Tiên Vốn Thuần Lương

Chương 451: Phi ngươi mạc chúc




“Còn sống thì còn sống, có gì mà kinh ngạc, khó nói là tự nàng ta ngủ ở trong đó.” Không biết vì sao Phi Thiên vương lại cao hứng như vậy, Kim Phi Dao tùy tiện nói.
Phi Thiên vương lui về phía sau mấy bước, vẻ mặt thần thánh nhìn Chân Linh Thụ Mẫu trong tinh thạch, “Nếu thụ mẫu có thể tỉnh lại là có thể đánh lui đám Nhân tộc tiến công, kể cả là Nhân tộc Luyện Hư kỳ tiến đến cũng không thể làm chúng ta bị thương nửa phần.”
“Lợi hại như vậy?” Kim Phi Dao sửng sốt, lần nữa nhìn về phía Chân Linh Thụ Mẫu. Nếu nói như vậy thì người này còn lợi hại hơn cả tu sĩ Luyện Hư kỳ, vậy thì những thứ kia hẳn là của nàng. Nếu đánh thức nàng, không biết liệu nàng có lấy mấy thứ này ra làm tạ lễ không.
“Ngươi ngẫm lại xem, nàng chính là Chân Linh Thụ Mẫu, Chân Linh thụ chính là nàng. Nếu nàng tỉnh lại, đám Nhân tộc bên ngoài thì là cái gì, sẽ có thể thoải mái đánh đuổi bọn họ.” Phi Thiên vương tiếp tục nói, hy vọng đều đặt hết lên người Chân Linh Thụ Mẫu. Những Yêu tộc khác cũng rất phấn chấn, ước gì làm thụ mẫu lập tức tỉnh lại, liền bảy miệng tám lời thảo luận xem dùng cách gì để đánh thức nàng.
Kim Phi Dao bị lạnh nhạt, đứng một bên nhìn bộ dạng nhiệt huyết sôi trào, có chút buồn bực nói: “Vậy là ta phí công bày trận…”
Tất cả Yêu tộc trầm mặc, có chút xấu hổ nhìn nàng, thật sự không muốn nói với nàng rằng pháp trận ngươi bày tuy tạm thời có tác dụng nhưng cảm giác là không chống đỡ được bao lâu nữa.
Vẫn là Phi Thiên vương cơ trí, nhanh chóng lấy túi càn khôn ra, đưa số lông chim đã hứa cho Kim Phi Dao, “Kim tộc hữu, đây là những thứ chúng ta đáp ứng đưa cho ngươi, mời nhận lấy.”
“Nga.” Kim Phi Dao lên tiếng, nhận lấy lông chim. Những túi càn khôn trong tay bọn họ ngoài cái của Hải Lam Âm ra thì hai mươi mấy cái còn lại đều là nàng bán cho, mỗi cái đổi được không ít đặc sản của nơi này, ai bảo bọn họ vừa mới vượt qua lôi kiếp, một nghèo hai trắng, cái gì cũng không có chứ.
Sau đó, Kim Phi Dao thối lui sang bên cạnh, mắt lạnh nhìn đám người kia nghĩ cách đánh thức thụ mẫu. Bọn họ nói muốn phá vỡ tinh thạch, nhưng như vậy lại sợ đả thương thụ mẫu, còn nếu không phá thì người cứ mãi ở bên trong. Ép buộc nửa ngày cũng không quyết định được, cuối cùng bọn họ nghĩ ra được một cách ôn hòa nhất là dùng yêu khí dán lên tinh thạch mà gọi.
Phương pháp này làm sao có thể đánh thức người cơ chứ, bọn họ hô một ngày nhưng thụ mẫu trong tinh thạch cũng không có phản ứng gì, điều này làm cho bọn họ lòng nóng như lửa đốt. Sau đó lại muốn tìm cách lay tỉnh thụ mẫu thông qua các quang đoàn kia, nhưng mặc kệ là ai, chỉ cần đụng vào quang hoàn là lập tức bị truyền tống ra bên ngoài.
