Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 151: Gài Bẫy






Đêm tối, Diệp Thành trốn vào trong một cái hầm mà mình đào từ trước.
Hắn trải qua cửu tử nhất sinh mới thoát qua được sự truy đuổi của nhóm người phía Tả Khâu Minh, vì không có truy tông phù nên mấy người phía Tả Khâu Minh rất khó có thể tìm được hắn, nếu trách thì trách khu rừng này quá rộng lớn, muốn tìm ra một người là việc không hề đơn giản.
Diệp Thành khoanh chân ngồi trên mặt đất.
Mặc dù hắn đã thoát được vòng vây nhưng trên người trùng trùng vết thương.
“Cứ đợi đấy cho ta”, Diệp Thành lạnh giọng nuốt ba viên Hồi Huyền Đan, tiếp tục vận mật pháp Man Hoang Luyện Thể.
.

Kiếm Hiệp Hay
…….
Lúc này, ở từng lối ra của rừng hoang vẫn còn đông người bước ra, không chỉ nhóm người Tạ Vân mà còn có rất nhiều đệ tử nội môn nữa.
Phần lớn bọn họ đều muốn nhìn khuôn mặt Diệp Thành, muốn xem xem tên đệ tử thực tập làm loạn cả ngoại môn rốt cục trông như thế nào.
Ngoài đệ tử ra thì nơi này còn có rất nhiều trưởng lão ở trên vân đoan, Đạo Huyền Chân Nhân – phong chủ Thiên Huyền Phong, Phong Vô Ngấn chủ phong Ngự Kiếm Phong, Sở Huyên chủ phong Ngọc Nữ Phong.
“Các đệ tử ngoại môn tham gia vào thử thách ở rừng hoang về cơ bản đều ra ngoài rồi, sao vẫn chưa thấy Diệp Thành đâu?”, trong đám người có đệ tử nội môn thắc mắc.
“Hình như còn thiếu một mình hắn”.
“E rằng hắn không ra nổi đâu”, có người lên tiếng đầy ý tứ.
So với những đệ tử này thì Tạ Vân và Hùng Nhị mặt mày khó coi hơn hẳn.
Bọn họ quá hiểu những kẻ địch mà Diệp Thành phải đương đầu trong thử thách ở rừng hoang, có thể vào được nội môn hay không thì chưa bàn đến, quan trọng là sống được ra khỏi rừng hoang hay không.
“Đạo Huyền sư huynh, có phải huynh muốn chọc tức muội không vậy?”, đợi lâu vậy rồi mà không thấy Diệp Thành bước ra, Sở Huyên ngồi không yên, chốc chốc lại quay sang nhìn Đạo Huyền Chân Nhân ở bên, nói với giọng chẳng mấy dễ chịu: “Nhìn xem những người mà huynh chọn kìa, huynh chọn đội Khổng Tào thì Diệp Thành có thể vượt qua thử thách sao?”  
“Sư muội nghĩ oan cho ta rồi”, Đạo Huyền Chân Nhân vội xua đi.
“Cái này thì ta có thể làm chứng”, một vị trưởng lão béo mập bên cạnh Đạo Huyền Chân Nhân cười nói: “Vì để công khai minh bạch nên những đệ tử được phái vào rừng hoang đều phải rút thăm, nhóm người phía Khổng Tào rút thăm trúng nên mới vào rừng”.

“Trùng hợp quá nhỉ?”, Sở Huyên trợn tròn mắt nhìn Đạo Huyền Chân Nhân: “Tại sao mà người rút thăm trúng lại là kẻ thù của Diệp Thành chứ?”                “Chẳng còn cách nào, ai bảo nhân phẩm của đồ đệ nhà muội kém như vậy chứ?”, Đạo Huyền Chân Nhân day day trán: “Sư muội không phải quên đi cuộc so tài ngoại môn mấy ngày trước, đồ đệ của muội gặp phải những ai sao, số hắn cũng thật là…”  
“Thôi đừng nói gì nữa, nó đúng là đứa trẻ đen đủi”, Sở Huyên vỗ vỗ trán.
……  
Đêm khuya, Diệp Thành lại lén lút chui ra khỏi hầm, hắn ngó ngang ngó dọc.
A….!  
A…..!  
Ngay sau đó, không biết từ góc nào trong rừng hoang liên vang lên tiếng kêu gào.
Diệp Thành giở mánh khoé, tận dụng khả năng bá đạo của roi sắt và nhiều bảo bối khác, hắn càng cướp càng bội thu.
Giống như mấy lần trước, Diệp Thành lấy đi toàn bộ bảo bối của đệ tử nội môn, trước khi đi còn không quên lột sạch đồ trên người bọn họ.
“Khốn khiếp”, cả ba tên tức tối, mặt mày tối sầm cả lại.

Vốn dĩ bọn họ còn tưởng rằng một tên đệ tử thực tập ở cảnh giới Ngưng Khí sẽ chẳng thể làm nên trò trống gì, cho dù có chút danh tiếng ở ngoại môn nhưng trong mắt bọn họ chẳng đáng để nhắc đén.
Có điều, sau một chuỗi sự việc xảy ra hai ngày nay, bọn họ ý thức được rằng mình đã đánh giá quá thấp thực lực của Diệp Thành.
Diệp Thành giống như u linh khiến bọn họ không thể tìm ra tung tích, cơ hội tốt đẹp duy nhất xuất hiện vậy mà vẫn để Diệp Thành trốn thoát, đường đường gần một trăm tên đệ tử nội môn, thậm chí ba tên ở cảnh giới Chân Dương mà lại bị một tên tu vi ngưng khí càn quấy.
Lúc này, gần một trăm tên đệ tử nội môn được cử vào rừng hoang thì giờ chỉ còn lại không tới mười người, điều này bảo bọn họ không tức tối làm sao cho được.
Nếu như bắt được Diệp Thành còn dễ nói, còn nếu không bắt được Diệp Thành thì bọn họ sẽ trở thành trò cười của cả nội môn.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.