Tiên Đạo Cầu Tác

Chương 76: Kết thúc (ba)




Dịch giả: Mink
Trong khi Lung Ách Hạt tôn giả, Lý Hư Hán và Trương Hư Thánh đang đấu trí với nhau trên bầu trời, ở dưới mặt đất, trận chiến của Từ Thanh Phàmcùng mấy người bạn của mình với mấy tên Xà Vệ cũng đang diễn ra hết sức kịch liệt.
Tuy hai bên đang đánh nhau nhưng thực sự thì cuộc chiến này cũng chưa đến mức độ phải phân rõ sinh tử.
Nguyên nhân là do khi Từ Thanh Phàmvà bạn của mình đang định tấn công Bạch Thanh Phúc và Số 33 thì đột nhiên ba cỗ khí thế bá đạo xuất hiện ngay trên bầu trời và bao trùm hết phạm vi xung quanh. Thậm chí Từ Thanh Phàm còn nghĩ rằng đây không thể là sức mạnh của nhân loại.
Trương Hư Thánh, Lý Hư Hán và Lung Ách Hạt tôn giả là ba người có tu vi Đại Thừa kỳ trong tu tiên giới. Bây giờ cả ba người đều đang bạo phát ra ngoài toàn bộ sức mạnh của chính mình.
Khí thế của những tông sư Đại Thừa kỳ sao có thể tầm thường được? Dưới uy thế của cả ba người, cả Xà Vệ cùng với Từ Thanh Phàmvà bạn của mình đều không thể chống lại được. Thất khiếu của tất cả bọn họ đều chảy máu, thân thể run rẩy và bị cỗ khí thế này ép đến mức phải quỳ xuống.
Những đệ tử bình thường của phái Cửu Hoa và yêu ma cấp thấp lập tức hôn mê bất tỉnh. Thậm chí một Số ít trong Số đó còn bị giết chết.
Sau đó, Từ Thanh Phàm và đồng bạn đã tạm thời khống chế được cơ thể của mình, rồi định đứng lên thì sức phản chấn từ một vụ nổ linh khí trên bầu trời đè xuống. Bọn họ chỉ cảm thấy ngũ tạng đau nhức như bị búa tạ đập vào người. Tất cả mọi người quay sang nhìn nhau với vẻ mặt không thể giấu nổi sự hoảng sợ. Ai cũng biết các cao thủ Đại thừa kỳ đều là những người đã đạt đến mức khó thể ước đoán. Nhưng không ai nghĩ được rằng chỉ là lực phản chấn khi đánh nhau cũng mạnh đến như vậy. Điều này khiến cho khát vọng muốn đạt đến cảnh giới này của bọn họ càng trở thêm mãnh liệt.
Từ Thanh Phàmvà đồng bạn của mình đã hiểu nhầm việc này. Sóng linh khí vừa rồi được tạo ra bởi vô số yêu ma tự bạo bằng Bạo Linh thuật dưới sự sai khiến của Trương Hư Thánh. Dù cho Trương Hư Thánh, Lý Hư Hán và Lung Ách Hạt tôn giả đều là Đại Thừa kỳ cũng không có khả năng đánh ra liên tiếp những đạo pháp có uy lực to lớn như thế.
Dù nguyên nhân thực sự là gì thì cả Từ Thanh Phàm và đồng bạn cùng với ba tên Xà Vệ đều đã trọng thương nên cũng không thể tiếp tục chiến đấu.
Dư chấn của cuộc chiến giữa những cao thủ có tu vi cao mạnh như thế nên Từ Thanh Phàm và đồng bạn cùng với kẻ thù đều bị ép đến mức mất hết sức chiến đấu.
Từ Thanh Phàm cứ nghĩ rằng đây sẽ là một cuộc chiến vô cùng căng thẳng, khốc liệt nhưng không ngờ nó lại kết thúc chóng vánh đến vậy.
Không biết đây là may mắn hay bất hạnh.
- Ha ha, ta còn tưởng rằng việc mình phải tự tay giết chết các ngươi đã là định số. Nhưng số mệnh chân chính lại là ta phải chết ở trên núi Cửu Hoa. Cũng tốt thôi. Ta vốn rất yêu thích ánh mặt trời ở nơi này.
