Tiên Sinh Đoán Mệnh Sao?

Chương 255:




Lúc đang nói chuyện, Cao Khiết từ trên lầu đi xuống, cô mặc một chiếc váy trắng, tóc xõa dài khẽ lay động trong gió, lúc nhìn thấy người lạ thì ánh mắt có chút xấu hổ.
Khoảnh khắc nhìn thấy Cao Khiết, Tống Triết đã cảm thấy không khỏe.
Trên người cô gái này tỏa ra một loại khí tức kỳ quái, có chút sát khí, thế nhưng lại như có như không, rất giống loại sát khí mà cậu nhìn thấy trên người Cao Phàm Nghĩa khi gặp mặt lần đầu. Như vậy hiển nhiên số sát khí trên người Cao Phàm Nghĩa là do Cao Khiết lây nhiễm.
"Anh, bọn họ là?" Cao Khiết đứng bên người Cao Phàm Nghĩa, có chút ngạc nhiên quan sát nhóm Tống Triết.
Cao Phàm Nghĩa giới thiệu: "Đây là Dương cảnh quan điều tra các vụ án của nhóm Thu Phân, vị kia là Tống Triết Tống đại sư."
"Ồ?" Cao Khiết nghiêng đầu, không nhìn Dương Lâm Tây, ánh mắt tò mò nhìn chàng trai dáng dấp đẹp đẽ cử chỉ ưu nhã ngồi bên kia, đại sư? Xùy, thoạt nhìn còn nhỏ hơn cả Cao Phàm Nghĩa, xứng gọi là đại sư sao?!
"Đại sư, đại sư, đại sư mau cứu tôi đi, đại sư, cầu ngài mau cứu tôi!" Âm thanh yếu ớt truyền tới bên tai Tống Triết, cậu giật giật tai, có chút nghi hoặc.
"Làm sao vậy?" Dương Lâm Tây khó hiểu nhìn dáng vẻ nhìn trái nhìn phải của Tống Triết.
Tống Triết nhìn Dương Lâm Tây, lại nghe thấy tiếng người cầu cứu, cậu khẳng định có người đang kêu cứu, thế nhưng nhóm Dương Lâm Tây thì tựa hồ không hề cảm thấy gì bất thường.
"Đại sư, đại sư, có phải ngài nghe thấy không? Đại sư, cầu xin ngài mau cứu tôi!"
Giọng nữ bi thương tuyệt vọng không ngừng lẩn quẩn bên tai Tống Triết, âm thanh yếu ớt như từ chỗ rất xa rồi lại rất gần truyền tới, rất kỳ quái.
Tròng mắt Tống Triết đảo một vòng rồi dừng lại trên người Cao Khiết, trong phòng khách chỉ có một mình Cao Khiết là nữ giới.
Tống Triết thừa dịp bọn họ đang nói chuyện, đẩy linh khí vào mắt rồi nhìn thẳng về phía Cao Khiết.
Cao Khiết tựa hồ có chút phát hiện, ánh mắt nhìn qua, thấy ánh mắt trong suốt sáng ngời của Tống Triết thì có chút sững sờ, tựa hồ cảm nhận được khí tức cực kỳ thoải mái từ người Tống Triết, loại khí tức đó làm người ta có cảm giác lâng lâng.
Nếu như có thể, cô càng muốn sống nhờ trong cơ thể Tống Triết hơn.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải xử lý chuyện bên Cao Phàm Nghĩa trước.
Tống Triết chú ý tới ánh mắt Cao Khiết, cậu liền mỉm cười với cô, mặt mày cong cong trông rất đẹp mắt, so với gương mặt của Cao Khiết cũng không biết dễ nhìn hơn bao nhiêu lần.
Cao Khiết tựa hồ xấu hổ cúi đầu, dán sát Cao Phàm Nghĩa, thế nhưng ánh mắt lại có chút lay động, nếu như muốn đổi thành thân thể kia, cô cần phải chờ năm năm nữa mới có thể xuất ra được.
