Tiên Sinh Đoán Mệnh Sao?

Chương 172: Xảy ra chuyện 4




Thế nhưng bác sĩ sao lại lừa họ chứ, trên kết quả siêu âm rõ ràng chính là không có đứa nhỏ.
Mẹ chồng Viên Mỹ Nghĩa không cam lòng dẫn bọn họ qua bệnh viện khác, hết thảy đều nói là thân thể khỏe mạnh, vẫn chưa mang thai. Hỏi có sinh non hay không thì cũng nói là không có.
Bệnh viện đầu nói vậy, bệnh viện thứ hai cũng nói vậy thì quả thực chính là không có đứa nhỏ.
Nhưng sao có thể như vậy, cô đã kiểm tra hai ba lần, thậm chí còn thấy nhịp tim của đứa nhỏ, sao bất thình lình lại không có?
Viên Mỹ Nghĩa khóc đến tuyệt vọng, người cả nhà thì cứ hệt như mây đen bao phủ trên đầu.
Mẹ chồng của Viên Mỹ Nghĩa thậm chí còn chất vấn cô, hỏi cô có phải đã sinh non nhưng không dám nói hay không.
Viên Mỹ Nghĩa vốn đã tan vỡ, nghe mẹ chồng hỏi vậy thì lập tức phẫn nộ: "Mẹ không nghe bác sĩ nói sao? Con căn bản không có dấu hiệu sinh non. Nếu con sinh non, chồng con có thể không biết sao? Con còn có thể đi kiểm tra như bình thường vậy sao?"
"Nhưng đứa trẻ rốt cuộc sao lại không còn chứ?" Mẹ chồng Viên Mỹ Nghĩa cũng lau nước mắt, bà thực sự không thể tiếp nhận nổi, cháu trai của bà sao tự dưng lại không còn a.
Không riêng gì bà, tất cả mọi người đều nghi hoặc, đứa nhỏ rốt cuộc làm sao lại không còn.
Bọn họ quay trở lại bệnh viện đầu tiên kiểm tra một lần nữa, muốn tìm hiểu nguyên nhân đứa trẻ biến mất.
Bác sĩ ở bệnh viện cũng rất coi trọng vấn đề này, dù sao thì ghi chép hai lần kiểm tra trước không phải giả, đứa trẻ thực sự có, thế nhưng thân thể Viên Mỹ Nghĩa thật sự không có dấu vết sinh non, chuyện này thực sự kỳ quái.
Sau khi làm một loạt kiểm tra, Viên Mỹ Nghĩa rất mệt mỏi, ngay cả mặt cũng bắt đầu khó chịu.
Bác sĩ cầm kết quả kiểm tra, nhìn Viên Mỹ Nghĩa rồi đẩy kính, khó hiểu hỏi: "Năm nay cô hai mươi sáu tuổi?"
Viên Mỹ Nghĩ không rõ, gật đầu nói: "Đúng vậy! Sao vậy bác sĩ? Có chỗ nào không đúng sao?"
"Thế nhưng theo báo cáo kiểm tra thì thân thể cô rất tệ, đã gần như người hơn năm mươi tuổi rồi."
Viên Mỹ Nghĩa phờ phạc: "Là ý gì?"
Bác sĩ: "Tôi đề nghị cô làm kiểm tra tuổi xương."
Viên Mỹ Nghĩa ù ù cạc cạc đi làm kiểm tra, kết quả nhận được là năm mươi ba tuổi.
Tình hình chung thỉ tuổi xương lớn hơn tuổi thật một hai tuổi là chuyện bình thường, lớn hơn mười mấy hai mươi tuổi thì có thể là do bị bệnh xốp xương.
Thế nhưng trước đó Viên Mỹ Nghĩa từng kiểm tra nhưng không mắc bệnh xốp xương, sao hiện giờ lại kiểm tra ra tuổi xương kém tuổi thật nhiều như vậy chứ?
Viên Mỹ Nghĩa sửng sờ như chìm sâu trong giấc mộng, không chỉ tuổi xương lớn tới khó tưởng tượng, thậm chí cơ năng thân thể cũng đang tiến vào giai đoạn lão hóa, khó trách cô cảm thấy thân thể mệt mỏi, đi vài bước là thở dốc. Cô cứ nghĩ là vì mình mang thai nên cơ thể mới mệt mỏi như vậy, thật không ngờ là vì nguyên nhân này.
Thế nhưng vì sao đứa nhỏ lại không còn thì bọn họ vẫn không thể nào tra ra nguyên nhân, cứ như vô căn cứ bị cơ thể mẹ hấp thu vậy.
Nếu nói chuyện hôm nay là sấm sét giữa trời quang, người cả nhà đều chìm trong trạng thái tan vỡ thì ngày hôm sau, lúc Viên Mỹ Nghĩa thức dậy soi gương thì chỉ có cảm giác phát điên tới nơi.
Mặt cô sao tự dưng lại đỏ như vậy, từng mảng từng mảng sưng phù lên cứ như bị dị ứng.
Viên Mỹ Nghĩa muốn chết tới nơi, bắt đầu phát điên gào khóc, chồng cô nghe thấy động tĩnh thì vội vàng từ phòng bếp chạy vào, ôm lấy cô hỏi: "Sao vậy? Sao vậy em?"