Bây giờ, Bạch Thanh Phúc đã thu lại sáu bộ phân thân của mình vào trong cơ thể. Y đang quỳ xuống đất, dùng tay lau vết máu ở khóe miệng vừa quay mặt về phía Từ Thanh Phàm vừa nói.
Lúc nãy, ngay khi hai bên bắt đầu chiến đấu, Số 33 đã hóa thành một mảnh xương mù bao phủ Từ Thanh Phàm và đồng bạn. Sương mù có tính ăn mòn rất mạnh, rất ít người có thể chống lại nhưng lại bị ngọn lửa của Phượng Thanh Thiên khắc chế. Nếu không phải dị biến trên bầu trời thì bây giờ Phượng Thanh Thiên đã chiến thắng rồi.
Tuy có sự khắc chế về thần thông pháp thuật, nhưng Phượng Thanh Thiên có thể dễ dàng áp chế Số 33 cũng chứng tỏ sức mạnh của y sau khi niết bàn cũng cực kì đáng sợ.
Khác với Số 33, Bạch Thanh Phúc lại đánh hòa với Từ Thanh Phàm và đồng bạn của hắn.
Nhưng dị biến trên bầu trời lại khiến cho cả hai bên đều bị đàn áp. Dù cho thực lực của Bạch Thanh Phúc không hề yếu nhưng y vẫn phải gục ngã ngay trước mặt Từ Thanh Phàm khi đang muốn tấn công hắn.
Y chỉ biết cười khổ. Ẩn chứa bên trong nụ cười này ngoài sự cay đắng còn có vài phần được giải thoát.
Từ Thanh Phàmnhìn thẳng vào gương mặt vốn rất quen thuộc nhưng lại xa lạ của Bạch Thanh Phúc bây giờ. Đột nhiên hắn cảm thấy hãi hùng vì vẫn chưa thể hoàn toàn tin được rằng y lại chính là kẻ nằm vùng của Trương Hư Thánh.
Từ Thanh Phàm lau vệt máu ở khóe miệng rồi nói:
- Trận chiến trên bầu trời kịch liệt như vậy. Ai thắng ai thua vẫn còn chưa chắc chắn. Nếu như chủ nhân của ngươi thắng thì ngươi cũng không cần phải chết tại đây. Làm sao phải bi quan như vậy?
Bạch Thanh Phúc khẽ mỉm cười, nói:
- Lúc nãy, vụ nổ trên bầu trời là do yêu ma cao cấp tự bạo chứ không phải do đấu pháp gây nên. Ta hiểu rất rõ chủ nhân của mình. Chủ nhân đã ra lệnh cho chúng tự bạo tức là ngài đã đoạt được món đồ mình cần hoặc chuẩn bị chạy trốn. Người thắng của cuộc chiến này chính là phái Cửu Hoa.
Từ Thanh Phàm sững sờ sau khi nghe y nói. Hắn cảm thấy nhẹ nhõm nhưng vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng điều này. Một lúc sau, hắn hỏi lại:
- Thật sao? Tuy bây giờ ngươi đang bị thương nhưng ngươi vẫn có biện pháp để chạy trốn chứ?
Bạch Thanh Phúc khẽ gật đầu, cười nói:
- Ta tất nhiên vẫn còn biện pháp chạy đi nhưng Số 4 đang bị thương nặng, mà ta lại không thể bỏ mặc đồng bọn ở lại. Số 4 bị thương là do ta nên ta không thể chạy trốn một mình.
Vương Thanh Tuấn uể oải nằm dưới đất. Số 4 vốn đã bị thương nặng sau trận chiến với Từ Thanh Phàm. Sau đó nó lại bị sức phản chấn của vụ nổ trên bầu trời đè ép thêm một lần nữa nên bây giờ nó đã không còn chút sức lực nào cả, giống như một người bình thường.
Lúc nãy Từ Thanh Phàm và Bạch Thanh Phúc còn đang cố hết sức chém giết lẫn nhau nhưng bây giờ lại giống như hai người bạn đang nói chuyện. Cả hai đều cảm thấy điều này rất bình thường.
Vốn dĩ hai người chính là bạn bè nhưng lại bị vận mệnh trêu đùa nên mới phải trở thành kẻ địch của nhau.
Từ Thanh Phàm lại tiếp tục im lặng vì hắn không biết nên nói tiếp điều gì cả.
