Thượng Linh

Chương 13: Cực hạn linh sĩ




Tiêu Huyết Độc Linh thụ là một loại độc thụ tam giai, sinh trưởng hơn 50 năm mới thành thục. Tu sĩ khi bị dính độc của độc thụ này, máu huyết sẽ dần bị tiêu thất, linh lực cũng bị đầu độc theo, khiến linh lực rơi vào trạng thái ngủ đông. Toàn thân khi bị trúng độc sẽ tê liệt, máu huyết dần bị tiêu thất đến chết. Đây chính là loại độc cực kì ác tính.
Cây độc thụ này là một lần Bạch thúc săn yêu thú mà gặp được, lúc đó nó vẫn chưa thành thục, cả cây cũng là tổ của một đàn linh trùng tam giai. Bạch thúc vì hứng thú nên cướp đoạt về nghiên cứu, sau đó lại trồng ở đây rồi dần quên lãng.
Tiêu Huyết Độc Linh thụ này khi đạt tới 50 năm hoả hầu sẽ kết quả, quả này chính là kịch độc tinh hoa suốt thời gian nó sống mà tích tụ thành, khi độc quả thành thục cả cây cũng sẽ chết khô.
Lạc Vũ thấy đúng là có một quả giữa hai chạc cây, nhìn bề ngoài có lẽ cần nửa tháng nữa mới thành thục, bất quá nó cũng không thuộc quyền sở hữu của hắn, quả này thành thục xong khi hái xuống liền phải đưa cho Bạch thúc rồi.
Hắn cũng không quan tâm lắm, lấy trong túi ra một mảnh lá xanh ngọc rồi cho vào miệng, trên tay cũng vận linh lực giúp dược lực trong lá ngọc đi khắp cơ thể.
Lá ngọc này là Tinh Lọc thảo đã được 60 năm tuổi, là Bạch thúc cho hắn 3 cây để chuẩn bị hái Tiêu Huyết Độc Linh thụ quả vì loại linh thảo này có tác dụng thanh lọc độc tố, giúp chữa độc. Bất quá với một số kịch độc nó sẽ không có hiệu quả lớn.
Hắn dùng một lá chủ yếu là thu thập một ít lá, cành cây của Tiêu Huyết Độc Linh thụ và một ít Tích Độc thảo, sau khi thu thập liền có thể luyện chế một ít độc dịch dùng để phòng thân.
Chiều tà, ánh sáng lấp ló sau hàng cây, những ngọn núi sừng sững như cự nhân thái cổ,..
Lạc Vũ hì hục đào bới xunh quanh đình viện, từng cái hố bị hắn đào lên đã lấp đầy bằng một loại linh thổ màu mỡ.
Sau khi hắn về từ Lan Tinh sơn liền di dời cả trận pháp Tứ Hợp Trấn Linh trận vào vị trí xa nhất có thể, Tứ Hợp Trấn Linh trận cực hạn có thể bao phủ trong bán kính 20 trượng xung quanh tâm trận. Lúc trước Lạc Vũ bố trí chỉ bao phủ xunh quanh Liễu Dương viện mà thôi, để khiến linh khí được tập trung nhiều hơn. Nhưng sau khi hắn “lượm” một đống linh quả thụ liền không đủ chỗ để trồng nên phải mở rộng phạm vi ra thêm 15 trượng nữa.
Hắn đào xới xong liền đem từng gốc linh thụ trồng xuống, linh thổ màu mỡ được rãi xunh quanh gốc. Toàn bộ linh quả thụ chỉ toàn là linh thụ nhất, nhị giai, tam giai linh thụ một móng cũng chẳng có, toàn bộ tam giai linh thụ đều bị Bạch thúc di dời đi hết rồi.
Hắn trồng toàn bộ xong, lại dẫn một cái mương nước thành một cái hào vao quanh khu linh quả thụ, lại dựng lên một bức tường cao hơn 3 thước bao bọc, chỉ chừa 4 cửa 4 hướng.
Hắn làm xong cũng đã là buổi tối, nằm dài trên giường, Lạc Vũ nhìn ra cửa sổ, bỗng chòm sao Nam Thập Tự chiếu lên mắt hắn. Lạc Vũ bất giác sờ lên sợi dây chuyền trên cổ. Trên cổ hắn đeo 2 sợi dây, mỗi dây lại xâu một thứ.
