Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 337: Đây Là Một Quá Trình Chậm Rãi





Đêm qua hắn vốn định nâng cấp hình nộm Huyền Cấp lên thành Địa Cấp, cuối cùng lại thành xem trực tiếp cả đêm với Hùng Nhị.
Chẳng bao lâu sau, hắn triệu hồi hình nộm Tử Huyên rồi đặt nằm ngay ngắn.
Tiếp đó Diệp Thành vung áo bào, từng món đồ kỳ lạ được lấy ra, tất cả đều là nguyên liệu cần thiết để nâng cấp hình nộm, mỗi nguyên liệu đều vô cùng quý hiếm, nếu không sẽ không đắt đến vậy.
Ngoài những nguyên liệu này còn có hai lá linh phù: Khí linh phù và Thần hồng phù.
Ngay từ khi nâng cấp hình nộm, Diệp Thành đã nghiên cứu rất rõ ràng.
Hình nộm Nhân Cấp chỉ là hình nộm bình thường, không thể thi triển bí pháp huyền thuật, mà trong cơ thể hình nộm Huyền Cấp được phong ấn hai lá linh phù, một lá Huyền linh phù và một lá Tụ linh phù, hai lá này kết hợp với nhau có thể thi triển được các bí pháp huyền thuật.
Còn hình nộm Địa Cấp, trong cơ thể sẽ có nhiều thêm hai lá phù so với hình nộm Huyền Cấp, đó là Khí linh phù và Thần hồng phù.

Khí linh phù cho hình nộm Địa Cấp khả năng ngự động binh khí.
Còn Thần hồng phù cho hình nộm Địa Cấp khả năng điều khiển Trường hồng bay trên trời.
Hình nộm Địa Cấp tương đương với tu sĩ ở cảnh giới Linh Hư, yêu cầu độ bền và dẻo dai của cơ thể cực kỳ cao, nếu không sẽ rất dễ bị bí pháp huyền thuật làm bản thân tự bị thương, vậy nên điều quan trọng nhất khi nâng cấp hình nộm không phải là linh phù phong ấn trong cơ thể chúng, mà là nguyên liệu cần có để nâng cấp chúng, đó đều là bảo vật quý hiếm.
Ngay sau đó, Diệp Thành gọi Tiên Hoả ra bao phủ toàn bộ cơ thể Tử Huyên.
Tiếp đó hắn lấy một viên tinh thạch màu tím ra, nó cực kỳ cứng nhưng lại rất mềm dẻo, đây là ngọc tinh huyền thiết, sau khi luyện vào trong cơ thể hình nộm có thể tăng thêm độ bền và dẻo dai cho hình nộm.
Ngọc tinh huyền thiết rất quý giá, chỉ một miếng to bằng nắm tay em bé đã có giá hơn năm trăm nghìn linh thạch, và nó cũng là nguyên liệu đắt nhất trong số nguyên liệu ở đây.
“Hôm khác phải kiếm thêm một ít ngọc tinh huyền thiết mới được”, Diệp Thành vừa lẩm bẩm vừa luyện khối ngọc tinh huyền thiết vào trong cơ thể Tử Huyên.
Đây là một quá trình chậm rãi.
Sau khi ngọc tinh huyền thiết được tinh luyện vào trong cơ thể Tử Huyên, từng loại nguyên liệu khác cũng được lấy ra, hoặc là cải tạo kinh mạch cho Tử Huyên, hoặc là củng cố xương cho nó, hoặc là làm cho tứ chi của nó linh hoạt hơn.
Thời gian chầm chậm trôi qua, mọi thứ đều đang tiến hành một cách có trật tự.
Phù!  
Diệp Thành thở ra một hơi khí đục rồi mới thu Tiên Hoả lại.

Lại nhìn đến Tử Huyên, nó đứng im nơi đó, toàn thân được bao phủ bởi những áng mây màu tím, quanh thân tràn ngập khói mây màu tím, tóc và quần áo không có gió cũng tự tung bay mang theo phong thái tuyệt thế, điều khuyết thiếu duy nhất là hai mắt nó đờ đẫn, trống rỗng, không có cảm xúc.
Lúc này nó đã là hình nộm Địa Cấp thực sự.
Mặc dù chỉ là hình nộm nhưng Diệp Thành có thể cảm nhận được khí thế của nó, nó mạnh hơn rất nhiều so với tu sĩ cảnh giới Linh Hư bình thường.
Hắn chắc chắn nếu gặp người mặc huyết bào tầng thứ nhất cảnh giới Linh Hư ở nước Triệu lần trước, không cần hắn ra tay, một mình Tử Huyên có thể xử lý được.
“Được lắm!”, Diệp Thành vừa cười vừa đi vòng quanh Tử Huyên, hắn thật sự càng ngày càng thích hình nộm này.
Nói xong hắn còn đưa tay ra vỗ vai Tử Huyên.
Nâng cấp tới hình nộm Địa Cấp, cơ thể nó không còn cứng như trước nữa mà trở nên mềm mại, mịn màng, cảm giác khi bóp vào rất dễ chịu.
“Nào! Thử thực lực của ngươi xem nào”, Diệp Thành mỉm cười bước ra khỏi phòng, Tử Huyên cũng theo mệnh lệnh của hắn đi ra sân như một đạo thần hồng.
Vù!  

Ngay sau đó, một tia sáng màu tím bay ra khỏi đầu mày Tử Huyên, nhìn kỹ lại thì chính là Bảo Liên Đăng.
Tu sĩ cảnh giới Linh Hư lên trời cần có thần hồng, mà thần hồng đó được hoá thành từ linh lực của họ.
Còn Thần hồng phù trong cơ thể hình nộm Địa Cấp được phong ấn thần hồng, hình nộm có thể mượn thần hồng để bay trong không trung.
Vút! Vút! Vút!  
Diệp Thành ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, Tử Huyên như một tia sáng màu tím lao vụt đi với tốc độ cực kỳ nhanh, nếu Diệp Thành không có Tiên Luân Nhãn thì e cũng khó mà bắt được nó.
“Về đi!”, Diệp Thành thật sự càng lúc càng hài lòng, triệu hồi Tử Huyên rồi thoải mái duỗi eo, bước đi ra ngoài.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.