Tiên Linh Song Nguyệt

Chương 9: Thiên Duyên Tiền Định - Hữu Ý và Vô Tình




Chậc.....
Vận hành linh thức kiểm tra cơ thể, Nhân Chuyển -Thanh Đồng nhất tinh ah, xem ra tu luyện cũng khó ghê.
-"Sư Tôn a, có cách nào nhanh chóng tăng tu vi lên không? Như đánh quái nhận Exp chẳng hạn.?"hắn tò mò hỏi.
-" Đánh quái??? Exp...... là cái thứ gì?" nhíu đôi mày liễu, Huyết Nguyệt Ảnh Vũ ngạc nhiên.
Ách....
_" Là chẳng hạn như đánh quái thú, rồi hấp thu linh lực của chúng ấy." hắn lấp liếm.
_" Phì......thì ra thế, đó là cách rèn luyện, linh thú thì không có linh lực cho ngươi hấp thu đâu. Nhưng tinh hạch linh thú thì có tác dụng đấy." nàng phì cười giải thích.
_"Một số linh thú cũng biết hấp thu linh khí thiên địa kết thành tinh hạch, lấy tinh hạch có thể luyện chế bảo vật, bảo đan.Những linh hạch cao cấp thậm chí có thể mang cả linh lực nguyên tố có thể hấp thu.".
_" Ách....thế có bảo vật hay đan dược nào tăng tu vi không?" hắn nhìn nàng, ánh mắt lộ vẻ tham lam.
_" Hừ... tên tiểu tử nhà ngươi,chỉ lo đi tắt.Không phải là ta không có,nhưng tu vi của ngươi chưa thể dùng được."nàng buồn bực.
Oa.....có thật luôn, hay là học luyện đan luôn nhỉ.
_" Vậy....Sư tôn xinh đẹp, dạy ta học luyện đan đi." hắn trổ công phu nịnh hót.
_"Hừ....dẻo miệng, ta không giỏi về Lyện Đan ngươi đi hỏi sư muội ấy."
Oa.....Thì ra Lăng Như Vân Tiên Tử còn biết luyện đan, ngon rồi.
Tiếng đàn ngừng lại, Bạch Nguyệt Tiên Tử lướt nhẹ đến cạnh Huyết Nguyệt Ảnh Vũ. Liếc nhìn hắn, nàng nhẹ nhàng hỏi.
_"Công tử muốn học luyện đan ư? Luyện đan đòi hỏi phải có linh hồn thật cường đại thôi chưa đủ, phải có thiên phú cực kỳ cao.Công tử muốn học thật ư.?"
_" Muốn.... ta đương nhiên là muốn học, Sư Tôn dạy cho ta đi."hắn khẳng định ngay tắp lự.
_"A....không, không cần phải gọi ta là Sư Tôn đâu." nàng bối rối, má hồng đỏ rực.
Hắn si ngốc, thật đẹp ah,nếu có một ngày cưới được nàng làm vợ, dù có chết cũng không uổng kiếp này.
_"Không... Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy,Sư Tôn."
Ài.....
_" Vậy tùy công tử.." Ánh mắt nàng chợt lóe lên sự mất mát, cô đơn.
Hừ..... đồ ngốc nghếch, hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình. Huyết Nguyệt Ảnh Vũ bĩu môi lẩm nhẩm.
Bạch Nguyệt Tiên Tử khẽ đặt ngón tay lên mi tâm hắn.Trái với cảm giác nhoi nhói nóng rực khi Hoa Linh Phiêu Sư Tôn tryền thụ cho hắn.Một dòng suối linh lực mát dịu ôn hòa như nước tràn vào linh thức, từng thông tin dần dần hiện ra.
Phù....nhẹ thở hắt ra một hơi, những giọt mồ hôi li ti óng ánh xuất hiện trên trán nàng, theo bản năng hắn khẽ giơ tay, định lau giúp nàng.Nhưng ngập ngừng nửa chừng lại thôi.
Nhìn ra ý định của hắn, nàng khẽ e lệ đỏ mặt.
Thịch.....
Trái tim nàng chợt đập mạnh.
Nhưng thấy hắn ngập ngừng rồi lại thôi.
Chờ đợi rồi thất vọng.
Cảm giác chua xót chợt dâng lên trong lòng......
Người có thể nghe được âm thanh của Tiên Nguyệt Cầm.....
Truyền thuyết về cây đàn cổ này vốn là một Tiên Duyên Tình Kiếp. Người con gái nào tu luyện Tiên Cầm sẽ mang theo trên mình lời Nguyền Ước, nếu có người nam nhân nào có thể nghe được âm thanh của nó, sẽ là người kết tóc se duyên với nàng. Ngàn năm sống trong Linh Vực Ảo Mộng này, nỗi cô đơn khiến nàng dường như quên mất sự tồn tại của lời Nguyền Ước.Nhưng hắn đã xuất hiện, nhưng lại không hiểu.
Oài.....
Khẽ thở dài......
Đưa ánh mắt u oán nhìn xa xăm
Từ xa xưa, Tình yêu luôn như thế....
Có đôi khi
Trời cao thì hữu ý
Con người lại vô tình......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.