Quanh quẩn ba ngày, dùng hết thảy các biện pháp dám dùng, bọn họ vẫn chưa gọi được thụ mẫu tỉnh lại. Mà giờ phút này có yêu thú bên ngoài truyền tin báo, Nhân tộc lại tới phá trận.
Phi Thiên vương mang người vọt ra ngoài, thấy lần này Nhân tộc cầm rất nhiều loại linh phù, trận kỳ linh tinh để thử phá trận, nhưng kết quả vẫn như lần trước, không thể vào được, bởi vậy bọn họ thẹn quá thành giận, bắt đầu cường công.
Song Phòng Linh Áp trận bị bọn họ công kích, đánh cho ông ông tác hưởng, chớp lên phi thường lợi hại khiến cho người ta có cảm giác lúc nào cũng có thể bị phá vỡ.
“Không được, mau làm thụ mẫu tỉnh lại. Lúc trước không phát hiện ra có Chân Linh Thụ Mẫu thì chúng ta có đào tẩu cũng không sao, nhưng hiện tại Chân Linh Thụ Mẫu ở ngay phía dưới, tuyệt đối không thể để nàng rơi vào tay Nhân tộc.” Phi Thiên vương quát lên, nhất định phải bảo vệ Cô Thụ Thần giới.
Trong trí nhớ truyền thừa của bọn họ thì Chân Linh Thụ Mẫu chính là thần hộ mệnh của bọn họ, hiện tại thần hộ mệnh đang ngủ say, bọn họ nhất định phải bảo vệ nàng, làm nàng tỉnh lại.
Để lại hai mươi Yêu tộc Thần Thú kỳ ở bên ngoài, Phi Thiên vương lại mang theo những người còn lại vào trong thụ động. Lần này vừa bước vào cổng vòm đã thấy Kim Phi Dao ngồi dưới đất, trong lòng là Chân Linh Thụ Mẫu, còn trên mặt đất thì đầy những mảnh vụn tinh thạch. Bọn Phi Thiên vương khiếp sợ vô cùng, sững sờ tại chỗ, đến lúc phản ứng lại liền quát: “Ngươi làm gì vậy!”
Thấy bọn họ hung hổ, Kim Phi Dao nhanh nhẹn thả Chân Linh Thụ Mẫu trong tay ra, thối lui sang một bên, sau đó giải thích: “Ta thấy các ngươi muốn gọi nàng nhưng cách một lớp tinh thạch thì dường như không có chút tác dụng nào, lại không dám phá vỡ tinh thạch cho nên ta liền giúp đỡ một tay. Hiện tại đã lấy được nàng ra rồi, lại còn sống, các người có thể thoải mái đánh thức nàng.”
Bọn Phi Thiên vương vội vàng kiểm tra, Chân Linh Thụ Mẫu quả nhiên còn sống. Nếu biết như vậy thì lúc trước bọn họ nên sớm đưa nàng ra khỏi tinh thạch. Tuy nhiên, không ngờ bọn họ vừa ra ngoài một chút mà Kim Phi Dao lại dám đánh nát tinh thạch, nếu hại chết Chân Linh Thụ Mẫu thì phải làm sao?
“Không cho ngươi xằng bậy!” rống lên với nàng xong Phi Thiên vương mới ôm thụ mẫu lên, nhẹ giọng kêu gọi.
Kim Phi Dao ngoáy ngoáy lỗ tai đứng sang một bên, nàng đã sớm muốn tự tay làm thụ mẫu tỉnh lại, biết đâu có thể kiếm được chút gì từ tay nàng, thế nhưng đám Yêu tộc này lại che chở thụ mẫu như che chở thần vậy, căn bản không cho nàng tới gần, bởi vậy nàng muốn dùng cách của mình để làm nàng ta tỉnh cũng không có cơ hội.
Cũng may là vừa rồi bọn họ kéo ra ngoài hết nàng mới rảnh tay chạy tới, tung mấy quyền lên, thô lỗ đánh nát toàn bộ tinh thạch, sau đó nhấc thụ mẫu ra, dùng sức lắc cho những tinh thạch vương trên người nàng ta rơi xuống.
