Tiền Nhiệm Vô Song

Chương 67: Ngạc nhiên (1)




Những người khác nhanh chóng thay quần áo, Tần Nghi cũng không dám lại trang phục theo tập tục mới, biết tính tình của Lạc Thiên Hà thích cổ điển, lúc này nàng cũng không muốn làm chướng mắt Lạc Thiên Hà, tìm ra quần áo cổ điển mặc vào.
Kỳ thật nàng không quá ưa thích loại quần áo cổ điển này, bởi vì bây giờ nàng không phải là cái gì đại tiểu thư hay quý phu nhân sống an nhàn sung sướng, thường xuyên phải đối mặt với các loại công tác. Quần áo cổ điển mặc trên người, đụng chuyện gấp cần di chuyển nhanh, mép váy lập tức giật lên giật xuống, hơi không chú ý sẽ bày ra dáng vẻ mất mặt.
Mấy người mặc xong quần vào lại tu họp, Tần Nghi chú ý Liễu Quân Quân cũng đổi sang cổ trang.
Triệu tập hộ vệ, một nhóm người xuất phát rời đi.
...
Uẩn Hà lâu, Hoành Đào giáng xuống từ trên trời, dưới tay chỉ dẫn bên dưới lên lầu, vừa đến trên lầu lập tức thấy được thi thể Triệu Nguyên Thần nằm trên mặt đất tiếp nhận kiểm tra.
Dạo bước quan sát một trận, hỏi thăm tình huống từ nhân viên kiểm tra, lại đến nơi khác nhìn một chút.
Toàn bộ trong vườn Uẩn Hà lâu, phương pháp không có gì khác với dấu hiệu giấu xác xóa vết bên phía Tào Lộ Bình.
Trong vườn quay đầu nhìn về phía lầu các treo xác, trong lòng Hoành Đào ít nhiều có cảm giác hơi quái lạ, những người khác chết thành mảnh vụn, Triệu Nguyên Thần chỉ bị treo cổ, vậy là có ý gì?
Còn có đôi nam nữ kia trong nhà Tào Lộ Bình, giết tất cả những người khác, duy chỉ có để lại đôi nam nữ kia.
Tào Lộ Bình vậy mà giữ lại một cặp đôi sống, còn phía bên này lại giữ nguyên xác một người, hung thủ có thủ đoạn hung tàn kia đến tột cùng có ý gì?
Nhìn thế nào cũng có cảm giác quái lạ, nhưng mà gã suy ngẫm mãi không ra, cũng nghĩ tìm thấy đầu mối nào khác, cảm giác chỉ là một tên hung thủ quái dị.
Hỏi thăm tứ phía về sau, gã lại bay lên không trung rời đi, trực tiếp bay thẳng tới phủ thành chủ.
Ngay lúc đi về hướng phủ thành chủ, một tên giáp sĩ chạy tới, đưa tay chào lễ, ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng nói:
"Bạch Linh Lung của Tần thị muốn nói chuyện riêng với ngài một chút."
Hoành Đào nghiêng đầu, suy nghĩ đến vụ án vẫn còn chưa sáng tỏ, bên phía báo án Triệu Nguyên Thần chết lại là Tần thị, bây giờ người xin gặp giống như là nhân vật số hai của Tần thị - Bạch Linh Lung, gã suy nghĩ một lúc, vẫn là xoay người đi gặp...
Nội bộ điện chính của phủ thành chủ có một đường thông đạo đi thẳng đến hang động trong núi.
Nội địa trong núi, tại đây có một tòa nhìn thoáng qua như băng cung lộ vẻ âm u, hàn khí như ẩn như hiện, Lạc Thiên Hà khoanh chân ngồi xuống ở giữa.
Đột nhiên có một tia sáng lấp lóe phía trước Lạc Thiên Hà, lúc này bốn phía óng ánh hàn băng chiết xạ ra hào quang, trong phòng lập tức sáng rõ.
Lạc Thiên Hà chậm rãi mở mắt, biết dấu hiệu này là có việc gấp tìm lão, nếu không sẽ chẳng quấy rầy lão tu luyện, lúc này chầm chậm thu công, đứng lên phi thân đi đến lối ra, đẩy cửa đá đi ra ngoài.
Trong sảnh chính của phủ thành chủ, Lạc Thiên Hà bước đi ra từ sau tấm bình phong, trên thân mơ hồ còn có hàn khí vương vấn.
Hoành Đào tiến lên chắp tay, nói:
"Thành chủ, đã xảy ra chuyện, hang ổ của Tào đầu trọc đã bị người ta giết sạch, hơn nữa còn chết mất hai tên thành vệ..."