Bạch Thanh Phúc quay đầu về phía Số 33 nói:
- Số 33, bây giờ ngươi đang bị thương nhẹ nhất nên hãy chạy trốn trước đi.
Lúc này Số 33 vẫn còn có thể gắng gượng chiến đấu tiếp, còn sắc mặt của Phượng Thanh Thiên đã trắng bệch. Số 33 cau mày hỏi lại:
- Ngươi muốn ở lại sao?
Bạch Thanh Phúc gật đầu, nói:
- Sức mạnh của ta bây giờ coi như có thể miễn cưỡng chạy trốn nhưng cũng chỉ khiến ngươi thêm phiền phức. Tốt hơn là ta lưu lại để chiếu cố Số 4.
Bạch Thanh Phúc nhìn thấy Số 33 vẫn còn do dự, nói tiếp:
- Ngươi lưu lại cũng không có tác dụng gì cả. Nếu như ngươi chạy thoát thì còn có thể trở lại để giải cứu chúng ta.
Số 33 miễn cưỡng gật đầu, rồi lập tức trừng mắt nhìn Phượng Thanh Thiên một chút. Sau đó nó nhìn Bạch Thanh Phúc bằng một ánh mắt rất phức tạp rồi lập tức hóa thành hơi nước và biến mất.
Lúc này, bầu trời cũng đã yên tĩnh trở lại. Sấm rền chớp giật, mây đen gió mạnh cũng đã không còn nữa. Trương Hư Thánh đã chạy trốn, còn Lung Ách Hạt tôn giả cũng nhanh chóng đuổi theo gã.
Trương Hoa Lăng nhìn xuống mặt đất trên núi phái Cửu Hoa đã bị tàn phá sau trận đại chiến, rồi cúi đầu nhìn xuống Lý Hư Hán đang chảy máu khắp cả người. Y cảm thấy cực kì bi thương, nhưng vẫn phải giả vờ trấn định và quay đầu lại chỗ các trưởng lão phái Cửu Hoa, nói:
- Mọi ngưỡi hãy thanh lý nốt những con yêu ma còn sót lạ trên núi Cửu Hoa và cố gắng cứu chữa các đệ tử bị thương trong trận chiến vừa nãy. Còn Bạch Thanh Phúc và Vương Thanh Tuấn cứ tạm thời giam giữ lại vì ta có việc cần phải tra hỏi bọn chúng.
Bây giờ, những trưởng lão đã uống Thiên Linh đan vẫn chưa lấy được thuốc giải nên bọn họ đang rất tuyệt vọng. Nhưng tất cả mọi người vẫn im lặng làm theo mệnh lệnh của trưởng môn. Bọn họ lập tức bay đi các nơi để giải quyết nốt lũ yêu ma còn sống sót.
Trương Hoa Lăng thầm nghĩ: “Phái Cửu Hoa đã vượt qua hạo kiếp lần này, nhưng không biết đến bao giờ mới có thể phục hồi lại như trước. Hạo kiếp của cả tu tiên giới lại sắp đến, phái Cửu Hoa phải làm gì để có thể tồn tại tiếp đây?”
Ngay khi Trương Hoa Lăng thở dài trong khi đang nhìn về phía điện Hoa Lăng thì đột nhiên Lý Hư Hán tỉnh lại. Lão nói:
- Mang ta đi ra bên ngoài núi Cửu Hoa. Ta muốn biết Lung Ách Hạt tôn giả có ngăn chặn được Trương Hư Thánh hay không?
Vết thương trên ngực Lý Hư Hán trông cực kì đáng sợ. Ai cũng có thể nhìn thấy bên trong lồng ngực của lão đã không còn trái tim nhưng lão vẫn có thể sống tiếp giống như Trương Hư Thánh.
Trương Hư Thánh rất ngạc nhiên khi y nghe sư phụ mình nói vậy. Y nói:
- Sư phụ, ngài đang bị thương. Nếu bây giờ chúng ta đi đến đó thì có thể sẽ gặp nguy hiểm. Công lực của đệ tử cũng đang dần thụt lùi nên không chắc có thể bảo vệ an toàn cho sư phụ.
Lý Hư Hán cau mày, nói:
- Đừng lắm lời. Mang ta đi. Sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.
