Chương 562
Liễu Dật bị đâm trúng, lại thêm phản phệ của cấm thuật và sự phát tác của đạo thương nên hắn gần như suy sụp.
Thái Cực Diễn Thiên!
Liễu Dật cố gắng đứng vững, một tay cầm kiếm chắn trước người, tay còn lại nhuốm máu chà lên thân kiếm.
Đột nhiên, từng hàng phù văn cổ xưa được huyễn hoá ra lấy Liễu Dật làm trung tâm cứ thế xoay quanh, linh quang lấp lánh, mỗi một đạo linh quang dường như có thêm linh tính di chuyển theo quỹ đạo và xếp thành bát quái thái cực.
Trong chốc lát, Liễu Dật không ngừng phun ra máu, sắc mặt tái nhợt, có vẻ như phản phệ và đạo thương cùng phát tác nên toàn thân hắn đẫm máu, đến cả trường kiếm trong tay cũng khó có thể vung.
Âm dương vô cực!
Phía đối diện, Hoa Vân lạnh giọng, cũng ở tư thế tượng tự, một tay cầm kiếm chắn trước người, một tay nhuốm máu bôi lên thân kiếm, từng đường phù văn bao quanh hình thành nên âm dương bát quái.
“Sư phụ, Thái Cực Diễn Thiên của Liễu Dật sư huynh và Âm Dương Vô Cực của Hoa Vân sao trông như một loại bí thuật vậy?”, trên vị trí ngồi, Diệp Thành lại nhìn sang Sở Huyên.
Sở Huyên khẽ gật đầu: “Hai loại bí thuật xuất phát từ Thái Vô Cực Đạo Pháp của thuỷ tổ tam tông, thế nhưng sau khi lão nhân qua đời thì hậu nhân của tam tông vì Thái Vô Cực Đạo Pháp mà dấy lên sự phân tranh, phân thành hai phái hệ, một phái lấy Diễn Thiên Địa làm thái cực, cũng chính là Thái Cực Diễn Thiên của Liễu Dật, một phái lấy Hoá Thiên Địa làm âm dương, cũng chính là Âm Dương Vô Cực mà Hoa Vân đang thi triển.
“Vậy sư phụ cho rằng Thái Cực Diễn Thiên và Âm Dương Vô Cực cái nào mạnh hơn?”
“Cũng không thể so sánh được”, Sở Huyên khẽ giọng: “Hai loại đạo pháp này đều có mặt mạnh riêng, nếu luận về uy lực thì không hề kém nhau”.
“Nếu vậy thì Liễu Dật sư huynh há chẳng phải rất khó thắng sao?”, Diệp Thành cau mày: “Thân thể của Liễu Dật bị thương, e rằng sau đòn này sẽ không còn khả năng chiến đấu”.
Thái Cực Diễn Thiên!
Âm Dương Vô Cực!
Diệp Thành vừa dứt lời, trên chiến đài liền vang lên hai âm luồng âm thanh, Thái Cực Bát Quái và Âm Dương Bát Quái đều lấy phù văn làm gốc cứ thế va chạm với nhau.
Rầm!
Đột nhiên, âm thanh khủng khiếp vang tứ phía. Ngay sau đó chính là cực quang vòng khủng khiếp lấy hai đạo phù văn bát quái làm trung tâm, nhanh chóng lan ra khiến cây cối lâu đời tứ phía đột nhiên bị đứt gãy, vách tường rắn chắc nứt lìa.
“Uy lực thật mạnh”, tiếng trầm trồ vang lên từ tứ phía, tất cả mọi người đều tập trung quan sát trận chiến trên chiến đài.
Rầm! Ầm!
Thái Cực Bát Quái và Âm Dương Bát Quái còn đang đối kháng thì những phù văn xếp hàng cũng nhanh chóng tan vỡ với tốc độ mà mắt thường có thể trông thấy.
“Sư huynh, cố gắng trụ vững”, mấy người phía Tư Đồ Ngọc đã đứng dậy, nắm chặt tay.
Phía Dương Đỉnh Thiên quan sát trận chiến với vẻ mặt lo lắng, vì da của Liễu Dật đã hằn lên quá nhiều vết thương, máu thấm đẫm cơ thể, phản phệ và đạo thương khiến Liễu Dật đến đứng còn không vững.
So với Liễu Dật thì Hoa Vân mặc dù mang theo vết thương trên người nhưng khí tức vẫn rất mạnh mẽ.
Phụt!