Chúa Quỷ căn dặn một chút, rồi từ từ bước ra cửa, nhảy vọt một phát lên lan can rồi nhìn ra phía xa. Chúa Quỷ hít một hơi sâu, phát hiện ra một hương thơm lan tỏa thoảng trong không khí. Dùng cảm nhận phát hiện ra thức khí, xác đinh được mục tiêu, chúa quỷ thả lỏng thân thể rồi vụt biến rong tích tắc. Đến cả các tướng lính mạnh cũng không thể nhìn thấy được chúa quỷ đã đi đâu. Chúa quỷ phát giác tìm thấy tên thiên thần, liền ẩn mình lấp sau thân cây, nhìn sang tên thiên thần xem hắn có nhận ra. Chúa quỷ lúc này nghĩ ra không biết bao nhiêu hình thức tra tấn. Xiên mình vào cọc sắt rồi nướng hay nhúng tên này vào nước miếng cẩu lang. Đang suy tư nghĩ trò, chúa quỷ đang phấn khích không thôi bỗng một tiếng hát trong như ngọc cất lên.
" Nhân gian này biết bao điều tươi đẹp, liệu rằng mọi thứ có bình yên, bình yên này ngay lúc này, ta nên trân trọng nó từng phút giây,...."
Chúa quỷ rùng mình nghe bài hát hay đến nỗi chìm mình theo giai điệu của bài hát, chúa quỷ bỗng tự trách mình, thân là chúa của ma thần tộc mà lại bị một giọng hát chiết tiệt này mê hoặc thật kém cỏi, phải mau chóng giết nó, có lẽ sức mạnh của tên này là mê hoặc địch bằng giọng hát.
" Tên này có tài đấy mê hoặc được cả ta, ha ha, có vẻ ta cũng không tốn công đến đây "
Chúa quỷ nghĩ xong mặt đầy sát khí, cười phấn khích.
" Ngài là ai, ngài còn định đứng đó đến bao giờ "
Một giọng nói vang lên, chính là giọng hát ban nãy. Chúa quỷ đang phấn khích thì bị gián đoạn, từ sau thân cây bước ra theo yêu cầu của tên thiên thần, muốn xem mặt mũi hắn ra sao. Chúa quỷ từ giây phút đầu tiên nhìn tên thiên thần, một lần nữa bị mê hoặc bởi vẻ đẹp tuyệt trần, khuôn mặt tuyện đẹp, mái tóc vàng nâu ánh nên bởi tia nắng, cùng với bộ đầm màu trắng như ngọc ngà. Tuyệt đẹp xứng đáng với một thiên thần.
" Xin hỏi ngài là ai? "
Giọng nói của cô gái thiên thần phá tan sự tĩnh lặng, chúa quỷ bỗng giật mình đáp lại:
" Ta? à. Ta đi ngang qua qua đây thôi, để kiểm tra xem có đứa nào xâm phạm vào vùng đất của ta "
Cô gái nghe câu trả lời đầy ngượng ngùng, thì phì cười. Chúa quỷ bối rồi gặng hỏi:
" Có gì buồn cười lắm sao? "
Cô gái cười nhẹ đáp lại:
" Rõ ràng ngài nói là tình cờ đi ngang qua đây, rồi lại nói là đi kiểm tra, ngài nói dối quá tệ. "
Chúa quỷ đỏ mặt khi bị nhìn thấu tâm can, nói lảng tránh sang chuyện khác:
" Ờ ờ, ta nói dối đấy, đúng ra là ta đi kiểm tra và ngươi có biết là đang xâm phạm vùng đất của ta không hả? "
Cô gái lúc này tự dằn vặt bản thân, tỏ thái độ sai phạm:
" Vâng, em xin lỗi, tại vì muốn hái chút hoa " Tử Tiên " để lấy phấn và cánh hoa chữa bệnh. Ngài cũng biết loài này dùng làm thuốc chữa được rất nhiều bệnh mà đúng không. Nhưng em không tìm được bất cứ nơi nào có hoa này ngoại trừ nơi đây, vậy em xin phép rời khỏi đây ngay, nhưng em cũng xin phép được lấy chỗ hoa này."
