Khánh Trúc Vô Hoan đúng hẹn trở về, việc luyện tập đã được xếp vào thời gian biểu hàng ngày của các CV.
Gần đây Hàn Tịch có điểm phiền não, chỉ còn một ngày nữa là đến thời gian mọi người hẹn nhau tập thoại, nhưng cậu vẫn chưa thể làm tốt phân đoạn đóng cửa tắt đèn cuối cùng kia – mỗi lần nhớ tới tiếng hôn say đắm của vị đại thần nào đó, cậu liền bị thoát khỏi vai diễn mất rồi.
Trạng thái bực bội bủa vây như thủy triều, càng sốt ruột lại càng mất đi cảm giác, càng mất đi cảm giác lại càng sốt ruột, cứ tiếp diễn một vòng quẩn quanh như vậy.
Trong buổi tập thoại mọi người thể hiện không tồi, đến cả Khánh Trúc Vô Hoan bận rộn công tác cũng nhanh chóng nhập vai.
Ban đầu Hàn Tịch cùng Minh Âm diễn thử vô cùng đặc sắc, làm mọi người ngạc nhiên, khung bình luận ngập tràn lời ngợi khen, nhưng vừa đến phân cảnh đóng cửa tắt đèn, Hàn Tịch không tự nhiên chút nào, đến thần kinh thô như Xanh Xanh Cỏ Bên Bờ cũng phải thốt lên “Không ổn”.
Hàn Tịch không chấp nhận chuyện đầu voi đuôi chuột như vậy, kiên trì thử đi thử lại, kết quả càng ngày lại càng kém hơn.
Quả đúng là sông có khúc người có lúc, YY bị bao phủ bởi khối áp suất thấp khổng lồ phát ra từ Hàn Tịch.
Thời gian cũng không còn sớm, mọi người lục tục giải tán. Hàn Tịch vẫn kiên trì tự mình luyện tập, kéo theo Minh Âm cũng bị xui xẻo lây.
Con Thỏ lưu lại một câu “Hai người phải biết điểm dừng nha, đừng X cạn người toi đó ~ Tiểu Ảnh, giữ được rừng xanh lo gì không có củi đốt ~”, sau đó bỏ lại Hàn Tịch đang xấu hổ, ôm lấy Xanh Xanh Cỏ Bên Bờ nghênh ngang rời đi.
(X cạn người toi: chính là tinh tẫn nhân vong đó ạ)
Trong YY chỉ còn lại hai người.
Đoạn tối lửa tắt đèn càng tập càng tệ, Hàn Tịch dứt khoát tạm dừng, mặc kệ cảm giác hậm hực của chính mình.
Lục Thanh Hợp mấy lần định lên tiếng, lại cảm thấy không đúng lúc, cuối cùng hắn cũng không biết phải nói gì mới có thể an ủi được Hàn Tịch.
Không khí ngưng trọng sắp đóng thành băng, đột nhiên trong đầu Lục Thanh Hợp lóe lên một ý, có cách rồi.
“Muốn chơi ‘Mộng Đại Lục’ không?”
Hàn Tịch co rút khóe miệng, tôi còn không phối nổi âm, anh còn định kéo tôi xuống nước đi chơi game?
“Không đi.” Từ chối dứt khoát.
“Rất hay mà ~” vị đại thần nào đó chẳng chịu chút đả kích nào, vẫn tiếp tục cố gắng ỉ ôi.
“Không đi.” Giọng điệu chém đinh chặt sắt.
“Trong game cảnh hay người đẹp ~ coi như giải sầu đi?”
“Không chơi.” Hàn Tịch một mực tỏ thái độ quyết tâm, có điều lực sát thương đến được chỗ đại thần đã suy yếu thành không đáng kể mất rồi.
“Cậu có chơi game online không?”
Hiểu biết của Hàn Tịch đối với trò chơi chỉ dừng ở Tiên Kiếm, tất nhiên chưa từng tiếp xúc với game online.
“Không có”
“Ôi ôi ~ vậy cậu không sợ bị chê cười sao?” giọng điệu quái dị của vị đại thần nào đó làm cho sọc đen trên đầu Hàn Tịch kéo đàn kéo đống ra ngoài đi dạo, tiếc rằng Hàn Tịch từ lâu đã không bị phép khích tướng ảnh hưởng rồi.
“Không chơi.”
Vị đại thần nào đó dường như chịu thua không lên tiếng nữa. Một lát sau, đại thần lại đường đường chính chính mở miệng.
“Cậu không chơi tôi không thèm tập thoại với cậu nữa.”
