Tiên Môn Thiếu Gia

Chương 82: Trở về thành




Dịch giả: Xương Rồng
Cũng không biết chạy như bay thời gian bao lâu, trong thần thức Thương Hạo vẫn không truyền đến thanh âm có người truy kích, mới dừng lại, sau đó chính là nhanh chóng ngồi ở chỗ kia, trong tay đã cầm hai khối linh thạch.
Đừng thấy Thương Hạo trước mặt mọi người lộ ra dáng vẻ rất là lạnh nhạt, kỳ thực, cũng chỉ có hắn biết chuyện của mình, lần này là dùng hết chân khí bên trong đan điền.
Mẹc đích rất rõ ràng nhất của Thương Hạo, đối mặt với vài cao thủ lớn của gia tộc, nếu quả như đánh từng cuộc một, coi như là hắn có thể giết lui những người này, bản thân cũng có thể sẽ phế bỏ, cho nên, Thương Hạo sớm nghĩ xong, áp dụng chính là đem hết toàn lực, một lần hành động đánh bại người Ngu gia làm mọi người chấn động, sau đó nhân cơ hội thoát đi.
Lần này cho thấy Thương Hạo chiến pháp rõ ràng chính xác, một đao tấn công đánh bật người Ngu gia, đích xác cũng làm mọi người người hoàn toàn kinh hãi, ở trên địa cầu tu luyện khó khăn, mỗi một cao thủ tầng 6 trở lên trong gia tộc đều là vô cùng trân quý, người nào cũng sẽ không dễ dàng để cho chính bản thân cao thủ của gia tộc thụ thương, khi nhìn Thương Hạo một lần hành động đả thương cao thủ Ngu gia, lại thấy người Thương gia ở một bên chung quanh thì, mọi người tự nhiên mà nghĩ có thể là Thương gia âm mưu muốn đánh tan mấy cao thủ gia tộc, thì càng thêm không người nào dám tái chiến.
Qua một hồi, Thương Hạo mới rốt cuộc đem chân khí mình tiêu hao hoàn toàn khôi phục lại.
Hít một tiếng, Thương Hạo trầm tư.
"Xem ra Thương gia cũng không phải bền chắc như thép a!"
Từ biểu hiện của người Thương gia hôm nay có thể biết, Thương gia đối xử với mình cũng chẳng ra gì.
Thương Hạo cũng là một người biết chuyện, đem diễn xuất của người Thương gia hôm nay phân tích một chút sau đó, trong lòng đã hiểu rõ.
Vốn Thương gia lão tổ cho mình đệ tử bài thì, Thương Hạo cũng có ý nghĩ tốt về Thương gia, dù sao Thương gia chính là nơi từ nhỏ lớn lên, cái loại cảm tình này là tồn tại, thế nhưng, từ chuyện hôm nay, Thương gia lại để cho những gia tộc khác đánh bại mình, thậm chí giết chết mình, sau đó từ trong tay những gia tộc khác cướp đoạt bản đồ bảo tàng.
Nghĩ đến đây, lòng trung thành của Thương Hạo đối với Thương gia liền trong nháy mắt phai đi.
Xem ra trên con đường tu chân không có thân tình gì đáng nói, bản thân chỉ có thể là một mình lên đường!
Thương Hạo lúc này trong hai mắt đã hoàn toàn có quyết định mới, mình quyết không suy nghĩ dựa vào gia tộc, gia tộc đối với mình cũng sẽ không có bất kỳ trợ giúp nào.
Nghĩ đến mình bị nhận định là phế vật thì gia tộc liền từ bỏ mình, bây giờ thấy mình có giá trị lợi dụng thì thể hiện muốn đem mình triệu hồi, Thương Hạo lòng tràn đầy cảm thụ.
Nếu mà không phải là phụ mẫu của mình bây giờ còn đang ở Thương gia, Thương Hạo thực sự không muốn lại trở lại Thương gia.
Nghĩ đến bản đồ bảo tàng hoàng đế thì, Thương Hạo lắc đầu, lần này đánh lui mấy người luyện khí tầng 6 trở xuống, Thương Hạo không tin mấy người cao tầng thực sự không can thiệp bản đồ bảo tàng bản thân có, bước tiếp theo khả năng thật sẽ là không nói đạo nghĩa phái ra người cường đại hơn.
Xem ra chỉ có thể đi tìm một vận may từ bản đồ bảo tàng hoàng đế!
Thương Hạo biết khả năng mình đối mặt với người luyện khí tầng tám cũng có thể chạy thoát thân, thế nhưng, đối mặt với người tầng chín trở lên thì, Thương Hạo thật không có bất kỳ lòng tin.
Nghĩ tới đây, Thương Hạo lần đầu tiên nghiêm túc nghiên cứu bản đồ bảo tàng này.
Từ bên trong túi càng khôn lấy ra bản đồ bảo tàng thì, Thương Hạo lần thứ hai nghiên cứu vật liệu của bản đồ bảo tàng này, trong khoảng thời gian ngắn Thương Hạo thật đúng là nhìn không hiểu rốt cuộc là dùng dạng vật liệu gì chế tác mà thành.
Loại vật liệu này rất là kỳ quái, tồn tại nhiều năm như vậy cũng không nhìn ra có bất kỳ hủy hoại nào, vẫn là rõ ràng như vậy, thậm chí mặt trên không có bất kỳ vết khắc nào.
Đáng tiếc Thương Hạo hiện tại cũng không có tri thức phương diện luyện khí, nếu là có kiến thức của phương diện này mà nói, Thương Hạo thật muốn nghiên cứu một chút chế luyện vật liệu loại này.