"Mặt em, mặt em!" Viên Mỹ Nghĩa khóc không ngừng, bắt đầu hoài nghi nhân sinh: "Chồng, tại sao lại như vậy?"
Nam nhân ôm Viên Mỹ Nghĩa an ủi, anh cũng thực khó chịu, tim rất đau, thế nhưng vợ và các cụ trong nhà đều chật vật thống khổ, anh phải lấy lại tinh thần, không thể suy sụp.
"Không có chuyện gì, không có chuyện gì đâu mà. Đứa trẻ sẽ có thôi. Mặt của em cũng chỉ bị dị ứng thôi, không sao đâu.
Nam nhân không ngừng an ủi, nhìn cô khóc tới mê mang thiếp đi.
Thế nhưng mặt Viên Mỹ Nghĩa không chuyển biến tốt, thậm chí cứ mỗi ngày lại bắt đầu lột da, ngứa, sưng đỏ, thối rữa.
Bây giờ cô thậm chí còn không dám soi gương, bác sĩ nói mặt cô bị kích thích hormone quá nặng, rất khó chữa, hiện giờ không thể dùng bất kỳ loại mỹ phẩm dưỡng da hay đồ trang điểm, phải điều dưỡng thật tốt.
Khoảnh khắc đó Viên Mỹ Nghĩa cả thấy trời sắp sụp xuống, vì sao cuộc sống của cô lại biến thành như vậy?
Đứa nhỏ không còn, mặt cũng bị hủy, là lỗi của ai? Lỗi của ai chứ?
Cô thống khổ không thôi muốn lên mạng tìm Khỉ Khỉ đòi công đạo, kết quả Khỉ Khỉ đã lâu rồi không livestream, những streamer review Xu Lệ cũng rối rít biến mất biệt tích, có người nói mặt của nhóm streamer kia cũng xảy ra vấn đề, bây giờ muốn tìm Khỉ Khỉ để có một lời giải thích, thậm chí còn có người muốn kiện Xu Lệ ra tòa.
Khỉ Khỉ không livestream, mọi người liền chuyển qua V bác, sau khi tới V bác, Viên Mỹ Nghĩa mới phát hiện hóa ra có nhiều người dùng Xu Lệ rồi bị hỏng mặt như mình, bây giờ không dám ra cửa gặp người. Thậm chí có người còn nói mình đã mang thai năm tháng, lúc đi kiểm tra sức khỏe thai nhi thì bác sĩ nói đứa nhỏ không còn nữa.
Không chỉ một mà rất nhiều bà mẹ đều nói đứa nhỏ của mình không còn.
Lúc nhìn thấy tin này, nước mắt Viên Mỹ Nghĩa liền ồ ạt trào ra, cô hận chính mình ngốc, hận mình ngu, hận mình lăn trộn trong giới mỹ phẩm lâu như vậy mà vẫn bị thứ này mê hoặc. Thậm chí còn dương dương tự đắc chê những kẻ mua hàng giả là kẻ ngốc mà không ngờ mình mới là kẻ ngu xuẩn nhất.
Chuyện nháo rất lớn, một tháng trước Xu Lệ nổi bao nhiêu thì có biết bao nhiêu nữ nhân vì nó mà hủy dung, bao gồm cả những bà mẹ bị mất con.
Mọi người muốn kiện Khỉ Khỉ cùng công ty Xu Lệ ra tòa, không ít bạn mạng bắt đầu soi, thế nhưng phát hiện công ty Xu Lệ kia căn bản không phải công ty nghiên cứu kỹ thuật nước ngoài gì cả, nước ngoài căn bản không hề có kỹ thuật này. Hơn nữa những bằng chứng được lan truyền trên mạng lúc ban đầu đều là giả, hết thảy đều được ngụy tạo.
Mà công ty này cũng chỉ có lớp da mà thôi, ngay cả thân phận người đại diện trước pháp luật cũng là gạt người.
Lần này, tất cả mọi người đều tuyệt vọng.
Khỉ Khỉ là người chân chính tồn tại duy nhất trở thành tiêu điểm chửi rủa phát giận của mọi người, thậm chí còn có người xông vào nhà Khỉ Khỉ, nhưng khi gặp được Khỉ Khỉ với gương mặt hoàn toàn biến đổi, hóa ra Khỉ Khỉ cũng giống những cô gái khác, cả gương mặt đã bị hủy. Cô dùng thời gian lâu nhất nên tình huống lại càng nghiêm trọng hơn, mủ trên mặt đã bắt đầu lở loét, rướm máu.
Khỉ Khỉ thấy người xông vào thì gào khóc nói chính mình cũng bị gạt, bây giờ cô căn bản không thể tìm thấy người phụ trác kia, hết thảy cũng xong rồi.
Người từng thấy diện mạo ngày xưa của Khỉ Khỉ, bây giờ thấy gương mặt đầy máu mủ không còn giống dáng vẻ nữ nhân nữa thì sụp đổ xụi lơ dưới đất, có phải sau này bọn họ cũng biến thành dáng vẻ khủng khiếp như quỷ vậy không?
...*... 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.