Trương Hoa Lăng không dám phản đối nữa. Y đành phải bất đắc dĩ mang theo Lý Hư Hán bay về hướng Cửu Cực trận.
Ở bên ngoài núi Cửu Hao lúc này, gió thổi nhè nhẹ, mây bay hững hờ. Những tia nắng cuối cùng đang mờ dần khi mặt trời đang xuống núi. Lung Ách Hạt tôn giả và năm người Huyền Ngũ Hành đang đứng giữa hư không. Quần áo của bọn họ xộc xệch, và tất cả đều tỏ ra rất ủ rũ.
Lung Ách Hạt tôn giả nhìn theo bóng người của Trương Hư Thánh và một người mặc áo tím ở phía đằng xa, thầm thở dài một tiếng ở trong lòng. Lão biết chuyện này đã hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế của mình. Lão không chỉ triệt để trở mặt với Trương Hư Thánh mà còn nợ phái Cửu Hoa một ân huệ rất lớn.
Nếu như ngay từ đầu, Lung Ách Hạt tôn giả liên thủ cùng với Trương Hư Thánh để tấn công Trương Hư Thánh thì dù y có cao mình đến đâu cũng không thể thắng được.
Nguyên nhân khiến Lý Hư Hán đồng ý đánh bạc với Trương Hư Thánh là vì suy nghĩ đến mong muốn của Lung Ách Hạt tôn giả. Điều này cả hai người đều ngầm hiểu trong lòng chứ không hề nói ra. Chính vì thế Trương Hư Thánh mới có thể dùng thủ đoạn để đoạt lại trái tim của mình.
Bây giờ, Trương Hư Thánh đã đánh trọng thương Lý Hư Hán nên đã khiến cho phái Cửu Hoa bị tổn thất nặng nề. Mưu tính của Lý Hư Hán đã bị thất bại hoàn toàn, thậm chí còn để cho gã đoạt lại trái tim của mình. Rất có thể nhờ chuyện này mà thực lực của gã sẽ tăng mạnh và quay trở lại trả thù phái Cửu Hoa, Khổ Tu cốc. Lung Ách Hạt tôn giả nghĩ đến đây thì càng thêm lo lắng và cảm thấy không còn mặt mũi nào để đối mặt với mọi người phái Cửu Hoa.
Lung Ách Hạt tôn giả đột nhiên nghĩ đến người mặc áo màu tím đã cứu viện Trương Hư Thánh. Kẻ này có thể ngay lập tức đánh lui Huyền Ngũ Hành nên đã chứng tỏ tu vi đã đạt đến Đại Thừa kỳ.
Điều đáng suy ngẫm là nếu người đó đã đạt đến Đạt Thừa kỳ thì Lung Ách Hạt tôn giả chắc chắn phải biết là ai. Dù lão có thể chưa từng gặp mặt nhưng cũng phải đã từng nghe người khác giới thiệu. Từ vẻ bề ngoài và thần thông đạo pháp của người này, Lung Ách Hạt tôn giả đã thử suy nghĩ nhưng cũng không phát hiện ra có vị tông sư nào của Tu Tiên giới bây giờ giống như thế cả. Thậm chí, sau khi lão nghe Huyền Ngũ Hành miêu tả đạo pháp của người đó thì lão cũng không biết đó là gì. Điều này khiến cho một người đã trải qua mấy ngàn năm phong vân ở Tu Tiên giới như Lung Ách Hạt tôn giả cực kì khiếp sợ. Quan trọng nhất là tại sao người đó phải giúp đỡ Trương Hư Thánh? Chả lẽ y không biết mức độ nguy hiểm của Trương Hư Thánh có thể gây ra với Tu Tiên giới? Nếu Trương Hư Thánh hợp nhất với trái tim của mình, tà pháp của gã sẽ đạt tới một tầm cao mới. Có lẽ toàn bộ Tu Tiên giới cũng không thể tìm ra được người có thể trấn áp gã.
Hay là hai người vốn là đồng bọn của nhau? Như vậy vấn đề sẽ càng trở thêm kinh khủng. Hai gã tông sư cao thủ kết minh vì điều gì? Mưu đồ của bọn họ có vẻ không hề tầm thường. Thậm chí liên minh này có thể không chỉ có hai người bọn họ là cấp độ tông sư? Nếu liên minh này mạnh như vậy, tại sao chính mình lại chưa từng biết tới nó?