Khẩu khí của đại thần chính nghĩa ngút trời, Hàn Tịch ước gì có thể bắt chước phim kiếm hiệp hung hăng phun một búng máu tươi lên mặt đối phương. Người này bị con nít nhập vào hay sao? (Hùng hài: gấu con, là ngôn ngữ mạng chỉ những người tính cách nghịch ngợm, phá phách)
“Chơi game cũng không chết người đâu ~” vị đại thần nào đó lại tiếp tục mặt dày mày dạn.
“…” Thật là mệt mỏi đến mức chẳng muốn yêu đương gì nữa.
(Câu này là một câu nói phổ biến trên mạng, xuất phát tử bài đăng của một thanh niên chia sẻ về sự mệt mỏi và không tin tưởng trong tình yêu)
“Tôi có sẵn tài khoản, cấp bậc rất cao cho cậu mượn chơi ~”
“…” cấp bậc gì đó đối với tôi chỉ là gió thoảng mây bay thôi có được không…
“Tài khoản xxxxx mật khẩu xxxxx, cậu nhớ kĩ đó nha”
Có kiểu ép bán ép mua như vậy sao? Vậy mà mình vẫn ngoan ngoãn nghe lời mở txt chép lại. Thật đúng là hết thuốc chữa, Hàn Tịch đau khổ nghĩ.
“Mai gặp trong game nha ~ tôi out trước đây. Ngủ ngon ~” giọng điệu đại thần tươi sáng như ánh dương, nhân cơ hội làm cho Hàn Tịch càng thê thảm hơn.
“À đúng rồi ~ đêm nay nhớ tải game trước nhé, không thì mai không kịp chơi đâu.”
Nhiều! Chuyện! Quá! Đi!
“Còn nữa, moa moa chụt ~~~”
Cách nhau một ứng dụng YY, Hàn Tịch anh dũng hi sinh.
Sáng hôm sau, Hàn Tịch cài đặt game xong xuôi, nhập thử tài khoản đại thần cho, đăng nhập thành công.
Trên màn hình xuất hiện một mỹ nam áo trắng cầm pháp trượng, Hàn Tịch ngắm nghía một hồi, cảm thấy thiết kế nhân vật của Mộng Đại Lục quả thực không tồi.
Điều khiển nhân vật tiến vào trò chơi, thanh loading chậm chạp nhích lên phía trước, màn hình từ từ biến đổi, đến khi load xong, giao diện đã trở nên hoàn toàn khác biệt.
Nếu như trước đó nhân vật chỉ có quần áo đẹp đẽ, khuôn mặt tinh xảo, bây giờ chính thức ở trong trò chơi, toàn bộ thân thể còn được bao phủ bởi vầng sáng nhàn nhạt, tạo ra khí chất cao quý thoát tục.
Không thể không nói hình tượng như vậy rất hấp dẫn Hàn Tịch, cậu thu hồi quyết định lúc trước, tính toán sẽ nán lại trong trò này một thời gian nữa.
Khung cảnh trong game vô cùng xinh đẹp, nhân vật của Hàn Tịch đăng nhập tại một nơi có vẻ như là Thánh đường. Trong Thánh đường nền nã nhẹ nhàng tập trung rất nhiều người mặc trường bào nhạt màu đang cúng bái, người nào người nấy đều toát ra vẻ thanh tao, vầng sáng nhàn nhạt bao quanh nhân vật vừa an bình vừa hiền từ lại vừa linh thiêng.
Hàn Tịch lần đầu chơi game, nhìn thấy nickname khác biệt trên đầu mỗi người, cảm thấy rất mới lạ, bèn chốt thao tác tiến lên để nhân vật thỏa sức chạy khắp chung quanh.
Bên ngoài Thánh đường là quảng trường rộng lớn, hai bên trái phải là đường đi, giao nhau với đường chính.
Hai bên đường chính là hàng quán tấp nập, mỗi cửa hàng dù nhiều dù ít đều có nhân vật ra vào. Hàn Tịch không biết đâu là người chơi đâu là NPC, chỉ có thể điểm chọn từng cái một.
Đương lúc Hàn Tịch vừa thưởng thức nhạc nền của game, vừa tung tăng dạo phố, một thanh âm không hài hòa vang lên, giống như là ai đó cầm thìa gõ vào cái đĩa, không ăn khớp với nhạc nền một chút nào.
Âm thanh đó vang lên một tiếng rồi thôi, Hàn Tịch còn chưa kịp tìm hiểu, ngay khi cậu chuẩn bị bỏ qua chuyện này, âm thanh kì quái ấy lại vang lên hai lần.
Lòng hiếu kì của Hàn Tịch được kích hoạt, cậu nghiên cứu hồi lâu mới phát hiện ở góc dưới bên trái màn hình có một khung trò chuyện nho nhỏ, bên trong tràn ngập tin tức thông báo của hệ thống. Hàn Tịch kéo lên trên một chút, mới phát hiện có ba dòng chữ tím.