Chúa quỷ lúc này có một cảm giác kỳ lạ, dường như không muốn giết ả như lúc mới tới đây. Chán nản một cách kỳ lạ, chúa quỷ cho phép:
" Ngươi xâm phạm lãnh thổ của ta, hái hoa vốn là linh dược của vùng đất này rồi lại muốn bỏ đi mà còn xin số linh dược này.Ngươi có rất nhiều tội không thể tha. Nhưng không biết thì không có tội,đây là lần đầu cũng là lần cuối. Ta cho ngươi đi nhưng phải bỏ lại số linh dược này."
Thiếu nữ thiên thần nghe vậy lập tức phản đối:
" Xin ngài rủ lòng thương, hãy cho phép em mang theo số linh dược này, em rất cần đến nó "
Chúa quỷ không hề động lòng:
" Không được "
Từ xa một tia sang phóng đến, phóng thẳng vào thái dương trái của chúa quỷ. Chúa quỷ giơ tay bóp nát tia sáng, nhìn lại hóa là một cây kim chứa quang thuật pháp.Lập tức từ xa một thiên thần mặc giáp bạch kim tiến đến, tay phải cầm thương tiếp tục phóng thẳng cây thương vào thái dương chúa quỷ thêm lần nữa. Cây thương được kết hợp với quang thuật bay đi với tốc độ phân nửa ánh sáng. Chúa quỷ nhẹ nhàng lấy một tay bắt lấy cây thương. Bỗng cây thương vụt bay về hướng tên thiên thần giáp. Chúa quỷ vô ý bị kéo theo, tên thiên thần kia bắt lấy đuôi thương, quay người tung một cú đá vào bụng chúa quỷ. Nhưng không hề gì, đối với chúa quỷ chỉ như muỗi đá, liền bóp gãy cây thương khiến tên thiên thần mặc giáp bất ngờ. Nhanh chóng vỗ cánh lùi bay về phía người thiếu nữ thiên thần.
Chúa quỷ không hề gì, bình tĩnh vung tay:
" Tưởng đi mà dễ sao. "
Dứt lời, chúa quỷ thoắt hiện trước mặt tên thiên thần. Tay phải nắm lại kéo ra sau lấy lực, rồi đấm thẳng vào bụng đối phương. Dung trấn tỏa ra làm vỡ tan bộ giáp bạch kim của hắn, mệng ói ra máu. Chúa quỷ tiếp tục nắm lấy đầu đối phương kéo thẳng xuống đất.
" Uỳnhhhh "
Mặt đất rạn nứt dung trấn dữ dội tên thiên thần lúc này cả thân lẫn đầu găm mình dưới đất. Chúa quỷ tiếp tục giơ chân định dẫm nát đầu tên thiên thần. Nữ thiên thần kia hoảng hốt lao đến cầu xin chúa quỷ tha mạng cho tên thiên thần giáp.
" Khoan đã, xin ngài mở lòng khoan dung mà tha thứ, tội này em xin nhận hết, mong ngài hãy tha cho anh ấy "
Chúa quỷ nhìn người thiếu nữ van xin trước mặt mình mà cảm thấy thật tức giận. Bình thường thì phải cảm thấy khoái chí mới đúng. Nhưng lần này thật thấy khó chịu, cảm giác thật lạ. Chúa quỷ nhìn một lúc, quay đầu bước đi trong lòng còn tức giận không thôi, không thèm để ý đến thiếu nữ thiên thần, lạnh lùng nói:
" Cút ngay khỏi đây. "
Dứt lời, chúa quỷ thoắt biến. Bỏ mặc lại cả hai thiên thần. Cô gái cảm tạ chúa quỷ mang theo tên thiên thần mặc giáp tung cánh mà bay đi.
Chúa quỷ quay về lâu đài với một tâm trạng bực tức, các tướng lính thấy chúa quỷ tâm trạng có vẻ không tốt sau khi về,muốn hỏi nhưng sau khi nhìn sắc mặt không tốt cùng sát khí tỏa ra từ chúa quỷ thì không ai dám hỏi gì. Cứ để cho qua chuyện, các tướng linh chắc chắn rằng có lẽ tên thiên thần kia đã không làm cho chúa quỷ đủ thỏa mãn với bản tính khát máu của ngài ấy.
Sau một thời gian, tướng lính ở sau đằng ngai vàng lúc trước bước lên hỏi chuyện.
" Em trai, chuyện gì đã xảy ra với tên thiên thần kia rồi? "
Chúa quỷ nghe xong sắc mặt càng tối lại trở lên đáng sợ hơn, trả lời một cách tục tĩu:
" Không có gì, nó chết rồi "