Đầu tiên, nàng lớn tiếng hét mấy tiếng vào tai thụ mẫu, sau thấy vô dụng liền động thủ, nâng tay tát mười mấy cái lên mặt thụ mẫu, đang đánh vui vẻ thì bọn Phi Thiên vương quay về,
“Làm sao bây giờ? Phải làm thế nào mới đánh thức được đây?” Phi Thiên vương ôm thụ mẫu, vẻ mặt mờ mịt.
Có Yêu tộc cẩn thận nhìn rồi khó hiểu hỏi; “Vì sao mặt thụ mẫu lại hơi đỏ thế kia?” mọi người đưa mắt nhìn, mặt thụ mẫu quả thật hơi đỏ lên nhưng lại không sưng, không giống như bị đánh.
Kim Phi Dao chớp mắt mấy cái, tốt bụng nói: “Có thể là do trong thụ động không thông gió cho nên mới như vậy. Nói đến mặt, ta từng nghe nói có một số người khi bị ngất chỉ cần tát mấy cái là có thể tỉnh lại, các ngươi có muốn thử không?”
Yêu tộc không hẹn mà cùng trừng mắt nhìn nàng, đây là thần hộ mệnh của bọn họ, bọn họ sùng bái còn không kịp, ai lại đi tát nàng? “Không được, nếu ai dám đánh nàng thì chúng ta sẽ bầm thây vạn đoạn kẻ đó.”
“Ta chỉ tùy tiện nói thôi, các ngươi đừng kích động, coi như ta chưa nói gì là được.” Kim Phi Dao khoát tay, lùi sang bên cạnh, chỉ cần không nghi ngờ nàng động tay động chân là được.
Đám Phi Thiên vương cứ thế ôm thụ mẫu mà không biết phải làm sao, gọi cũng vô dụng, cuối cùng quyết định rót yêu khí vào trong cơ thể thụ mẫu để xem có thể đánh thức nàng hay không, nhưng kể cả có chú yêu khí thì Chân Linh Thụ Mẫu vẫn ngủ say như trước, hoàn toàn không có ý định tỉnh lại.
Đúng lúc này lại có yêu thú mang tin báo tới, nói Nhân tộc đang gia tăng công kích, xem ra không duy trì được bao lâu nữa.
“Làm sao bây giờ? Nếu không trụ được thì sẽ để người mang Chân Linh Thụ Mẫu rời đi, tuyệt đối không để Nhân tộc biết đến sự tồn tại của nàng.” Không còn cách nào khác, Phi Thiên vương lạnh giọng quát.
Nhưng lúc này liền có Yêu tộc nhắc nhở: “Phi Thiên vương, trong truyền thừa không phải có nói Chân Linh Thụ Mẫu không thể rời khỏi bản thể sao? Chân Linh thụ này chính là bản thể của nàng, nếu rời khỏi đây thì không biết sẽ có hậu quả gì nữa.”
Vừa rồi Phi Thiên vương quá gấp gáp, lúc này được người nhắc mới nhớ Chân Linh Thụ Mẫu không thể rời khỏi Cô Thụ Thần giới. Vậy giờ phải làm thế nào? Chẳng lẽ để Chân Linh Thụ Mẫu chết cùng sao? Không được! Tuyệt đối không được làm như vậy, nhất định phải bảo vệ Chân Linh Thụ Mẫu.
Khẽ cắn môi, Phi Thiên vương thận trọng nói: “Bịt thụ động lại, chúng ta ở trong này tử thủ thụ mẫu, phải trông chừng cho đến khi nàng tỉnh mới thôi. Để tin tức không lọt ra ngoài, phải gọi hết Yêu tộc trở về, tất cả mọi người đợi ở trong này.”
