Tiên Nghịch

Chương 1244: Dung




Lam Mộng Đạo Tôn truyền thức thứ nhất là Phiên Thiên Ấn, có thể nói là đòn tấn công chí cực! Thức thứ hai Quang ảnh thuẫn là thức phòng thủ đỉnh phong! Hai thức thần thông này xuất ra khiến thiên địa biến sắc!
 
Vương Lâm còn chưa hoàn toàn hiểu được Phiên Thiên Ấn, liền đắm chìm trong Quang ảnh thuẫn. Hai thức thần thông một thủ một công này luân phiên quanh quẩn trong tâm thần hắn.
 
- Ngươi xem cho kỹ. Ta truyền cho ngươi thức thứ ba, đạo thuật Dung biến! Thuật này không phải là công kích hay phòng thủ mà là một loại thần thông tiến hành dung hợp thay đổi bổn nguyên bản thân. Nếu ngươi có thể học được thuật này thì có thể dung hợp thuật bản thân hóa thành ngàn vạn, hoặc hóa ngàn vạn thành duy nhất!
 
Tiếng nói của Lam Mộng Đạo Tôn bình thản. Sau khi thi triển Phiên Thiên Ấn và Quang ảnh thuẫn thì tay phải vẫn chưa buông xuống mà bắt một ấn quyết quỷ dị, hướng về hư không điểm một cái.
 
Mây mù trên bầu trời vốn đã bị cuốn đi sạch trong thời gian ngắn liền cuồn cuộn tụ lại, vờn quanh đầu ngón tay Lam Mộng Đạo Tôn, hóa thành một bóng mây, tản mát ra những tia sáng màu bạc, không ngừng xoay tròn.
 
Nó xoay tròn càng lúc càng nhanh, trong phút chốc liền tán ra, hóa thành hơi nước màu trắng tràn ngập không trung. Hơi nước màu trắng này vừa xuất hiện lập tức cũng xoay tròn, hóa thành một dòng xoáy quét ngang đi.
 
Nhưng rất nhanh, dòng xoáy kia lại biến đổi, không ngờ trở thành một đám những giọt nước lấp lánh ánh sáng, lơ lửng trên đầu ngón tay Lam Mộng Đạo Tôn, xoay tròn với tốc độ cao hơn.
 
Cảnh tượng này rơi vào mắt Vương Lâm, khiến hắn mơ hồ có minh ngộ.
 
Đúng lúc này thì đám giọt nước kia lại xuất hiện biến hóa. Trong những tiếng động xé gió, chúng hóa thành mảnh băng, ngưng tụ lại, tạo ra những tiếng răng rắc ngày càng kịch liệt, không ngờ lại không kém tiếng sấm động chút nào. Trong tiếng nồ ầm ầm, trên ngón tay Lam Mộng Đạo Tôn xuất hiện một băng kiếm!
 
Kiếm này dài bảy thước, chiều rộng ba tấc, phát ra hàn khí vô tận, dưới ánh mặt trời bao phủ, từ mũi kiếm tỏa ra ánh sáng năm màu!
 
Từ mây tới hơi nước, từ hơi nước lại hóa thành băng, cuối cùng thay đổi bổn nguyên thành băng kiếm! Chỉ trong thời gian ngắn ngủi này, tâm thần Vương Lâm rung động, mơ hồ nắm được thứ gì đó.
 
- Đây là đạo thuật thay đổi bổn nguyên của ta. Còn có dung hợp thần thông trong cơ thể. Ngươi đánh ra hai thức thần thông cần dung hợp xem!
 
Lam Mộng Đạo Tôn nhìn về phía Vương Lâm.
 
Vương Lâm không chút do dự giơ tay phải lên vung về phía trước. Lập tức thiên địa ầm vang, hắc phong cuồn cuộn gào thét mà tới, từ trong đó bay ra bảy con hắc long. Bảy con hắc long này cực kỳ dữ tợn, vừa mới xuất hiện liền hướng về thiên địa gầm thét. Hắc phong tràn ngập, lộ ra âm hàn có thể thối tắt ánh lửa sinh mạng.
 