Lạc Thiên Hà nghe xong tình huống, cái lưng có chút còng tựa hồ đứng thẳng lên, bộ mặt đã lộ ra rét lạnh, lạnh lùng nhìn chằm chằm về phía gã ta.
Hoành Đào tiếp tục nói:
"Căn cứ vật phẩm tìm thấy trong hai cái nhẫn trữ vật bên ngoài, cơ hồ có thể xác nhận thân phận của hai người đã chết, hẳn là một trong ba nhà máu mặt ở thành Bất Khuyết - vợ chồng Bì Hồng, về sau người của chúng ta tiến đến nơi ở, phát hiện bên phía vợ chồng Bì Hồng cũng bị người ta giết sạch.
Về sau nhận được báo án từ bên phía Tần thị, phát hiện Uẩn Hà lâu bên kia cũng bị người ta giết sạch, Triệu Nguyên Thần của Chu thị đã bị người ta treo cổ ngay bên trong phòng của mình. Tình huống chủ yếu trước mắt chính là như vậy, thời gian ngắn ngủi, cụ thể vẫn còn đang khám nghiệm tra xét."
Lạc Thiên Hà rặn từng chữ:
"Uẩn Hà lâu bị giết sạch, Tần thị báo án?"
"Đúng vậy, Tần thị bên kia vẫn đang ngó chừng Triệu Nguyên Thần..."
Hoành Đào khai báo lời báo án giải thích tình huống một chút từ phía Tần thị.
Lạc Thiên Hà nói:
"Hai tên người sống bị mất trí nhớ?"
Hoành Đào đáp:
"Đúng thế. Từ phán đoán sơ bộ là đầu chịu chấn thương nặng dẫn đến mất trí nhớ. Bất quá trải qua kiểm nghiệm, phát hiện một chút bản năng sinh hoạt đã cắm rễ sâu vẫn còn, thí dụ như còn biết chữ nhưng không thể nhận ra người hay nhớ rõ bất kỳ sự việc."
Lạc Thiên Hà hỏi gã với đầy ý trào phúng:
"Đầu của hai người bị chấn thương nặng, thế là cả hải đều mất trí nhớ, sự tình đúng là vừa khéo, ngươi có tin được không?"
Hoành Đào đáp:
"Không tin, hẳn là có người động tay động chân."
Lạc Thiên Hà nói:
"Đầu trọc gì kia, ngươi có vẻ như từng nói gần nhất hay đi cùng một chỗ với tên Triệu cái gì đó thì phải?"
Hoành Đào đáp:
"Hẳn là đến vì Tần thị, sự việc chắc hẳn không thoát khỏi liên quan đến đấu thầu Cự Linh Thần."
Lạc Thiên Hà nói:
"Vậy liền điều tra đi, tất cả nhân viên tương quan, toàn bộ bắt trước rồi lại nói, từng bước từng bước thẩm tra, ngược lại ta muốn xem xem là ai to gan như vậy!"
Hoành Đào hiểu rõ lão, thái độ của vị này càng biểu lộ nhẹ nhàng trong thời điểm này, càng nói rõ trong lòng của lão giận không kềm được, gã hơi do dự một chút, hỏi thử:
"Cha con Tần Đạo Biên bên kia cũng bắt luôn sao?"
Lạc Thiên Hà liếc gã, nói:
"Thể diện cần phải xem là lúc nào, mọi chuyện cũng phải có ranh giới cuối cùng, đã có người vượt biên giới, tạo thành đại khai sát giới, tứ phía đều giết sạch, ngay cả thành vệ cũng dám ra tay, còn muốn giữ cái gì? Lại dung túng, thành Bất Khuyết sẽ đại loạn! Không bắt bọn họ thì lấy cái gì tra xét, ngươi còn có thể tra theo phương hướng nào, vậy coi như không cần tra xét, trực tiếp không giải quyết là được."
"Vâng!"
Hoành Đào tranh thủ thời gian chắp tay đáp ứng.
Chính lúc này, một tên giáp sĩ chạy vào, bẩm báo nói:
"Thành chủ, cha con Tần Đạo Biên đã tới, cầu kiến gặp ngài."
Lạc Thiên Hà đáp:
"Chạy tới làm gì? Chuẩn bị miệng dẻo lưỡi quẹo sao? Không cần gặp! Trực tiếp dẫn đi thẩm tra là được."
Đổi lại bình thường, bằng vào sự quen biết nhiều năm với Tần Đạo Biên, muốn gặp lão cũng không khó.
Lần này chẳng những không gặp, lại còn trực tiếp dẫn đi thẩm tra, có thể thấy được lửa giận trong lòng lão.
