Trong điện thoại, giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Chu Á Nam nghe có chút sốt ruột.
Mơ hồ còn có thể nghe được từng tiếng gió rít gào, giống như là đang đi trên đường.
“Đội trưởng Chu, ngươi đây là…?” Hứa Hằng vừa mới há miệng định hỏi.
“Đừng nói nhảm, không muốn chết thì mau chạy đến đây nhanh đi.
Cả ngày nay ngươi đều đang làm gì thế hả, không thấy thành phố thông báo báo động trước về ô nhiễm tiết khí sao?” Chu Á Nam trực tiếp cắt ngang lời Hứa Hằng, tức giận hét lên trong điện thoại.
Hứa Hằng nghe vậy, trong nháy mắt biến sắc.
“Định mệnh, ngày hôm nay thành phố Đại Dung bùng phát ô nhiễm tiết khí á?” hắn kinh hãi hét lên, cũng không đoái hoài tới việc nghỉ ngơi nữa, phóng nhanh ra bên ngoài.
Thảo nào vừa nãy cứ luôn cảm thấy không thích hợp.
Tuy nói bên nhà cũ là khu phố cũ, nhưng buổi tối bên ngoài sẽ không im ắng đến mức ấy, thì ra là có ô nhiễm tiết khí, tất cả mọi người chạy ra ngoài rồi.
“Nhanh lên một chút, nhớ kỹ chạy về phía Tuần Kiểm ti, ta đang trên đường tới đón ngươi, ngươi…” Trong điện thoại lại truyền tới tiếng thúc giục của Chu Á Nam.
Chỉ là còn chưa nói hết lời, điện thoại đột nhiên mất sóng, chỉ còn lại tiếng tút tút máy bận dồn dập.
Hứa Hằng không khỏi trừng mắt, khá lắm, không phải bà cô đó lạnh rồi đấy chứ?Có điều… sao nàng lại bất chấp nguy hiểm chạy tới đón mình thế?Hứa Hằng chợt cảnh giác, nhưng tốc độ dưới chân không hề chậm đi, lao ra ngoài cửa chạy thẳng về phía Tuần Kiểm ti.
Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, nếu như là ô nhiễm tiết khí thật, vậy coi như…Ôi chao không đúng, ta vội cái gì chứ?Ta đều đã là Dựng Khí tầng sáu rồi, sao ta còn phải hoảng sợ nữa?“Chỉ là một cái ô nhiễm tiết khí… Hở? Báo động lam? Con mẹ nó!” Hứa Hằng đột nhiên tăng nhanh tốc độ.
Vừa nãy hắn tranh thủ nhìn lướt qua điện thoại, quả nhiên vào lúc chạng vạng phân cục Giám Thiên ti thành phố đã thông báo báo động trước về ô nhiễm tiết khí, mấu chốt là bọn họ phát ra đúng là báo động lam.
Ô nhiễm tiết khí là một loại hiện tượng thời tiết hay xảy ra, gần giống với mưa đá, bão tố.
Khi các loại tiết khí rối loạn trong không khí bảo trì cân bằng thì chính là tất cả đều tốt.
Nhưng nếu như một loại tiết khí trong đó bất chợt gia tăng mãnh liệt, đạt đến một điểm giới hạn nào đó thì sẽ bạo phát ô nhiễm tiết khí mang tính quy mô, đồng thời dựa vào loại của tiết khí, tai nạn mà ô nhiễm mang đến cũng sẽ có điểm khác nhau.
Ví dụ như thành phố Đại Dung, thường thấy nhất chính là ô nhiễm tiết khí thanh minh, cơ bản là cứ mấy năm trôi qua sẽ bùng phát một lần.
Hứa Hằng lại chưa bao giờ đích thân trải qua, dù sao lần nào hắn nhận được báo động trước thì cũng bỏ chạy trước tiên, cho đến khi ban ngành liên quan xử lý ô nhiễm xong, thành phố lại khôi phục sự bình tĩnh.
Nhưng hắn cũng từng nghe qua một vài tin đồn.
Có người may mắn còn sống sót từ trong ô nhiễm nói lúc ô nhiễm tiết khí thanh minh, người đó nhìn thấy ông lão đã qua đời nhiều năm bên nhà hàng xóm trở về gõ cửa.
Có người thì nói gặp qua vài người phụ nữ mặc sườn xám rất phục cổ, giống như niên đại trước, vẫy tay với hắn ở ven đường, hỏi hắn “Tiên sinh, tới chơi không”.
Còn có người nói từng nghe trên phố truyền đến tiếng chém giết rống giận, kim qua thiết mã trên chiến.
Thậm chí có người còn nói, từng nhìn thấy bách quỷ dạ hành trong lời đồn.
…Ô nhiễm tiết khí thanh minh mà mấy người này trải qua đại đa số đều là báo động trắng, thuộc về báo động trước cấp bậc thấp nhất.
Có người nói võ giả cấp hai trở lên gặp phải nó, đa số đều có thể gặp dữ hóa lành.
Nhưng bây giờ, Giám Thiên ti lại ban bố báo động lam, cao hơn báo động trắng một cấp bậc.
Mức này không dám khinh thường đâu đấy!Có người nói người công bố nhìn thấy bách quỷ dạ hành, chính là tại mười mấy năm trước, đã trải qua báo động màu lam cấp bậc thanh minh ô nhiễm tiết khí.
“Gần đây sao xui xẻo vậy? Đầu tiên là bị vu oan, hôm nay lại thừa dịp ta tu luyện, đi vào trong giấc mơ, bật báo động lam ô nhiễm tiết khí thanh minh?”Hứa Hằng có chút bất đắc dĩ, vừa chạy vừa gọi điện thoại cho sư tỷ, nhưng mà vẫn luôn nhận được nhắc nhở đối phương đã tắt máy.
“Không phải xảy ra ngoài ý muốn rồi chứ?”Trong lòng hắn đột nhiên có chút bất an.
Lấy tính cách của sư tỷ, nếu như biết thành phố bùng phát ô nhiễm tiết khí, nhất định sẽ đặt xuống tất cả mọi chuyện trong tay, liều lĩnh tới đón hắn rời khỏi mới có thể an tâm.
Nhưng bây giờ sư tỷ lại bặt vô âm tín, ngược lại là Chu Á Nam nói muốn tới đón hắn.
“Chẳng lẽ là sư tỷ bảo nàng tới?” Hứa Hằng lớn gan suy đoán, thuận tiện gọi lại cho Chu Á Nam, kết quả vẫn chỉ có tiếng máy bận.
“Hở?”Đúng lúc này, Hứa Hằng đột nhiên thả chậm bước chân.
.