- Ồ? Lục đạo tam trọng thuật của tiên đế Bạch Phàm, đây là Hô Phong đạo! Dù đây không phải là đạo thuật nhưng nếu tu đạo tới cực hạn thì cũng rất cường hãn!
 
Thần sắc Lam Mộng Đạo Tôn hơi kinh ngạc.
 
Hô Phong hoàn tất, Vương Lâm không dừng lại mà tay phải bắt quyết hướng về phía bảy con hắc long điểm một cái. Bảy con hắc long gầm thét kinh thiên động địa, ầm ầm hướng về bốn phía cuốn tới. Trong tiếng gầm kịch liệt, thiên địa đột nhiên xuất hiện một quầng sáng. Những giọt nước mưa đột ngột hiện ra!
 
- Vũ đạo trong lục đạo của Bạch Phàm!
 
Lam Mộng Đạo Tôn nhướng mày. Hắn không ngờ Vương Lâm lại thi triển hai loại thần thông này. Lam Mộng Đạo Tôn đã từng nghe nói tới Bạch Phàm này - Chí tôn của Lôi giới. Thần thông của người này rất khó dung hợp.
 
Người này đúng là cũng rất giảo hoạt, muốn ta giúp hắn dung hợp hai thuật này, tạo ra một thần thông cực mạnh.
 
Lam Mộng Đạo Tôn như cười như không liếc nhìn Vương Lâm một cái, tay phải giơ lên. Lập tức thân thể bảy con hắc long do Hô Phong hình thành chấn động, đột nhiên xoay tròn quanh nhau, hình thành một dòng xoáy thật lớn, hút nước mưa bốn phía vào trong đó.
 
Tiếng nổ ầm ầm không ngừng vang vọng khắp thiên địa. Dòng xoáy cực lớn kia càng ngày càng lớn, dường như có thể thay thế bầu trời.
 
- Theo lý giải của ta thì Hô Phong Hoán Vũ của Bạch Phàm mục đích là Hô Phong che trời, Hóa Vũ phủ đất, tự thành một giới! Hai loại thần thông này dung hợp hóa thành một đạo, có thể có lực phòng hộ tương đương với Quang ảnh thuẫn!
 
Lam Mộng Đạo Tôn vung tay phải. Dòng xoáy khổng lồ trên bầu trời ầm vang, trong thời gian ngắn không ngờ điên cuồng tản ra trùng kích về bốn phía.
 
Trời bị hắc phong tràn ngập, đất bị nước mưa bao phủ. Cả thiên địa không có chút ánh sáng nào, trở thành một mảnh đen tối. Ngay cả thiên địa nguyên lực cũng không có nửa điểm, dường như là đã chia lìa cùng tinh không, tự thành một giới!
 
Một giới này có thể lớn, có thể nhỏ. Lớn thì lớn tới vô hạn, nhỏ có thể bao quanh thân thể, trở thành phòng hộ rất mạnh!
 
Tay phải Lam Mộng Đạo Tôn chụp vào hư không một cái, thiên địa chấn động, khôi phục như thưởng. Duy chỉ có một dòng chảy màu đen nhỏ như quả cầu thì đang lơ lửng bên cạnh băng kiếm.
 
- Ba thức thần thông ngươi có thể lĩnh ngộ hay không thì xem vào vận mệnh của ngươi đi. Thân thể Lam Mộng Đạo Tôn bước về phía trước một bước, hóa thành một luồng sáng màu lam, biến mất trong thiên địa. Chỉ có lời nói vừa rồi của hắn thì vẫn vang vọng ở nơi này.
 
- Nếu có thể khiến cho nàng khôi phục trí nhớ, chớ nói là Lam Ti tộc, dù là làm phản đồ của Thái Cổ Tinh Thần thì cũng có sao đâu!
 
Trong lời nói của hắn lộ ra một quyết tâm, cũng lộ ra tính cách của hắn, trả lời câu hỏi trước đây của Vương Lâm.
 
