áo chỉnh tề lại, nói:
- La hét cái gì mà la hét. Bản Công tử cũng chưa làm gì ngươi.
- Dâm... Dâm tặc. Ta giết ngươi.
Cô gái kia lúc đầu hơi kinh hoảng, sau đó thầy ánh mắt của hắn vẫn đang nhìn chằm chằm vào trước ngực mình, nhớ tới vừa rồi cởi đồ, nàng khuôn mặt đỏ lên. Trong ánh mắt chuyển từ kinh ngạc sang tức giận ( thẹn quá hóa giận), sát khí lạnh lẽo bùng phát, nàng lập tức một chưởng oanh về phía Thiên Tà.
Thiên Tà cũng không để ý chưởng pháp đó chút nào, ánh mắt hắn vẫn chậm rãi quan sát từ trên xuống dưới thân hình của cô gái này. Vừa rồi hắn bị thân hình mê người của nàng mê hoặc, không để ý đến khuôn mặt của nàng lắm, giờ phút này nhìn lại mới thấy kinh diễm. Cô gái này có một khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, tinh xảo, cái miệng anh đào nhỏ nhắn, đôi mắt to tròn, lông mi cong như vẽ, một vẻ đẹp không cách nào tả xiết.
Ầm
Chưởng lực của cô gái kia trong nháy mắt oanh đến chỗ hắn, bụi đất bay tung toé ra bốn phía. Một chưởng này uy lực cũng không phải tầm thường, võ giả Kết đan cảnh sơ kỳ nếu không kịp tránh né cũng chắc chắn hai trăm phần trăm là bị đập thành vũng máu.
- Cô nàng, bản Công tử vừa rồi có ý tốt kêu nàng dừng lại, nàng không những không cảm ơn mà còn định oanh chết bản Công tử, đạo lý ở đâu vậy.
Một giọng nói từ trong trung tâm khu vực bụi đất tán loạn truyền ra, ngay sau đó một trận gió thổi qua, bụi đất hoàn toàn bay mất.
- Dâm tặc ngươi...
Cô gái xinh đẹp kia vô cùng kinh ngạc, vừa rồi nàng trong lúc tức giận oanh ra một chưởng, uy lực cũng không phải bình thường. Mà người trước mắt này lại không tổn thương chút nào, thậm chí quần áo còn không có một chút bụi bặm. Mà vừa rồi nàng cũng không cảm thấy có một chút ba động nào trong không khí, điều này nói lên hắn cũng không dùng bất kỳ công pháp nào chống cự, hay dùng thân pháp né tránh. Như vậy chỉ có hai khả năng, thứ nhất là vừa rồi nàng oanh ra một chưởng chỉ là một con cọp giấy, không có một chút lực sát thương nào. Nhưng điều này không có khả năng, vậy chỉ còn lại là tu vi của người này quá cao, cao đến mức nàng không nhìn thấu một chút sơ hở nào. Nhưng nàng cũng gạt bỏ khả năng này. Ánh mắt nhìn về phía hắn một chút, dáng người hơi gầy, khuôn mặt cực kỳ anh tuấn, trên môi một nụ cười có thể mê hoặc bất cứ cô gái nào. Ngay cả nàng cũng không nhịn được mặt hơi đỏ lên, tim đập bịch bịch.
- Cô nàng, nàng mở miệng ra là dâm tặc, dâm tặc. Bản Công tử đâu có làm gì nàng đâu mà nói bản Công tử là dâm tặc. Quần áo cũng là do nàng tự cởi, mà bản Công tử đang tắm dưới hồ từ trước, nếu là dâm tặc thì sao bản Công tử còn hô lên cho nàng dừng lại.
Cô gái kia suy nghĩ lại thấy hắn nói cũng đúng, do mình không quan sát mà tự động cởi bỏ đồ muốn tắm rửa, bây giờ bị người nhìn thấy thì có thể trách ai.
- Dâm.... Ta... Ta đi trước....
Cô gái ấp úng nói, sau đó quay người rời đi.
Người yếu lý tự nhiên phải rời đi. Mặc dù nói người mạnh làm vua nhưng nàng cũng không nghĩ mình đánh thắng được hắn.
- Hắc.... Bản Công tử không để cho nàng đi. Chưa người nào dám nói bản Công tử là dâm tặc cả, mà nàng luôn miệng nói ta là dâm tặc, bây giờ lại cứ như vậy muốn đi sao.