Lung Ách Hạt tôn giả chỉ nghĩ đến đây đã cảm thấy lạnh cả người.
Mấy ngày trước, Lý Hư Hán đến Khổ Tu cốc để tìm Lung Ách Hạt tôn giả và giải thích mọi chuyện. Lung Ách Hạt tôn giả cũng cảm thấy vấn đề rất nghiêm trọng nhưng lão vẫn tự tin. Vì lão tin vào sự thăng tiến tu vi của chính mình trong mấy năm qua và sức mạnh của Thiên Tuần kiếm. Lão tin rằng mình có thể dễ dàng bắt sống Trương Hư Thánh.
Nhưng sau trận chiến lần này, bất kể là đấu trí hay trực tiếp đấu pháp với Trương Hư Thánh, Lung Ách Hạt tôn giả biết mình đều ở thế yếu hơn.
Đầu tiên, Lung Ách Hạt tôn giả bị Trương Hư Thánh dùng danh sách những kẻ phản bội trong Khổ Tu cốc để kéo dài thời gian. Từ đó lão và Lý Hư Hán không tấn công ngay từ sớm rồi để gã cướp lấy trái tim khiến cho việc liên thủ giữa hai người tự sụp đổ.
Sau đó, khi Lung Ách Hạt tôn giả đấu pháp với Trương Hư Thánh, Thiên Tuần kiếm đâm vào miệng vết thương trên người gã và bị một loại năng lượng quỷ dị tấn công ngược lại. Đến tận bây giờ lão vẫn cảm thấy sợ hãi điều đó.
Cuối cùng, Lung Ách Hạt tôn giả đã phán đoán là Trương Hư Thánh đang cố ra vẻ mạnh mẽ khi bị lão dùng Thiên Tuần kiếm đâm vào. Nhưng khi lão nhìn thấy vẻ mặt của gã và sự phản kích cực kì mãnh liệt thì lão lại dao động và đã mắc mưu. Chính vì thế Thiên tuần kiếm đã bị gã cướp đi.
Từ đầu đến cuối, Lung Ách Hạt tôn giả đều đang bị Trương Hư Thánh tính toán.
- Ngươi có thể tàn phá cơ thể của ta đến mức độ này chứng tỏ thực lực của ngươi rất mạnh. Nhưng ngươi lại quá tin tưởng vào thực lực của mình. Có lẽ ngươi bế quan quá lâu nên đã quên luôn cả tâm kế rồi. Ta nói thật, sư huynh của của ta còn khó đối phó hơn ngươi rất nhiều. Ta cướp lấy thanh Thiên Tuần kiếm này coi như là một bài học cho ngươi. Có lẽ một người bạn của ta sẽ thích thanh kiếm này.
Lung Ách Hạt tôn giả nhớ lại những lời nói của Trương Hư Thánh lúc nãy. Lão đột nhiên cảm thấy hoảng hốt.
“Lẽ nào ta bế quan đã lâu đến mức khiến một tên tu sĩ nhỏ hơn một lứa cũng đánh không lại hay sao?”
Lung Ách Hạt tôn giả hơi thẫn thờ thầm nghĩ.
- Lung Ách Hạt tôn giả, Trương Hư Thánh vẫn thoát đi được đúng không?
Ngay lúc này, một thanh âm già nua đột nhiên vang lên từ phía sau Lung Ách Hạt tôn giả. Tuy là câu hỏi nhưng ngữ khí của người nói có vẻ đã biết trước đáp án. Lung Ách Hạt tôn giả quay đầu nhìn lại và thấy Trương Hoa Lăng đang nâng đỡ Lý Hư Hán đứng ở trên bầu trời bên ngoài Cửu Cực trận. Trương Hoa Lăng đang dùng một ánh mắt vô cùng thất vọng nhìn sáu người Lung Ách Hạt tôn giả. Đó là tiếng nói của Lý Hư Hán.
Tuy việc giết chết Trương Hư Thánh có ý nghĩa vô cùng quan trọng với núi Cửu Hoa nhưng Trương Hoa Lăng và Lý Hư Hán đều không có ý oán trách Lung Ách Hạt tôn giả. Chính vì thế, Lung Ách Hạt tôn giả và Huyền Ngũ Hành càng cảm thấy xấu hổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.