Hắn vừa mới chuẩn bị tế ra thực viêm hoặc là Thất Linh Đồng Tước lại cảm giác linh sủng bên hông trong túi trữ vật một hồi dị động.
BA~!
Từ Huyền vô ý thức vỗ túi trữ vật linh sủng, Tử Thanh quang hà lóe lên bay ra một Phượng tước điểu xích hắc xấu xí, hồn thể quanh quẩn quang diễm màu tím.
- Đó là dị thú gì?
Trong lòng Ngưng Đan trung kỳ hải tặc rùng mình, một cỗ lửa nóng kèm theo hàn ý ôn hòa lạnh như băng phân biệt tại huyết nhục cùng trong linh hồn sinh sôi.
Đột nhiên con ngươi băng lãnh tối tăm của dị điểu xấu xí khóa chặt trên người hải tặc thủ lĩnh.
Thể xác và tinh thần của hắn cứng đờ, phảng phất bị tử vong hàn ý ngưng kết, linh hồn run rẩy.
Phốc!
Xích hắc dị điểu nhổ ra một đoàn quang diễm ám tử trong suốt, mắt thường không cách nào bắt được, nhưng bề ngoài còn bao vây một tầng minh diễm toán loạn.
Minh diễm tử thanh sắc cùng quang diễm lạnh lẽo nhanh chóng tan chảy, hơi nước bốc hơi.
- A...Ah...
Hải tặc Ngưng Đan trung kỳ đột nhiên lộ ra thanh âm thống khổ phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Một đoàn hồn trong suốt bỏ qua tầng phòng ngự của Băng Diễm trực tiếp thiêu đốt linh hồn của hắn.
Ngưng Đan trung kỳ hải tặc điên cuồng vặn vẹo giãy dụa tại chỗ, rất nhanh bên ngoài thân thể hắn nổi lên một tầng ám tử.
Một cỗ thi thể cứng ngắc giữa không trung rơi xuống.
Nếu như nhìn kỹ sẽ phát hiện bản thân thi thể kia không có tổn thương trí mạng, thậm chí tạng phủ đều nguyên vẹn nhưng lại chết một cách quỷ dị.
Sau khi diệt sát Ngưng Đan trung kỳ hải tặc, cánh chim của Minh Tước "Cát cát " huy động tạo thành từng mảnh tử viêm hỏa phóng tới Tần đầu trọc có thực lực mạnh nhất.
Giờ phút này trong lòng Tần đầu trọc hiện lên hàn ý lạnh lẽo, hai vị huynh đệ Ngưng Đan trung kỳ lần lượt bị diệt sát, thanh niên không rõ lai lịch kia cùng thực lực của dị điểu xấu xí để cho hắn kinh hoảng sợ hãi.
Trốn!
Hắn không chút nghĩ ngợi, Cự Phủ màu bạc chém ra một tràng ánh sáng màu bạc như gió bão đem mấy người ngăn cách, sau đó hóa thành một đạo quang ảnh màu bạc đạp trên mặt nước hướng ở trong chỗ sâu tử hải bỏ chạy.
Từ Huyền cùng Lãnh Diện Tử Ma truy đuổi trong chốc lát rồi dùng thất bại mà chấm dứt.
Lãnh Diện Tử Ma là pháp lực chống đỡ hết nổi mà Từ Huyền không am hiểu tốc độ, hơn nữa tu vi lại thấp hơn đối phương nên đành phải từ bỏ.
- Cát cát...
Minh Tước dương dương đắc ý bồi hồi bên cạnh Từ Huyền, rất có bộ dạng muốn tranh công.
Từ Huyền im lặng kín đáo đưa cho nó một viên tinh thể màu đỏ, sau đó đem tiểu điểu này thu nhập vào túi trữ vật linh sủng.
Rồi sau đó Ngưng Đan mỹ phụ dẫn đầu tu giả giết một ít hải tặc còn lại, số hải tặc này bỏ chạy tứ tán.
Chỉ chốc lát, Từ Huyền cùng Lãnh Diện Tử Ma hai đại Ngưng Đan cao nhân phản hồi lại trên bảo thuyền.
Chiếc bảo thuyền này dài đến bảy tám trượng, là một loại thuyền biển chuyên dụng trên hải vực, có thể tiềm vào trong nước, tại thuỷ vực có tốc độ phi hành cực nhanh, chất liệu độ cứng còn tiếp cận bảo khí.
- Lần này thật nhọc công các hạ xuất thủ viện trợ.
Lam Thường mỹ phụ vẻ mặt cảm kích, khẩn thiết mà nói.
- Tiện tay mà thôi.
Từ Huyền không kiêu ngạo không siểm nịnh, song phương cũng tự giới thiệu về mình để làm quen. Lẫn nhau rất nhanh biết được Lam Thường mỹ phụ cùng Lãnh Diện Tử Ma, không ngờ là một đôi song tu đạo lữ.
Hai người đem Từ Huyền nghênh đón vào bảo điện trên bảo thuyền, khách sáo mời đến những mạo hiểm tu giả luyện thần kỳ khác, không một ai không lộ ra vẻ kính sợ.
