Thượng Tướng Phu Nhân Không Có Hộ Khẩu Trong Vũ Trụ

Chương 297: Hoa Hồng Dại




“Xác thật có một thứ có thể liên lạc, nó chủ yếu thông qua sóng âm gây ra cộng hưởng, tổ tiên chúng tôi nghiên cứu vài chục năm mới chế tạo ra. Tuy nhiên không phải lúc nào cũng dùng được, yêu cầu tìm được cùng tần số mới có thể thành lập được liên hệ, khoảng cách càng gần càng dễ dàng liên lạc. Thứ này Thánh hội có, tôi có thể đưa các anh ba cái, chờ tiến vào Hồng Hạt tinh số 1, còn hy vọng các anh chiếu cố nhiều hơn.”
Justin đưa ra điều kiện giống vui đùa, không phải cưỡng bách, nhưng lại có thể làm cho bọn họ có lý do tiếp nhận máy liên lạc.
Sau đó Lộ Lê mới biết được thứ này rất đắt, một cái phải một trăm vạn viên đá năng lượng cấp ba, đắt đến nỗi người thường không mua nổi.
Nhưng đây cũng là việc không có biện pháp nào khác, nghe nói là vì nguyên liệu chế tác máy liên lạc rất hi hữu, ba đại thế lực cũng không có được nhiều lắm, cơ bản không bán ra bên ngoài.
Justin không chút do dự đưa bọn họ ba cái, trong lòng đã chắc chắn bọn họ sẽ đi, bằng tài lực hiện nay của bọn họ, lấy được một chỗ không phải việc khó.
Hội giao dịch đều dùng đá năng lượng, bọn họ lại liên tiếp tham gia hai hội giao dịch cỡ trung, tiêu không ít đá năng lượng ra ngoài.
Đảo mắt, cách hội giao dịch tháp cao chỉ còn lại có hai ngày.
Mấy ngày nay Tần Sương không đi cùng bọn họ, dưới sự dẫn dắt của rắn độc Justin, bọn họ đi chơi rất nhiều nơi, cả ngày không thấy bóng người đâu.
Lộ Lê cũng bận, sau khi y mua sắm được nguyên liệu chế tạo động cơ hạch tách thì nhốt mình trong phòng nghiên cứu, Tần Vũ lại thành người nhàn nhất.
Đến giờ cơm chiều, Tần Vũ liền kéo y ra ngoài, làm y muốn trầm mê năm phút nữa cũng không được.
Trêи bàn đã đặt đồ ăn thơm ngào ngạt, không phải Tần Vũ làm, trước nay hắn chưa từng xuống bếp, là Daley do Justin phái tới chiếu cố bọn họ, khi họ vừa đến đã phân phó xong.
“Tần Sương còn chưa trở về sao?” Lộ Lê cắn thịt trong miệng, thịt này cũng không biết là dã thú gì, vào miệng là tan ngay, thật đặc biệt.
Tần Vũ đã ăn xong đĩa thịt, lãnh đạm lên tiếng.
Lộ Lê chờ Daley rời khỏi đây, mới nhỏ giọng nói: “Justin kia ấy, có phải anh ta coi trọng Tần Sương hay không?”
Tần Vũ nhướng mày.
“Ánh mắt anh ta nhìn Tần Sương rất kỳ quái, giống như đúc lúc anh nhìn em vào lúc nào đó ấy.” Lộ Lê giải thích, còn lúc nào là lúc nào, y không nói.
Tần Vũ không đáp.
Lộ Lê cười nhạo, “Nhưng mà em thấy hình như Tần Sương không nhìn ra, vẫn luôn coi người ta là bạn tốt, anh nói xem nhỡ chúng ta phải đi, anh ta có thể mạnh mẽ giữ Tần Sương lại hay không? Justin này có thể bảo vệ thế lực lớn như Thánh hội ở hành tinh Chiago, thủ đoạn nhất định không đơn giản.”
“Nếu Tần Sương không muốn, hắn cũng không giữ được.” Tần Vũ mở miệng.
“Vậy nếu anh ta muốn rời đi cùng Tần Sương thì sao?” Ngoài miệng Lộ Lê nói như vậy, thật ra trong lòng không cho rằng Justin sẽ mặc kệ Thánh hội.
“Đó là việc của Tần Sương.” Tần Vũ lãnh khốc vô tình, lập tức lộ nguyên hình ‘người khác liên quan gì đến anh đâu’.
“Được rồi, em cảm thấy vẫn nên để Tần Sương hiểu rõ, ít nhất cho nó biết người nó vẫn luôn coi là bạn tốt thật ra ôm ý tưởng nào đó với nó.” Lộ Lê nói.