Tống Triết thấy vậy thì thu hồi ý cười, ánh mắt ngưng trọng, cậu nhìn thấy ở trong thân thể Cao Khiết còn một linh hồn khác, linh hồn đó đang khóc, đang mắng, đang nổi điên, mà gương mặt của linh hồn đó thì giống mặt Cao Khiết như đúc.
Nếu như không đoán sai thì đây mới thật sự là Cao Khiết. Mà cô gái trước mặt, Tống Triết nhướng mày, vừa nãy nhìn một chút cậu liền phát hiện độ phù hợp của cô ta cùng thân xác này hoàn toàn không cao, là cường ngạnh dùng chút thuật pháp để chiếm cứ.
Chả trách, tính tình Cao Khiết rất quái gở, thế nhưng cô gái trước mặt lại mang tới cảm giác hoàn toàn không phải như vậy.
Cao Khiết co rút ở bên trong thân xác nhìn thấy Tống Triết mỉm cười với người kia thì triệt để tuyệt vọng, đại sư gì chứ, đều là gạt người, nếu thật sự là đại sư thì sao không nhìn ra người kia có vấn đề chứ?
Ai có thể cứu cô đây? Ai cứu cô a?
Cao Khiết không ngừng rơi lệ, toàn thân run rẩy, chỉ cảm thấy không có không có thiên lý, cả thế giới đều đen tối.
"Đúng rồi, chúng tôi xem lại ghi chép trước kia thì phát hiện ghi chép về Cao tiểu thư có chút không rõ, muốn hỏi Cao tiểu thư một chút, thời điểm Phùng Thu Phân xảy ra chuyện, cô đang làm gì?" Dương Lâm Tây tiếp nhận được tín hiệu của Tống Triết, cố ý hỏi vấn đề này.
Cao Khiết vốn có chút sửng sốt, sau đó nói: "Tôi ở nhà, khi đó bởi vì chuyện hôn lễ nên tôi đã gọi điện cho anh, gọi ảnh về." Nói tới đây, cô liếc nhìn Cao Phàm Nghĩa, lộ ra vẻ mặt hổ thẹn, khổ sở: "Nếu biết sẽ xảy ra chuyện như vậy, tôi đã không tùy hứng như vậy, chị Phùng cũng không xảy ra chuyện."
Cao Phàm Nghĩa thở dài, nắm tay Cao Khiết nói: "Tiểu Khiết, không phải lỗi của em, nếu người kia có ý muốn chỉnh anh thì cho dù em không gọi điện tới, người kia vẫn tìm cơ hội dụ Thu Phân đi mà thôi."
Cao Phàm Nghĩa bây giờ đã nhận mệnh rồi.
Tống Triết hỏi: "Người đó vẫn chưa tìm được, Cao Phàm Nghĩa, anh vẫn còn gan kết hôn à? Không sợ xảy ra chuyện sao?"
Cao Phàm Nghĩa nói: "Chúng tôi dự định đi đăng ký trước, tạm thời không làm lớn. Tôi cũng sợ sẽ xuất hiện vấn đề như vậy nữa." Anh liếc nhìn Cao Khiết, trong mắt lộ rõ lo lắng, nếu như Cao Khiết cũng xảy ra chuyện thì Cao Phàm Nghĩa thật sự sẽ phát điên mất.
Cao Khiết hiện giờ đối với anh mà nói không chỉ là em gái, cô còn là vợ của anh.
Cao Khiết nắm lấy tay Cao Phàm Nghĩa, ôn nhu nhìn anh: "Anh, em không sao mà."
Dương Lâm Tây liếc nhìn hai người, nghiêm mặt nói: "Bởi vì không xác định hung thủ có tiếp tục gây án hay không, mấy ngày này chúng tôi sẽ phái cảnh sát tới giám sát 24/24 ở phụ cận, nếu có phát sinh tình huống không đúng xin hãy lập tức báo cho chúng tôi biết."