Bốn phía vô cùng yên tĩnh, thiên địa bình lặng, dường như những chấn động vừa rồi đều là hư ảo, chỉ là một thứ ký ức mà thôi.
 
Lam Mộng Đạo Tôn vừa rời đi, Vương Lâm vẫn không phát hiện ra, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào băng kiếm vào dòng xoáy nhỏ đang lơ lửng giữa không trung, tâm thần chìm đắm vào cảnh tượng vừa rồi.
 
Trong đầu hắn, ba thức thần thông của Lam Mộng Đạo Tôn lóe lên liên tục, được hắn nhanh chóng ấn chứng và lĩnh ngộ.
 
Thời gian trôi qua. Ba ngày, bảy ngày, nửa tháng.chắng mấy chốc đã quá một tháng!
 
Trong một tháng này, Vương Lâm thủy chung vẫn ngồi khoanh chân ở nơi này, không nhúc nhích. Trong hai mắt hắn tràn ngập tơ máu, lộ ra vẻ mê mang, trong đầu óc đang trào dâng như sóng biển, hóa thành vô số sấm sét rít gào. Trong thời gian một tháng này sự lĩnh ngộ của Vương Lâm đối với ba đại thần thông này chỉ là ba thần thông này ẩn chứa thiên địa. Dù là Lam Mộng Đạo Tôn tự mình thi triển và giải thích nhưng muốn tu thành thì rất gian nan.
 
- Phiên Thiên Ấn..-lật trời thành đất.
 
Vương Lâm lẩm bẩm, nhắm đôi mắt uể oải lại, dường như đã ngủ say. Nhưng trong tâm thần hắn thì vẫn như đang thôi diễn cấm chế, điên cuồng tính toán đủ loại biến hóa của Phiên Thiên Ấn.
 
Một tháng, hai tháng.ba tháng trôi qua.
 
Vương Lâm khoanh chân ngồi trên ngọn núi này đã bốn tháng, hơn một trăm đêm rồi. Tu chân tinh này đã bắt đầu vào mùa mưa. Bầu trời không còn màu xanh lam mà đã trở nên âm u, mây đen tràn ngập. Ngay cả ánh sáng dường như cũng tối sầm lại. Làn nước mưa ào ào đổ xuống, rơi trên mặt đất, khiến cho từng đợt hơi nước bốc lên, khiến cho trời đất trở nên mông lung.
 
Vương Lâm ngồi ở nơi đó mặc cho nước mưa rơi trên người hắn, dường như không phát hiện ra. Hai mắt hắn vẫn đang nhắm chặt, nhưng toàn thân như chảy hai hàng huyết lệ. Bị nước mưa này kích thích, thôi diễn trong tâm thần hắn dường như đã đạt đến đỉnh điểm.
 
Một ngày nọ, trong đêm tối, mưa tầm tã rơi. Trên bầu trời thỉnh thoảng lại lóe lên một tia chớp, chiếu sáng mặt đất trong nháy mắt. Toàn thân quần áo Vương Lâm sớm đã ướt như chuột lột, thân thể hắn run rẩy nhè nhẹ. Nhưng sự run rẩy này ngày càng mãnh liệt. Tới cuối cùng, ngay cả ngọn núi dưới thân hắn cũng run rẩy theo.
 
Hắn mở bừng hai mắt. Trong tích tắc khi hắn mở mắt, lôi đình trong đêm đen ầm ầm nổi lên, chiếu sáng mặt đất, cùng khiến thiên địa hiện ra rõ ràng trong mắt Vương Lâm.
 
Hai mắt hắn đỏ như máu nhưng sâu trong đồng tử lại chiếu rọi cả thiên địa. Ngay cả lôi đình trong khoảng không, nước mưa trên mặt đất, và quỷ dị hơn là thiên địa trong đồng tử của hắn cũng đang chậm rãi chuyển động!
 
Chuyển động đó rất yếu ớt, nhưng lại không ngừng nghỉ. Thiên địa trong đồng tử của hắn dường như đang nghiêng đi.chính là lật trời thành đất!
 