- Từ đạo hữu ý định đi nơi nào của tử hải? Chúng ta có thể miễn phí tiễn ngươi một đoạn đường, đồng thời cũng có thể chiếu ứng một chút.
Cần biết ở trong chỗ sâu của tử hải này ngẫu nhiên có Ám Liệt Bạo Phong. Cho dù là Ngưng Đan cao nhân tao ngộ, cũng sẽ có nguy hiểm.
Lãnh Diện Tử Ma một mực hờ hững, hắn hơi hứng thú dò xét Từ Huyền.
- Ta đang muốn đi vùng trung tâm của tử hải tìm một số tài liệu.
Từ Huyền cũng đang âm thầm dò xét Lãnh Diện Tử Ma, người này thân là Ngưng Đan hậu kỳ ma tu, lại nắm giữ "Tử Ma Kiếm " - một kỳ bảo truyền thuyết của Thần Hoang, thực lực còn hơn Hoàng Cửu Thông Thiên Xà trại coi như mình toàn lực xuất thủ, cũng không có bao nhiêu phần thắng.
Vùng trung tâm của tử hải? Vậy cũng tiện đường, Từ đạo hữu có thể an tâm đứng ở trên bảo thuyền của chúng ta, tốc độ sẽ không chậm hơn Ngưng Đan cường giả phi hành đâu.
Mỹ phụ mặc áo xanh lại cười nói.
Từ Huyền gật đầu đáp ứng, trước mắt cách nơi trọng yếu chính thức của tử hải còn có rất lộ trình rất dài.
Đứng ở trên bảo thuyền, chính mình không cần phi hành, còn có thể bớt thời giờ để tu luyện.
Đương nhiên, hắn cũng không thiếu những trao đổi cùng Lãnh Diện Tử Ma, mỹ phụ mặc áo xanh để hiểu rõ tình huống của tử hải.
Rất nhanh, Từ Huyền đề cập đến Tử Ma Kiếm trong tay Lãnh Diện Tử Ma.
Tử Ma Kiếm là một trong ba mươi sáu kiện kỳ bảo truyền thuyết của Thần Hoang, địa vị gần với chín đại Di Lạc Côi Bảo.
- Kiếm này được từ vài thập niên trước trong một mảnh phế tích của Khai Nguyên vương triều, với tư cách truyền thuyết kỳ bảo, uy lực đích xác rất mạnh. Bất quá cùng Di Lạc Côi Bảo chính thức so sánh thì còn kém rất xa...
Lãnh Diện Tử Ma thở dài.
- Sao? Nguồn truyện: Truyện FULL
Trong lòng Từ Huyền khẽ động:
- Chẳng lẽ ngươi đã từng thấy hình dáng của Di Lạc Côi Bảo.
- Đúng vậy!
Trong mắt Lãnh Diện Tử Ma lóe lên tinh quang, hắn hít sâu một hơi nói:
- Hơn nữa trước đó không lâu, ta tại phụ cận tử hải thấy được hình dáng của Thiên Hạt Ma Kiếm một trong chín đại Di Lạc Côi Bảo..
- Thiên Hạt Ma Kiếm? Một năm trước nghe nói Thiên Hạt thành cổ mở ra đã mất đi tung tích, không nghĩ tới huynh lại mắt thấy hình dáng của Di Lạc Côi Bảo này. Không biết chủ nhân của Thiên Hạt Ma Kiếm thần thánh phương nào?
Từ Huyền động dung, đối với chủ nhân của Di Lạc Côi Bảo cũng sinh ra hiếu kỳ.
Đồng tử của Lãnh Diện Tử Ma rút lại, lộ ra vài phần nghiêm nghị sợ hãi, hắn chậm rãi nhắm mắt lại, lâm vào trạng thái nhớ lại:
- Đó là một dị tộc xấu xí làm cho người ta kinh hồn tởm đáng, dùng ám ngân giáp xác bao vây, trên mặt cùng làn da có những vằn vện màu đen, đồng thời có được độc lực trí mạng. Công kích cận thân cứng rắn vô đối cùng với cường đại phòng ngự. Đáng sợ hơn chính là hắn đã nhận được Di Lạc Côi Bảo Thiên Hạt Ma Kiếm. Cho dù tu vi đồng giai cùng ta nhưng là chúng ta tận mắt nhìn thấy hắn đem một vị Nguyên Đan kỳ cường giả giết lui. Khi đó hắn thân thụ thương nặng, nhưng chỉ cần một ánh mắt đã khiến cho chúng ta lạnh lẽo trong tim, căn bản không dám tới gần, huống chi đừng nới tới chuyện cướp đoạt Di Lạc Côi Bảo trong tay hắn.
Nói đến chủ nhân dị tộc của Thiên Hạt Ma Kiếm, Lãnh Diện Tử Ma cường hoành như vậy cũng phải run run thanh âm, trên mặt hiển lộ ra kiêng kị cùng sợ hãi thật sâu.
Từ Huyền nghe vậy, cũng kinh hãi không thôi, nếu như mình tao ngộ chủ nhân của Thiên Hạt Ma Kiếm phải chăng có dũng khí đi tranh đoạt?