Cao Phàm Nghĩa nghiêm túc gật đầu: "Vâng, nếu có động tĩnh gì tôi nhất định sẽ thông báo cho cảnh sát. Hi vọng bên cảnh sát có thể sớm tìm ra hung thủ, còn có... anh liếm liếm môi, trong lòng có chút khổ sở: "Nếu như có thể tìm ra ba vị hôn thê trước của tôi thì càng tốt."
Tuy trong lòng của anh, khả năng ba người còn sống là rất nhỏ.
"Đương nhiên, cảnh sát chúng tôi sẽ nghĩ hết tất cả biện pháp để bắt hung thủ."
Sau khi chào Cao Phàm Nghĩa, Cao Khiết, Tống Triết cùng Dương Lâm Tây quay trở lại xe. Dương Lâm Tây gọi điện về cục, an bài người giám sát.
Mà Tống Triết thì đẩy linh khí vào trong mắt, nhìn bốn phía.
Cửa gara mở ra, một chiếc xe hơi màu đen đơn giản lái ra, lướt ngang qua xe bọn họ, cửa sổ xe đóng kín nhưng lúc chạy ngang qua, Tống Triết vẫn mơ hồ nhìn thấy dáng vẻ của người lái.
Giống như người đã nhìn thấy dưới nhà Cao Phàm Nghĩa, trang bị rất kín kẽ.
Sau khi thấy Cao Khiết, Tống Triết trăm phần trăm xác định, người đó chính là Cao Khiết.
Cả ba vụ án đều là cô ta làm.
Thế nhưng một mình Cao Khiết hiển nhiên không thể nào làm hoàn mỹ như vậy.
Tính cách Cao Khiết quái gở, bình thường không ra cửa, sao có thể biết rõ ràng ở đâu có camera như vậy? Cô ta có thể hoàn mỹ né tránh tất cả camera của tiểu khu, bao gồm cả camera trên đường. Nếu là ở khu phụ cận thì có thể nói là ở lâu nên biết, nhưng camera ở tuyến đường lạ thì sao? Hoàn toàn không có khả năng né tránh hoàn mỹ như vậy.
Hiển nhiên ở bên cạnh có một người đa mưu túc trí, mà người đa mưu túc trí đó chính là hồn thể đang chiếm cứ thân xác Cao Khiết.
Nói vậy thì, người gây án là Cao Khiết hay hồn thể kia? Hồn thể kia bắt đầu chiếm cứ thân xác Cao Khiết từ khi nào?
Chuyện này Tống Triết vẫn chưa rõ.
Dương Lâm Tây lái ô tô rời đi, dọc theo đường đi hỏi Tống Triết có phát hiện gì hay không, Tống Triết hỏi ngược lại: "Anh cảm thấy Cao Khiết là người thế nào?"
Dương Lâm Tây chậc một tiếng: "Thì chính là cảm giác cô dâu đang chờ gả đi. Hơn nữa cũng thật thích Cao Phàm Nghĩa, điểm này thì cậu nói đúng rồi."
Tống Triết cười cười: "Anh có cảm thấy cô ta quái gở không?"
Dương Lâm Tây lắc đầu: "Không đến mức quái gở, thẹn thùng thì có một chút! Bất quá dù sao cũng là lần đầu tiên gặp mặt, cô ta là người thế nào cũng khó nói. Dù sao thì trước mặt người lạ cùng người mình thích, các cô gái vẫn luôn có hai dáng vẻ khác biệt.
Tống Triết nói ra lời kinh người: "Hai người khác biệt, dáng vẻ đương nhiên phải khác rồi."
Dương Lâm Tây thắng gấp, suýt chút nữa đã hất Tống Triết nhào ra ngoài, kinh hãi nói: "Cậu nói cái gì? Hai người? Từ khi nào Cao Khiết lại có một người chị song sinh vậy? Trong tư liệu hoàn toàn không nói tới a!"