Cùng với sự chuyển động này, hai mắt đỏ bừng của Vương Lâm nhìn chằm chằm vào bầu trời phía trước. Mà dưới ánh mắt của hắn, thiên địa trong đêm tối đang mưa tầm tã đột nhiên cũng vặn vẹo, dường như giống thiên địa trong đồng tử của hắn.nghỉêng đi!
 
Sấm chớp trên bầu trời ầm ầm, nước mưa dày đặc. Dường như nước mưa cũng phát hiện ra nguy cơ, đang muốn tranh thủ thời gian mà rơi hết vậy. Nhưng cùng với thiên địa trong đồng tử của Vương Lâm chậm rãi chuyển động, nước mưa ở thiên địa bên trong đồng tử cũng sững lại trong thời gian ngắn ngủi.
 
Ngay trong nháy mắt khi nước mưa này dừng lại, nước mưa bên ngoài cũng dừng lại!
 
Trong tích tắc này, hai mắt Vương Lâm lóe sáng, tay phải giơ lên hướng về bầu trời nhấn một cái, trong miệng thấp giọng hô:
 
- Chuyển trời!
 
Khi tiếng nói của hắn vừa thốt ra, thiên địa ầm vang, thiên địa trong đồng tử của Vương Lâm chuyển đối, trời thành đất, mà đất thành trời!
 
Nước mưa tầm tã rơi từ trên trời xuống cũng xoay chuyển, ầm ầm tan nát.
 
Biến hóa của thiên địa trong mắt hắn cũng khiến cho thiên địa ở tu chân tinh này biến hóa!
 
Cả bầu trời sấm sét tràn ngập, ầm ầm hóa thành mặt đất, mặt đất lại trở thành bầu trời. Hết thảy mọi thứ đều nghịch chuyển. Nước mưa tan nát, tầng mây sụp đổ, sấm sét nổ tung, chớp biến mất!
 
Thay thế bầu trời là mặt đất lại phát ra tiếng nổ ầm ầm, theo tay phải Vương Lâm chậm rãi ấn xuống, mặt đất này cũng ầm ầm đè xuồng!
 
Bầu trời giờ đang thay thế mặt đất. Nếu có người ngẩng đầu nhìn lên thậm chí có thể thấy nước biển đang đổi chiều, thấy đô thành của con người trên đại lục, thấy những con người đang hành tẩu trong mưa.
 
Thậm chí có thể thấy một vài tiểu thú trong rừng, một con mãng xà đang lao đi trong nước. Bọn chúng đối với tất cả chuyện này đều không có chút phát hiện nào!
 
Mắt Vương Lâm lóe sáng. Hắn cảm nhận được rõ ràng lực lượng của thần thông Phiên Thiên Ấn này một khi đè xuống thì có thể hủy thiên diệt địa, so với hết thảy thần thông của hắn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
 
Tay phải Vương Lâm vung lên, mặt đất không đè xuống mà lập tức khôi phục, trời lại là trời!
 
- Phiên Thiên Ấn này cũng không chỉ có một thức này! Nếu nói thân thể con người làm ví dụ, da bên ngoài là trời, nội tạng là địa. Nếu nghịch chuyển thì lực sát thương so với Phiên Thiên Ấn này còn mạnh hơn vô số lần!
 
Vương Lâm trầm mặc trong chốc lát, nén sự vui sướng vì hiểu rõ Phiên Thiên Ấn trong lòng lại, nhắm hai mắt, tiếp tục thôi diễn thức thần thông thứ hai.
 
Cùng lúc Vương Lâm thi triển Phiên Thiên Ấn, bàn tay Lam Mộng Đạo Tôn ở trên Lam Sơn đang vuốt ve cổ cầm hơi ngừng lại.
 
- Người có năm đạo bổn nguyên quả nhiên khiến người ta khiếp sợ. Bốn tháng có thể học được Phiên Thiên Ấn…ta vốn tưởng hắn phải mất mấy năm.
 
 
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.