[Kỵ sĩ rồng] nói với bạn: lão đại sao anh lại onl giờ này?
[Kỵ sĩ rồng] nói với bạn: còn lên acc này nữa?
[Kỵ sĩ rồng] nói với bạn: lão đại nhanh đổi acc đến hoàng cung, 13=2, bọn em vất vả lắm mới kéo được con này
(13=2: tổ đội 15 người, đã có 13 cần thêm 2)
Hàn Tịch thầm nghĩ, cái này phải chăng chính là trò chuyện riêng tư của game trong truyền thuyết?
Đang suy nghĩ không biết làm sao để trả lời, người nọ lại gửi thêm một tin nhắn nữa.
[Kỵ sĩ rồng] nói với bạn: lão đại?
Hàn Tịch rủa thầm Minh Âm, làm kịch bận bịu như thế, còn không biết xấu hổ làm lão đại trong game, lại còn chơi hai tài khoản nữa. Tên này mỗi lần nộp âm chất lượng đều cao không chịu nổi, chân giẫm hai thuyền mà còn thuận buồm xuôi gió đến vậy, ông trời cũng thật là bất công.
Đương lúc hăng say thầm mắng Minh Âm, Hàn Tịch vô tình click vào tên của Kỵ Sĩ Rồng, kết quả là ở khung gõ chữ xuất hiện tên của đối phương, Hàn Tịch hiểu ra, gõ chữ vào khung dài nhỏ đó gửi qua, chắc hẳn là cách thức trò chuyện riêng tư trong game này rồi.
Bạn nói với [Kỵ sĩ rồng]: không phải chính chủ.
Hàn Tịch đoan chắc lời giải thích này rõ ràng không có ý gì khác, nên không xem khung đối thoại nữa, rảo bước trên đường phố hồi lâu rồi logout.
Nhưng xem ra đối với Kỵ Sĩ Rồng, đó lại là một tin tức sánh tầm bom tấn chứ chẳng chơi.
[Công hội] [Kỵ Sĩ Rồng]: cmn! Tôi vừa thấy nha! Là chị dâu online đó!!
Một hòn đá tạo muôn trùng sóng gió, đám đông không khỏi xôn xao ra mặt.
[Công hội] [Liên Chiến]: fuck! Số anh đây quá may! Vừa lên đã gặp được chị dâu! Em chào chị dâu!
[Công hội] [Kỵ Sĩ Rồng]: ...hình như chị dâu out mất rồi
[Công hội] [Liên Chiến]: fuck, đùa ông à?
[Công hội] [Kỵ Sĩ Rồng]: không phải! Tôi nói thật mà! Vừa rồi acc Sophie online, tôi tưởng là lão đại, pm gọi ảnh đến hoàng cung, kết quả ảnh nói không phải chính chủ!
[Công hội] [Kỵ Sĩ Rồng]: trước kia lão đại từng nói acc đó là chuẩn bị cho chị dâu mà!! Không phải chính chủ thì có nghĩa là gì!!
[Công hội] [Lilia]: thật không đó??!!!
[Công hội] [Kỵ Sĩ Rồng]: nếu lừa thím về sau tôi không nhặt được móng rồng nữa!
[Công hội] [Lilia]: trời ơi kích động quá phải làm sao!!
[Công hội] [Bông Lan Trứng] [1] : chị dâu xuất hiện rồi ~(≧▽≦)/~
[Công hội] [Mặc Sịp Đi Dạo Phố]: phải nói là chị dâu cuối cùng cũng xuất hiện rồi ~(≧▽≦)/~
[Công hội] [Phong Tử]: lão đại đã muốn từ bỏ phận FA rồi ư??? Hiuhiuhiuhiu…Kim cương vương lão ngũ (chàng trai hoàn hảo) [2] của nhà người ta bị ai quyến rũ mất rồi…
[Công hội] [Liên Chiến]: đồ thần kinh chết tiệt thực buồn nôn [ói] (Phong Tử 峰子đồng âm với đồ điên 疯子[Fēngzi])
[Công hội] [Chuối Tiêu Thẳng Tắp] [3] : mẹ ơi!! Bà xã của lão đại đã xuất hiện rồi!!! Vợ ơi!! Em mau ra đây đi!
[Công hội] [Xúc Xích Cứng Cáp] [4] : tới nè tới nè! Chị dâu là giai hay gái??!!
[Công hội] [Kỵ Sĩ Rồng]: …
[Công hội] [Liên Chiến]: đậu, câu hỏi kiểu quái gì vậy…
Dù sao màn náo loạn này Hàn Tịch cũng không hề hay biết chút nào, vào buổi tối, cậu lại bị Minh Âm ép phải đăng nhập vào game.