Nhờ có dây an toàn bằng không Tống Triết đã đụng mặt vào mặt kính thủy tinh, khó hiểu nói: "Ở bên cạnh tôi lâu như vậy còn kinh sợ cái gì. Mấy thứ kỳ kỳ quái quái cũng không phải chưa thấy qua."
Dương Lâm Tây cười hắc hắc: "Này không phải quá kinh ngạc à? Trước đó không hề có tin tức là Cao Khiết có chị em song sinh gì cả!" May mà phía sau không có xe, bằng không Dương Lâm Tây ngừng xe đột ngột như vậy khẳng định sẽ bị tông vào đuôi xe.
Anh khởi động máy tiếp tục lên đường, tò mò không thôi: "Tống Triết, cậu nói cho tôi nghe đi, rốt cuộc tình huống thế nào a?"
Tống Triết nói: "Không phải song sinh, mà là Cao Khiết chân chính bị nhốt ở trong chính thân thể của mình, còn hồn thể không biết từ đâu tới đã chiếm cứ thân thể cô ta."
Dương Lâm Tây vỗ mạnh vô lăng: "Kích thích thật a! Tống Triết, quả nhiên theo cậu là có thể nhìn thấy mấy thứ đặc biệt kích thích. Ôi chao đúng rồi, nếu nói vậy thì ba vụ án kia có phải do hồn thể kia gây ra không?"
Tống Triết lắc đầu: "Vẫn chưa đủ chứng cứ để tôi xác định rốt cuộc là ai làm, thế nhưng cả hai Cao Khiết đều không thoát được liên quan. Nếu mới đầu Cao Khiết không đồng ý để hồn thể kia tồn tại, đồng thời giúp hồn thể khởi động cấm thuật thì hồn thể cũng không có cơ hội chiếm giữ thân xác cô ta. Cũng không biết có phải Cao Khiết đã giao dịch gì đó với hồn thể kia hay không?"
"Giao dịch?!" Ánh mắt Dương Lâm Tây tỏa sáng: "Tôi nghĩ ra rồi, không phải cậu nói Cao Khiết thích Cao Phàm Nghĩa à? Như vậy lúc Cao Phàm Nghĩa muốn kết hôn sinh con, Cao Khiết khẳng định rất thống khổ. Lúc này hồn thể đã giao dịch với cô ta, nói với cô ta là mình có thể giải quyết những cô gái kia. Cao Khiết nhất định sẽ vui vẻ đồng ý, thế nhưng Cao Khiết không biết, cái giá mình phải trả chính là thân xác của mình. Cậu nói coi, suy luận của tôi có đúng không?"
Tống Triết tán thưởng nhìn Dương Lâm Tây: "Anh nói vậy thì quả thật nghe rất hợp lý. Không quản là hồn thể hay Cao Khiết, khẳng định không thoát được liên quan với ba vụ án mất tích kia. Tôi sẽ suy nghĩ xem làm thế nào bức hồn thể kia ra khỏi thân xác Cao Khiết. Độ phù hợp của hồn thể với thân xác Cao Khiết rất thấp, cứ kéo dài thì thân thể cô ta lại càng không xong. Nếu đủ lâu thì thân thể Cao Khiết sẽ tử vong, mà hồn thể sau khi hấp thu đủ tinh khí sẽ tìm kiếm một thân thể mới." Nói ra thì cũng không quá khác biệt với hồ linh.
Dương Lâm Tây nhe răng: "Trên đời này ở đâu lòi ra nhiều thứ kỳ kỳ quái quái như vậy chứ?"
Tống Triết trả lời: "Tự nhiên dựng dục! Đúng rồi, anh gọi điện cho Cao Phàm Nghĩa, bảo anh ta tới cục cảnh sát, thông báo chuyện này cho anh ta biết."
"Được!"
Đến cục cảnh sát, Tống Triết ngồi trong phòng làm việc của Dương Lâm Tây nghĩ xem nên làm sao giải quyết Cao Khiết, cậu có mang theo cơm cùng quyển bách khoa toàn thư thật dày.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.