Thiên Tà cười cười một tiếng, sau đó thân hình lóe lên, xuất hiện bên cạnh nàng, ôm lấy nàng vào ngực.
- Ngươi...
Cô gái xinh đẹp vô cùng thẹn thùng, xấu hổ. Nhìn khuôn mặt anh tuấn chỉ cách mắt mình vài cm, lại ngửi thấy mùi nam nhân đặc trưng truyền tới, khiến nàng mê muội. Sau đó trước ngực một cảm giác tê dại truyền tới, khiến nàng không khỏi đưa mắt nhìn xuống. Lúc này trước ngực mình cặp vú đã bị hai bàn tay to lớn bắt lấy, xoa nắn. Bởi vì vừa rồi vội vàng lên nàng chỉ kịp khoác áo lên người, hai bàn tay to lúc này đã luồn qua áo, cách lớp Yếm màu trắng mà xoa bóp bộ ngực của nàng. Trước ngực bị người khác xoa bóp khiến nàng vô cùng xấu hổ, hơn nữa từ phía dưới, giữa hai chân còn có một chút nước chảy ra, nàng lúc này không biết làm gì.
- Nam Cung Tình, con ở đó sao?
Đột nhiên trong không khí hơi rung động một chút, một tấm phù chú xuất hiện trước mắt nàng, một giọng nữ vang lên. Nàng phục hồi tinh thần lại vội vàng đẩy hắn ra, nói:
- Mẹ.... Có chuyện gì vậy?
Tấm phù chú này chính là truyền âm phù, loại cách thức truyền tin này cũng không có gì đặc biệt, từ thời cổ xưa cũng có, chỉ là bây giờ được cải tiến hơn, có thể đối thoại trực tiếp với nhau.
- Tình nhi, Huyết Mạch cầu ở nhà phát rung động mạnh mẽ, con đang ở đâu vậy.
- Huyết Mạch cầu sao? Mẹ tìm được đệ đệ rồi sao?
- Không phải, vị trí trên Huyết Mạch cầu hiện ra là ở chỗ con. Con đang ở đâu vậy, không phải mẹ đã đưa cho con một mảnh nhỏ của Huyết Mạch cầu sao?
Giọng nói lại truyền ra từ truyền âm phù. Giọng nói này là một giọng nữ, tràn ngập vui mừng.
Thiên Tà lúc này đứng ở bên cạnh, lẩm bẩm:
- Hắc Hắc.... Nam Cung Tình sao? Tên thật hay.
Nam Cung Tình nghe vậy vội vàng lấy ra một viên đá nhỏ màu đỏ, lúc này viên đá đang tỏa sáng mạnh mẽ.
- Tình nhi... Con đang ở đâu, tìm được đệ đệ rồi sao?
Giọng nói lại truyền tới.
Nam Cung Tình lúc này nhìn Huyết Mạch đá, rồi cảm ứng xung quanh một chút, thấy phạm vi vài km không có người nào khác ngoài nàng và người thanh niên trước mắt này.
- Mẹ. Con đang ở Yêu Thú Sơn Mạch, có vẻ như con đã tìm thấy đệ... đệ.
Nam Cung Tình hơi run giọng nói. Bởi vì lúc này trước ngực nàng, một đôi bàn tay to lớn lại xuất hiện, xoa bóp bộ ngực nàng.
- Thật tốt quá. Tình nhi, con mau dẫn người về đây.
Giọng nữ cực kỳ kích động truyền tới. Có thể cũng bởi vì kích động nên cũng không có chút nào để ý đến giọng nói có phần không được tự nhiên của Nam Cung Tình.
- D... Ạ.... Mẹ... Con.... Con lập tức... Lập tức sẽ dẫn người về....
Nam Cung Tình run giọng nói, nàng cảm thấy giữa hai chân mình, một bàn tay đã chạm tới, đang nhẹ nhàng ma sát.
- Tình nhi, con làm sao vậy?
- Không sao đâu.... Có... Có thể do quá kích động.... Mẹ.... Mẹ đừng lo lắng.
- Ân... Tình nhi. Con đi đường phải cẩn thận một chút. Nhớ... Nhớ đừng để người đó lạc mất. Bằng bất cứ giá nào, cách nào cũng phải đưa người về.
- Dạ.... M.... Ẹ.... Yên tâm đi....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.