Hai acc của Minh Âm online cùng lúc coi như chứng thực lời của Kỵ Sĩ Rồng, cho nên tối hôm ấy các thành viên công hội đều lâm vào trạng thái như kiến bò chảo nóng.
Kênh trò chuyện của công hội bình luận trôi nhanh như nước lũ, ai ai cũng đắm chìm trong phấn khích, chỉ có Minh Âm vẫn bình tĩnh ở Thanh cư chỉ cho Hàn Tịch cách chơi, chẳng có ý định làm sáng tỏ mọi chuyện chút nào.
Hàn Tịch nghe đến ong hết cả đầu, lại không nỡ ngắt lời, đành để cho Minh Âm thỏa sức giảng giải.
Trong game càng làm Hàn Tịch đau đầu hơn, âm thanh gõ chén đĩa không ngừng bên tai, không ít người trò chuyện riêng với cậu nói những lời cậu không hiểu hết được, rõ ràng còn có kẻ gọi cậu là chị dâu nữa chứ.
Hàn Tịch ngơ ngác, không biết mình trở thành chị dâu từ lúc nào, nên không làm sao giải thích nổi, cậu chỉ đành một mực im lặng, kết quả lại càng khuyến khích tốc độ buôn chuyện của mọi người, cái gì mà “Chị dâu lạnh lùng quá ~” “Sao chị dâu không nói lời nào” “Có phải chị dâu thẹn thùng không” trong kênh công hội xuất hiện ngày một nhiều.
Minh Âm vẫn thao thao bất tuyệt trong YY, dường như muốn đem toàn bộ kiến thức của mình truyền thụ hết cho Hàn Tịch.
Hàn Tịch sắp mọc thêm một cái đầu nữa rồi, ngoại trừ thao tác căn bản, Minh Âm dông dài kỹ năng ra sao cách dùng thế nào, cậu nghe chẳng khác nào đàn gảy tai trâu.
Ban đầu Hàn Tịch vốn muốn tôn trọng Minh Âm một chút, ít nhất cũng phải tập trung nghe một lần, kết quả càng lúc càng phức tạp, phó bản với PVP này nọ không sao hiểu được. Hàn Tịch đành cam chịu lắng nghe, sau đó bắt đầu lơ đãng dần.
Buổi tối hôm ấy trôi qua vô cùng đau khổ, Minh Âm nói gần ba tiếng, cuối cùng còn quan tâm hỏi Hàn Tịch có chỗ nào không rõ, Hàn Tịch nào dám trả lời 99% đều không hiểu, chỉ đành đề nghị chơi thử trước đã cho qua chuyện.
Minh Âm cảm thấy sự nghiệp dạy dỗ đã đại công cáo thành, liền mở một tài khoản YY khác dẫn anh em đi phó bản, để lại một mình Hàn Tịch trơ trọi ngơ ngác trong game.
Sau khi ở cùng một địa điểm bị cùng một loại quái cắn chết ba lượt, Hàn Tịch bực mình, tắt máy phi thẳng vào ổ chăn.
Trước khi chìm vào giấc ngủ còn cảm khái, quả nhiên vẫn là phối âm hay hơn, tập đoạn H so với nghiên cứu đủ loại kỹ năng trong game còn khoái hơn nhiều. Mình đúng là hồ đồ mới theo Minh Âm lên thuyền giặc.
____________
[1] Bông lan trứng
[2] Kim cương vương lão ngũ: là chàng trai hoàn hảo có 5 đặc điểm sau:
- Có sự nghiệp, có gia thế
- Tất nhiên là phải đẹp trai
- Học vấn cao
- Có năng lực, có tinh thần cầu tiến
- Khiêm tốn, không phô trương, không hám danh
[4] Xúc xích (trong QT là lạp xưởng nhưng chính xác là xúc xích nha. Ý nghĩa tên của 2 bạn Chuối với Xúc xích thì các thím cứ hiểu theo nghĩa đen tối nhất có thể đi nhé XD)
Từ chương này trở đi trong truyện xuất hiện thêm bối cảnh game nên có thêm một số màu sắc nhe *cười kiểu đồng bóng*
Màu tím: mật, trò chuyện riêng trong game
Màu xanh da trời: bang hội
Màu cam đất : tổ đội
Màu đỏ: Thế giới
Màu rêu: phụ cận
__________
Đôi lời của tác giả: từ khi về nhà hội hè chè chén không ngừng, ngày nào cũng phải dọn phòng giặt quần áo, căn bản phải sau 0h mới có thể viết một chút.
Ngày mai còn phải đến nhà ga đón người.
Dạo này post truyện thời gian không được ổn định, xin lỗi mọi người nhiều nha.