Đã không phải là vấn đề chết một số người, có người nói lão dung túng dư nghiệt tiền triều làm loạn, nơi này của lão vừa làm xong kênh trực tuyến thay mình nói chuyện, kết quả náo động ra việc này, trong vòng một đêm ba nơi trong thành bị giết sạch, hơn nữa còn có thành vệ bị giết, nếu như tra không ra kết quả, dựa vào cái gì phủ nhận không phải dư nghiệt tiền triều làm loạn?
Lão đã nói như vậy, Hoành Đào cũng hiểu được tâm tình của lão, còn có thể nói cái gì, một chút lời muốn nói cũng phải tạm thời nuốt xuống, chấp hành mệnh lệnh...
Ngoài phủ thành chủ, Tần Đạo Biên, Liễu Quân Quân, Tần Nghi và Bạch Sơn Báo đang đợi lệnh, Bạch Linh Lung cũng có mặt, vừa xong liên hệ thì gặp mặt trực tiếp với Tần Nghi ở chỗ này.
Tần Đạo Biên chợt thấy có người đến, là Hoành Đào tự mình tới, lập tức tiến lên hỏi:
"Hoành tổng quản, ta đang muốn bái kiến thành chủ."
Hoành Đào hơi lắc đầu, đáp:
"Tần huynh, hay là trước tiếp nhận thẩm tra đi."
Tần Đạo Biên khẽ giật mình, đang muốn giải thích cái gì, Hoành Đào vung tay lên, quát to:
"Mang đi."
Một đám giáp sĩ tiến lên, cũng không có quá mức vô lễ, đều biết người nhà này thân phận cùng sức ảnh hưởng trong thành Bất Khuyết, còn có Hoành Đào đệm hai chữ “Tần huynh”, cho nên không thể quá vô lễ, mời người một nhà cùng rời đi với bọn hắn.
Đợi người nhà này rời đi về sau, Hoành Đào lập tức dẫn theo người bắt đầu đi làm kế hoạch.
Muốn bắt người nào, toàn bộ bày ra rõ ràng, Hoành Đào ra lệnh một tiếng "bắt người", thành vệ cấp tốc xuất kích tứ phía...
Ầm! Thời điểm cửa bị đạp bay, La Khang An đang ở chỗ nhỏ của Gia Cát Man, hai người đang trần như nhộng ngủ say cùng một chỗ.
Cả hai khiếp sợ ngồi dậy, vừa hay thấy người của thành vệ xâm nhập.
Mặc kệ là ai, một đám đại nam nhân phá cửa tiến vào, Gia Cát Man cuống quít lấy chăn mền che kín thân thể.
La Khang An có chút ngơ ngác, chợt có chút tức giận, nói:
"Ta nói các ngươi muốn làm gì? Tiên Đình từ khi nào có pháp lệnh cho các ngươi tự ý xông vào nhà dân rồi?"
Y tuy đã bị cắt chức đá ra khỏi Tiên Đình, nhưng ban đầu vẫn là thần về của Tiên Đình, luận phẩm cấp của thần vệ xông vào tối đa cũng chỉ là cùng cấp với y mà thôi, phần lớn còn không bằng y.
Y cũng người thường thấy loại tình cảnh này, cho nên có phần nóng nảy.
Người cầm đầu viên trầm giọng nói:
"La Khang An, phụng lệnh của tổng quan, dẫn ngươi đi tra hỏi. Tổng quan đã có lệnh, người kháng lệnh giết không thương tiếc!"
La Khang An nghe được là mệnh lệnh của Hoành Đào, phản kháng biến mất ngay tức khắc, cuống họng rống lên một tiếng, hỏi:
"Nhìn chăm chú cái gì? Chưa từng thấy nữ nhân không mặc quần áo hay sao? Cũng không thể để cho lão tử trần chuồng thân thể như vậy chứ?"
Người cầm đầu viên hơi yên lặng, nghĩ tới tứ phía đã được bao vây, lập tức phất tay ra hiệu một chút, tất cả mọi người lui ra ngoài.
Hai người mặc quần áo tử tế cứ như vậy bị mang đi, Gia Cát Man cũng không có thể may mắn thoát khỏi, không còn cách nào khác, ai kêu bây giờ nàng có mối quan hệ này với La Khang An.
Dựa theo lời nói của Lạc Thiên Hà, đó chính là tất cả nhân viên liên quan đều không buông tha.
Bên này tìm tới La Khang An cũng mất chút công sức, chạy đến La Khang An chỗ kia phát hiện không có ai, may mắn là Hoành Đào bên này cũng thầm duy trì chú ý một số việc của Tần thị trong bóng tối, loại người phô trương như La Khang An, khả năng qua đêm ở đâu không tính khó tìm...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.