“Tùy em.”
Cơm nước xong, Lộ Lê lại về phòng tiếp tục thí nghiệm, bằng không trước khi diễn ra hội giao dịch tháp cao, y nhàn không chịu nổi. Tần Vũ không đi, canh giữ ở bên ngoài.
Daley xác định bọn họ ăn xong rồi mới phái người tiến vào dọn dẹp, nhìn thấy người đàn ông giống như cọc gỗ, nhưng tuyệt đối người khác không thể bỏ qua, nói chung cảm thấy đường tình của ông chủ chắc sẽ rất nhấp nhô, chỉ mới cửa ải đầu tiên đã thấy khổ sở.
Đến tối ngày hôm sau Tần Sương mới trở về, Lộ Lê thấy bọn họ còn vừa nói vừa cười, không giống như đã ngả bài, nghĩ nghĩ quyết định chờ sau khi hội giao dịch tháp cao kết thúc, tìm thời gian nói chuyện với cậu ta, xem cậu ta có suy nghĩ gì.
Ba ngày sau, hội giao dịch tháp cao mà mọi người chờ mong đã lâu rốt cuộc cũng tới.
Cùng ngày, dường như đột nhiên xuất hiện rất nhiều người trêи hành tinh Chiago, trêи tay cầm vé vào cửa tiến vào tháp cao.
Hội giao dịch cử hành ở tầng thứ hai, thủ vệ nghiêm ngặt, mỗi người đi vào đều phải kiểm tra.
Nhóm Lộ Lê đi theo Justin bằng đường riêng, cũng nhờ phúc của Justin, bọn họ không cần xuống phía dưới, đứng chung với đám người xếp hàng.
Từ phòng phía trêи nhìn xuống, người tới tham gia còn nhiều hơn dự đoán.
Những phòng khác cũng lục tục có người tới, ở hai căn phòng đối diện, có thể nhìn thấy Thạch bang lấy Thạch Sơn Loạn cầm đầu, cùng Hoa Hồng Dại do Nghê Lan cầm đầu, thế tam giác, biểu thị bọn họ là ba đại thế lực ở hành tinh Chiago.
Thạch Sơn Loạn đã tới, ánh mắt tràn ngập sát khí âm trầm nhìn qua đây, không chút nào che dấu phẫn nộ cùng ác ý của mình. Sau đó bị bọn họ làm lơ.
Justin như không nhìn thấy, một bên giới thiệu cho Tần Sương người nào tương đối có phân lượng, cùng với người nào có năng lực cạnh tranh lớn.
Đang nói, có người gõ vang cửa phòng của họ, không chờ Justin mở miệng, đối phương đã mở thẳng cửa đi vào.
“Justin à, không giới thiệu một chút sao?” Dẫm lên một đôi giày cao gót 10cm, Nghê Lan dáng người cao gầy đi vào, phía sau là thành viên Hoa Hồng Dại đi theo, mười thì có bảy người là nữ, mỗi người một vẻ, giống thi hoa hậu.
Nghê Lan là một người phụ nữ vẫn còn phong vận(*), tuổi không nhỏ, nhưng vô cùng xinh đẹp.
(*)Phong vận: (từ cũ) phong lưu, tao nhã. Có câu trong Thúy Kiều “thoắt đâu thấy một tiểu kiều, có chiều phong vận có chiều thanh tân.”
Nói đến lai lịch của Hoa Hồng Dại, hội trưởng đầu tiên là ông nội của Nghê Lan, bởi vì thế hệ này chỉ có mình cô ta, nên cha cô đã truyền chức vị hội trưởng cho cô. Sau khi lên nắm quyền thủ đoạn của Nghê Lan sấm rền gió cuốn, hoàn toàn không thua kém đàn ông, tuy nhiên cô ta không quá tín nhiệm đàn ông, sau đó nhận thủ hạ gần như tất cả đều là nữ, một ít nguyên lão của Hoa Hồng Dại tất nhiên là phản đối, nhưng đều bị cô ta trấn áp.
Nói ngắn gọn, Nghê Lan là người phụ nữ rất lợi hại, làm việc theo ý mình, nếu không cũng sẽ không làm ra hành vi trực tiếp đá cửa không lễ phép.
“Cô ấy là hội trưởng Hoa Hồng Dại, Nghê Lan.” Justin nói với Tần Sương, sau đó không còn gì nữa.
Nghê Lan bất mãn mà nói: “Chỉ như vậy thôi à?”
Justin hiểu ý, lại nói tiếp: “Đã 47 tuổi.”