Đem địa đồ này nghiêm túc nghiên cứu một hồi thì, Thương Hạo rốt cục thấy được mặt trên ghi chú một con sông.
Bởi Thương Hạo đã từng cũng nghiên cứu qua sự tình hoàng đế, rất dễ liền nhìn ra sông kia là Cơ Thủy thời cổ, cũng chính là Kính Hà bây giờ, có một vật tham chiếu sau đó, Thương Hạo là rất dễ liền thấy một địa điểm gọi là Long mạch cốc.
Thấy địa điểm này thì, Thương Hạo liền nghi ngờ, nhìn dáng vẻ bản đồ này, Kính Hà bắt nguồn từ Lão Long Đàm, chắc là căn nguyên ở tại huyện đường, thế nhưng, chính bản thân tìm tòi hết thảy nơi biết sau đó, Thương Hạo cũng không có tìm được Long mạch cốc.
Song, cũng tiến hành đánh dấu một phần Long mạch cốc trên bản đồ này.
Bắt nguồn từ Hoàng đế mỗi một năm người của gia tộc ẩn tu đều đi tới, mọi người kỳ thực cũng đều suy nghĩ một chút đi nơi nào chạm một cái cơ duyên, thế nhưng, từ lý giải tình hình biết được, ẩn tu gia tộc cũng không có từ nơi đó đạt được bất kỳ thu hoạch nào.
Địa điểm kỳ quái!
Thương Hạo đang nghiên cứu một hồi sau đó cũng chỉ có thể là bỏ qua suy đoán, dù sao cũng đến nơi sau đó lại nhìn địa thế là được rồi.
Đem địa đồ thu vào, Thương Hạo đem tình huống của mình lần thứ hai suy nghĩ một chút.
Phúc điền mới là mấu chốt của mình, hay là trước đem hội từ thiện Cơ Kim Hội thành lập đã?!
Nghĩ tới đây, Thương Hạo cũng không muốn ở lại chỗ này nữa, triển khai thân pháp, Thương Hạo rời khỏi nơi tiếp giáp biên giới này.
Lần thứ hai về tới một cái thành nhỏ nơi biên cảnh, nhìn thành thị này xa hoa truỵ lạc, Thương Hạo tâm tình cũng thả lỏng rất nhiều.
Thu hoạch lần này đối với Thương Hạo thật là quá lớn, không từ mà biệt, phúc điền trên diện rộng mở rộng cũng đủ để cho Thương Hạo hưng phấn, có một mảnh thổ địa lớn như vậy, Thương Hạo biết chỉ cần thao tác thật tốt, vấn đề tài nguyên của bản thân liền có thể có được giải quyết trên diện rộng.
Tắm nước nóng một cái, Thương Hạo liền nằm ở trên giường.
Tâm tình khẩn trương thời gian dài hiện tại rốt cuộc trầm tĩnh lại.
Từ bên trong túi càng khôn lấy điện thoại ra thì, Thương Hạo phát hiện điện thoại của mình cơ hiện tại đã không có điện, cắm điện vào, Thương Hạo mở TV.
Trong ti vi vừa lúc chính là phát tin tức, Thương Hạo vừa vặn liền thấy tin tức có liên quan căn cứ trùm buôn thuốc phiện đột nhiên bị hủy.
Xem một hồi thì, thấy đại thể đều là nhận định trùm buôn thuốc phiện bên trong nội chiến, kết quả lưỡng bại giai thương.
Như vậy cũng tốt, hành vi của mình coi như là ẩn tàng rồi!
Thương Hạo biết việc này rất có thể chính là kết quả ẩn thế gia tộc âm thầm thao túng, người nào cũng không muốn để cho dân chúng biết Tu Chân Giới tồn tại.
Sung một hồi sạc điện, Thương Hạo mở điện thoại lên, thấy nhiều nhất chính là điện thoại của Hạ Băng Vân.
Lúc này, vừa vặn Hạ Băng Vân lại gọi đến, vừa bắt máy liền lớn tiếng nói: "Thương Hạo, ngươi làm cái gì vậy, ta thật vất vả thuyết phục tiểu muội, để cho muội trở về cùng ngươi gặp mặt nói sự tình quỹ từ thiện, ngươi tốt rồi, đột nhiên liền mất tích, ta hỏi ngươi, quỹ này ngươi còn muốn làm không?"
Thương Hạo cười cười nói: "Ngươi không phải là nói ta đi kiếm tiền đi sao? Không, vì kiếm tiền này, ta thế nhưng không ít làm việc a, thế nào, muội muội ngươi đến?"
"Kiếm được tiền? Có bao nhiêu, ta cho ngươi biết, tiểu muội ta thế nhưng là người nắm giữ số lượng tiền bạc tỷ, ít đi ta đều không có ý tứ giới thiệu nàng với ngươi."
"Ta nói, tiểu muội ngươi thực sự lợi hại như vậy?"
"Không tin thì thôi!"
Hạ Băng Vân lộ ra có chút tức giận.
"Được, ngươi hẹn xong nàng, ngày mai liền cùng nàng gặp mặt đi?!"
Thương Hạo cũng muốn mau đem chuyện này giải quyết hết.
Hẹn xong địa điểm gặp mặt sau đó, Thương Hạo lắc đầu thở dài, chuyện của mình bây giờ là càng ngày càng nhiều, ngay cả việc kiến thiết Hạ Câu thôn cũng không cách nào đi quản, thật không biết Hạ Câu thôn hiện đang kiến thiết thế nào.
Bất quá, nghĩ đến năng lực Hạ Băng Vân, đặc biệt Hạ Băng Vân hi vọng dùng sự tình Hạ Câu thôn đến tăng chính tích thì, Thương Hạo vẫn là yên tâm một chút.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.