“Dạ!” Yêu tộc không có ý kiến gì, trong trí nhớ truyền thừa của bọn họ mặc định làm cho bọn họ coi Chân Linh Thụ Mẫu là thần, chỉ cần vì nàng thì chuyện gì cũng có thể làm. Nhưng Kim Phi Dao thì khác, nếu đóng thụ động lại, chẳng lẽ nàng cũng phải ở lại trong này cả đời sao?
Vì thế nàng vội hô lên: “Đợi ta, để ta nghĩ cách.”
“Ngươi có cách gì?” tình hình hiện tại quá khẩn cấp, nhất định phải có hành động trước khi trận bị phá. Nếu đợi trận bị phá rồi mới che thụ động lại thì sẽ có khả năng bị Nhân tộc phát hiện, đến lúc đó thì hậu quả khó lường.
“Các ngươi bình tĩnh, để ta nghĩ xem, sẽ có ngay thôi.” Kim Phi Dao đá Mập Mạp một cước, sau đó lại nháy mắt với hai người Hoa Uyển Ti, bảo các nàng mau nghĩ cách.
Hoa Uyển Ti lườm nàng một cái rồi dứt khoát quay mặt đi, còn không biết tại sao thụ mẫu lại hôn mê thì làm sao mà nghĩ cách được. Vừa rồi đã đánh đã gọi, ngay cả yêu khí cũng rót vào, căn bản không có cách nào khác nữa.
Hải Lam Âm cũng không có cách nào, cắn môi không hé răng, nếu bị nhốt trong thụ động này thì đại cừu còn báo thế nào? Kể cả có may mắn mà tiến giai ở đây thì có khi lúc ra ngoài, kẻ thù đã sớm chết già rồi.
“A… ta có một chủ ý.” Mập Mạp luôn bị người khác lãng quên đột nhiên mở miệng, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn nó, một con linh thú còn có thể có cách gì?
Thấy mọi người đều nhìn mình, Mập Mạp ưỡn bụng, rất có khí phái nói: “Các ngươi chú yêu khí vào đều là ngoại lực, không bằng thử thí nghiệm độ yêu khí theo đường miệng đi. Ta nghe nói làm như vậy có thể đánh thức người đang hôn mê, chính là thổi chân khí vào miệng đó, các ngươi thử xem.”
Độ yêu khí vào từ miệng? Nhưng đây là thụ mẫu, có làm cách này được không? Nhưng hiện tại cũng không có biện pháp khác, cách này nghe qua dường như cũng có lai lịch không nhỏ, có thể thí nghiệm xem sao.
Chúng Yêu tộc do dự, việc này phải để ai làm đây? Phi Thiên vương lắc đầu, các Yêu tộc còn lại cũng dùng sức lắc đầu, không ai muốn độ yêu khí kiểu này.
Kim Phi Dao không hiểu, tức giận nói: “Các ngươi làm gì vậy? Không phải nói nàng là thần của các ngươi sao, cho các ngươi độ khí đó là thiên đại phúc khí của các ngươi, sao mà ai nấy cũng nhăn nhó mặt mày?”
“Chính vì nàng là thần của chúng ta cho nên mới không thể làm như vậy.” Yêu tộc cơ hồ trăm miệng một lời nói.
“Các ngươi thật là phiền toái, Nhân tộc bên ngoài đã sắp phá trận tới nơi mà còn dây dưa kéo dài.” Kim Phi Dao hừ hừ, bất mãn nói, nam nhân thật sự là phiền toái.
Đột nhiên, Phi Thiên vương nhìn nàng, linh cơ vừa động, “Ngươi là nữ nhân, ngươi độ khí là hợp nhất. Chúng ta đều là nam, có khả năng làm cho âm dương không cân bằng, chuyện này giao cho Kim tộc hữu đi.”
Kim Phi Dao sửng sốt, “Cái gì? Để ta độ khí cho nàng?”
“Không phải ngươi thì không được!” chúng Yêu tộc vội gật đầu đáp. Đó là nữ, kể cả có là thần của mọi người cũng không thể để người khác cảm thấy bọn họ để nam nhân chiếm tiện nghi của nàng được, chuyện này phải giao cho Kim Phi Dao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.