“Justin!” Nghê Lan thấp giọng cảnh cáo, không có người phụ nữ nào vui vẻ để người ta đề cập đến tuổi của mình, đặc biệt là người như cô ta vậy, tuổi càng là thứ cô ta kiêng kị.
Ánh mắt Tần Sương chuyển lên người cô ta, “Nhìn không ra.”
Lời này như cho Nghê Lan một bậc thang đi xuống, ánh mắt chuyển qua Tần Sương, đắc ý mà nói: “Cậu cũng biết nhìn hàng đấy, thế nào, anh chàng đẹp trai, muốn đi tới phòng tôi ngồi không?”
Tần Sương hả một tiếng, “Đây chẳng lẽ không phải rất bình thường sao, hơn bốn mươi tuổi với hai ba mươi tuổi bề ngoài đều giống nhau mà.”
Mặt mũi Nghê Lan cứng ngắc lại.
Sát ý sâu trong đáy mắt Justin trong nháy mắt bị ý cười che dấu, một bàn tay vô cùng tự nhiên đáp trêи vai Tần Sương, “Cậu nói không sai, đây là thường thức.”
Nghê Lan trầm mặt xuống, nheo mắt lại mang vẻ nguy hiểm, ánh mắt dừng trêи người Tần Sương, “Không biết tốt xấu gì hết, nghe nói các người đã đắc tội Thạch Sơn Loạn, hiện tại lại đắc tội tôi, sáng suốt sao?”
“Nếu nói một câu đã đắc tội với người ta, mấy năm nay người tôi đắc tội nhiều quá rồi, thực lực mạnh hơn cô còn không ít, còn không phải vẫn sống tốt sao.” Tần Sương cảm nhận được sát khí trêи người cô ta, không để bụng trong lòng.
“Justin này, lo bảo vệ người của mình đi.” Nghê Lan lạnh lùng ném xuống những lời này, xoay người rời đi, còn chưa đi xa đã nghe được tiếng Tần Sương từ trong phòng truyền ra.
“Người phụ nữ này có vấn đề gì à, vô duyên vô cớ chạy tới chỉ vì nói mấy câu nói đó, Hoa Hồng Dại này có phải xuống dốc rồi hay không?”
“Sao cậu biết?” Tiếng Justin vui vẻ vang lên.
“Không phải rõ ràng quá sao.” Tần Sương nhún vai, cậu ta thừa nhận phụ nữ cá biệt không thua kém đàn ông, tựa như Tần Thường vậy, nhưng chung quy cũng không phải đại trà, nếu Nghê Lan là người thông minh, cô ta nên trung hoà phát triển, chứ không phải chỉ thiên về phía nữ, cổ nhân có câu, nam nữ phối hợp, làm việc không mệt.
Nghê Lan nắm chặt nắm tay, quay đầu lại nhìn cánh cửa đang chậm rãi đóng lại, ánh mắt ác độc xuyên thấu qua khe cửa nhìn Tần Sương.
“Thưa hội trưởng, ngài muốn tìm người giết hắn hay không?” Người phụ nữ danh hiệu Hoa Hồng Tím mang vẻ mặt sát khí.
“Không vội, chỉ cần hắn còn ở hành tinh Chiago, chúng ta còn rất nhiều thời gian.” Nghê Lan thu hồi sát ý đầy người, trở lại phòng của mình.
Sau khi người đã đến đông đủ, hội giao dịch bắt đầu.
Mọi người quan tâm nhất vẫn là ba vị trí, tuy nhiên hội giao dịch cũng có rất nhiều thứ hi hữu, mỗi lần đưa ra đều có thể khiến cạnh tranh kịch liệt. Với ba đại thế lực mà nói mấy thứ này cũng không quá hiếm thấy, nhưng đối với người ngoài mà nói, đó đều là thứ bọn họ khuyết thiếu.
Lộ Lê đã nhờ Justin tìm không ít, tuy hội giao dịch cũng có không ít đồ muốn mua, nhưng Justin đã nói qua, mấy thứ này thật ra có thể tìm thấy ở Hồng Hạt tinh số 1, như một khối kim loại, bọn họ không biết gọi là gì, liền lấy cái tên là X.
Kim loại X chất lượng rất cứng, so với kim loại cứng nhất bọn họ biết hiện nay còn cứng gấp trăm lần, trừ phi dùng tinh thần lực, nếu không dùng công kϊƈɦ hoặc dụng cụ bình thường không xử lý được.
Loại kim loại này nghe nói có thể dung hợp vào cơ giáp, cũng có thể chế thành vũ khí, nhưng kim loại X không nhiều lắm, cho nên bên ngoài thành phố hoàn toàn không lưu thông, chỉ có hành tinh Chiago mới có thể nhìn thấy.
