Chương 643
“Không ra quân bài áp chót không được”, lại lần nữa cố gắng đứng vững, Diệp Thành xoa đi vết máu trên miệng, kiếm Xích Tiêu cũng theo đó mà xuất hiện trong tay.
Vẫn là Phong Thần Quyết, kiếm còn chưa ra nhưng âm thanh sắc lạnh của kiếm đã đủ chói tai rồi.
Thế nhưng lần này trên thanh kiếm Xích Tiêu kia lại có thêm một món đồ khác, nếu nhìn kĩ thì đó chính là từng đường lôi điện màu đen bao quanh kiếm, âm thanh roẹt roẹt vang lên liên hồi.
Thiên lôi?
Đông Hoàng Thái Tâm lại lên tiếng nói ra huyền cơ. Đôi mắt bà ta nheo lại nhìn đường lôi điện màu đen bao quanh thanh kiếm.
“Tên tiểu tử này không chỉ có tiên hoả trong người mà còn ẩn giấu cả thiên lôi”, Phục Nhai và Huyền Thần cũng hết sức ngỡ ngàng. Nếu không phải thấy Diệp Thành sử dụng thì bọn họ cũng không thể biết Diệp Thành còn có thiên lôi được.
“Lôi điện màu đen kia…”, bên dưới đã có không ít người nheo mắt nhìn lôi điện màu đen trên kiếm Xích Tiêu của Diệp Thành.
“Có cả thiên lôi”, Gia Cát Vũ trầm ngâm hồi lâu, lúc này mới có phần quả quyết.
“Ôi chao, tên tiểu tử này nhiều bao bối thật đấy”.
“Sư muội, Diệp Thành thân có thiên lôi muội có biết không?”, Dương Đỉnh Thiên đưa mắt nhìn Sở Huyên.
Sở Huyên thẫn thờ nhìn lên chiến đài, cô gãi gãi đầu: “Muội biết hắn có tiên hoả nhưng không hề biết hắn còn có thiên lôi. Hắn không hề nói với muội, và lại muội cũng chưa từng cảm nhận được thiên lôi từ trên người hắn”.
“Tỷ, tên đồ đệ này của tỷ thật là lắm bí mật”, Sở Linh tấm tắc khen.
Trên chiến đài, Cơ Tuyết Băng bên trong Cửu Thiên Huyền Linh Kínhcũng nheo mắt nhìn phần lôi điện màu đen trên thanh kiếm của Diệp Thành giống như nhận ra đó là thiên lôi vậy.
“Nếu như Phong Thần Quyết với thiên lôi kia còn không thể công phá Cửu Thiên Huyền Linh Kínhthì chỉ có thể sử dụng thiên chiếu mà thôi”, Diệp Thành cầm kiếm Xích Tiêu trong tay, miệng không ngừng rỉ máu.
Vù! Vù!
Sức mạnh trên kiếm Xích Tiêu đã ngưng tụ tới mức đỉnh phong, kiếm khí ngút trời, lôi điện roẹt qua mang theo sức mạnh khủng khiếp đủ để có thể đâm xuyên mọi thứ. Lôi chính là loại bá đạo nhất trong thuộc tính, nếu như đến cả Phong Thần Quyết mang theo thiên lôi mà còn không công phá được Cửu Thiên Huyền Linh Kínhthì Diệp Thành chỉ có thể đánh đổi tuổi thọ của mình để sử dụng Tiên Luân Cấm Thuật.
Cửu Thiên Huyền Linh Chỉ!
Cơ Tuyết Băng lại lần nữa sử dụng bí pháp, nhất chỉ thần mang bắn ra.
Phong Thần Quyết!
Sau khi Diệp Thành hô lên, hắn giống như một đạo thần mang bắn về phía Cửu Thiên Huyền Linh Gương.
“Phá cho ta”, lại là tiếng hét vang trời. Diệp Thành xuất kiếm, nhát kiếm bá đạo đâm xuyên chỉ mang mà Cơ Tuyết Băng đánh ra, sau đó kiếm chỉ vào Cửu Thiên Huyền Linh Gương.
Bang! Rắc!
Hai âm thanh liên tiếp vang lên, Cửu Thiên Huyền Linh Kínhđột nhiên bị hắn đâm xuyên, còn Cơ Tuyết Băng bên trong gương cũng bị ép ra ngoài.
Phụt!
Máu tươi tuôn trào. Sau khi đâm xuyên Cửu Thiên Huyền Linh Gương, Diệp Thành không hề dừng chân, một kiếm của hắn chỉ vào Cơ Tuyết Băng. Ở tốc độ nhanh như vậy và với lực tấn công ở khoảng cách gần như vậy, lại thêm sức mạnh của thiên lôi nên kể cả là Cơ Tuyết Băng cũng khó có thể né tránh, cứ thế bị Diệp Thành đâm xuyên vai.