Đại đa số người sẽ lựa chọn dùng để làm vũ khí, bởi vì nó có thể dễ dàng xuyên thủng phòng ngự của cơ giáp cao cấp.
Kim loại không lớn, chỉ gấp hai lần nắm tay đàn ông trưởng thành, nhưng khối kim loại này giá lại tới 50 vạn viên đá năng lượng cấp ba.
“…… Thật đắt.” Khi kim loại X ra, đôi mắt Lộ Lê đã sáng lên, người nơi này không biết kim loại X là cái gì, y đã xem trong tư liệu cha để lại, đây là một loại kim loại tên là Ô Vẫn, độ đặc của kim loại này so với bình thường cao gấp vạn lần, là một trong những nguyên liệu chủ yếu để chế tạo động cơ tách hạch, nhưng không ngờ khối Ô Vẫn nhỏ như vậy đã 50 vạn viên.
“Muốn thì lấy đi.” Tần Vũ nói.
“Nhưng đây chỉ là giá quy định, chúng ta còn muốn lấy vị trí phía sau, chắc chắn còn cạnh tranh kịch liệt hơn, nhỡ đá năng lượng chúng ta mang đến không đủ thì thế nào.” Lộ Lê tuy ngứa ngáy trong lòng, nhưng y cũng muốn vị trí, Hồng Hạt tinh số 1 thực sự có thần kỳ như bọn họ nói như vậy không, chắc chắn có thể tìm được rất nhiều nguyên liệu, như X chẳng hạn.
“Chúng ta không thiếu chút đá năng lượng này, có khối kim loại X này, em có thể nghiên cứu trước.” Tần Vũ hiểu rõ y, nói khiến y không thể cự tuyệt.
“Được rồi.” Lộ Lê không rối rắm lâu lắm, bèn đồng ý.
Đấu giá vẫn đang tiếp tục, giá Ô Vẫn đã được nâng lên 500 vạn, tăng ước chừng gấp mười lần, nhưng vẫn còn có người chưa từ bỏ, cạnh tranh vẫn đang diễn ra.
Người tới nơi này, có vài người đến vì Ô Vẫn, tuy nhiên giá cả càng ngày càng cao, lập tức chỉ còn lại hai bên đang cạnh tranh, trong đó một bên chính là Hoa Hồng Dại.
“Sao Hoa Hồng Dại cũng tham gia cạnh tranh?” Tần Sương nói ra tiếng lòng của Lộ Lê.
Trả lời vẫn như cũ là Justin muốn theo đuổi bà xã, cái gì cũng tự tay làm, “Bởi vì khối kim loại X này cũng không phải ba đại thế lực lấy ra, mấy thứ này chúng tôi sẽ không lấy ra giao dịch, hơn phân nửa đồ của hội giao dịch đều là người khác lấy tới. Dù Hoa Hồng Dại có muốn, bọn họ cũng không có khả năng cướp đoạt hoặc đi cửa sau, nếu truyền ra, thanh danh hội giao dịch sẽ xong luôn, về sau sẽ không còn ai tới nơi này gửi bán nữa.”
“Nhưng tôi nhớ rõ, Hoa Hồng Dại cũng có vị trí, đại thế lực như bọn họ, chẳng lẽ một khối kim loại X cũng không có?”
“Bởi vì xác thật kim loại X rất ít, cho dù đến Hồng Hạt tinh số 1, cũng chưa chắc có thể tìm được, đương nhiên, cũng có khả năng là nơi chúng tôi tiến vào đúng lúc không có quặng X, thành viên Hoa Hồng Dại đa số là nữ, vì bảo toàn tâm phúc của cô ta nên Nghê Lan sẽ chuẩn bị một ít thủ đoạn bảo toàn tính mạng, kim loại X có thể chế tác ra vũ khí phòng thân lẫn vũ khí sắc bén nhất.”
Đối thủ chỉ là một nhà giàu bình thường, cạnh tranh không nổi với Hoa Hồng Dại, giá cả nâng đến 800 vạn khối đá năng lượng cấp ba, đối phương đành tiếc nuối từ bỏ.
Đang lúc Hoa Hồng Dại cho rằng kim loại X đã là vật trong bàn tay, Lộ Lê mở miệng.
“900 vạn viên.”
Nghê Lan phát hiện là từ phòng Justin truyền ra, vừa thấy là Lộ Lê mang gương mặt xa lạ, nhớ lúc trước đúng là đã nhìn thấy y trong phòng, mày nhăn chặt, liếc mắt nhìn Hoa Hồng Tím.
“Một ngàn vạn viên.”
Lộ Lê liếc nghiêng sang phòng đối diện, sảng kɧօáϊ bỏ thêm một vạn viên vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.