Sợi thứ nhất xâu một cái mặt dây hình quyển sách cổ, nó màu nâu nhìn bé xíu. Cha hắn nói đây là kỉ vật do chính mẹ hắn đeo cho hắn trước lúc mẹ Lạc Vũ qua đời. “Nguyên Vũ” mặc dù nhập vào thể xác Lạc Vũ, nhưng những kí ức, tình cảm mà Lạc Vũ trải qua cũng dung hợp với Linh hồn Nguyên Vũ khiến hắn cảm nhận nó rất chân thật. Hắn đôi khi cũng cảm thấy kì quái, mặc dù dung hợp linh hồn nhưng kí ức tình cảm ấy hắn cảm thấy rất chân thật, chân thật đến mức kì lạ....
Sợi dây thứ hai có một mặt dây chuyền hình cái lá nhỏ xíu. Hắn nâng lên nhìn kĩ, chợt Lạc Vũ xoay cái “lá” ấy, bỗng cái “lá” chia ra làm hai, ở giữa có 2 chữ, chữ đó là Tích-Vũ, trên góc lại có khắc một chòm sao, chính là chòm sao Nam Thập Tự.
Đây là mặt dây chuyền Lạc Vũ làm năm 10 tuổi, nó là một cặp lá cây. Một cái Lạc Vũ giữ, một cái hắn tặng cho Lâm Tích Tích là thanh mai trúc mã với hắn từ nhỏ.
Lâm Tích Tích là cháu gái của nhị trưởng lão Lâm gia. Lâm gia cùng với Lạc gia và Bách gia là gia tộc quản lý Trung Hạp thành, cả ba đều là thế lực Lục lưu phụ thuộc vào Mộc Đằng sơn.
Lâm Tích Tích từ bé đã chơi chung với hắn, cả hai đã được ước định vào năm 16 tuổi sẽ đính hôn với nhau. Bất quá 2 tháng trước Tích Tích đã bị một vị lão nhân thực lực siêu tuyệt nhận làm đệ tử. Cả Lâm gia như diều gặp gió, ngay cả Mộc Đằng sơn cũng phải kính trọng 3 phần.
Từ đó Lạc Vũ và Lâm Tích Tích cũng mất đi liên lạc.
Lạc Vũ nhìn mặt dây chuyền mà thổn thức, từng cơn gió nhẹ thoảng khiến lòng hắn lạnh lẽo. “Hắn” nhập môn Mộc Đằng sơn chính là muốn có thực lực nhất định, chỉ để gặp lại nàng.
Lạc Vũ thôi nghĩ, hắn ngồi thiền trên bồ đoàn, sau cả ngày mệt mỏi hắn cũng được tu luyện. Không khí trong lành lẫn theo linh khí, đây là một công hiệu của Tinh Lọc thảo, khiến linh khí dung hợp vào không khí.
Thời gian như thoi đưa, chẳng mấy chốc đã 8 ngày qua đi.
Lạc Vũ cả ngày tu luyện và chăm sóc linh thảo ở Lan Tinh sơn, đôi khi lại chạy tới linh quả lâm chỉnh sửa một chút rồi lại chạy về Liễu Dương viện tu luyện vào buổi tối. Đôi khi hắn lại đến Nhiệm Vụ điện đổi chút tài nguyên tu luyện, trước khi bế quan Bạch sư thúc còn chuyển vào lệnh bài thân phận của hắn tới 200 điểm cống hiến nên đôi khi hắn lại chạy tới Nhiệm Vụ điện đổi chút linh thảo. Mấy ngày nay bồ đoàn của hắn đã tụ tập linh khí gấp 4 lần lúc trước, mấy cây linh quả sau khi được hắn di thực cũng bắt đầu đâm rễ, Tiêu Huyết Độc Linh thụ cũng bắt đầu đi vào thời kì thành thục nó cũng lôi theo một ít độc vật chạy đến khiến hắn mấy phen đuổi giết.
Sau 8 ngày, Lạc Vũ bây giờ đã ngưng tụ được 80 tia Linh lực, cách Linh sư chỉ một tia linh lực nữa mà thôi.
Lạc Vũ thân ngâm trong Dưỡng Thân dịch, hắn đang cố nưng tụ một tia linh lực cuối cùng. Trong bồn nước xanh nâu còn tồn tại một ít thảo dược khác, Lạc Vũ lần trước thu không ít linh thảo nhất giai, nhị giai nên hắn cho thêm vào để tăng lên hiệu quả.
Nhị giai linh thảo dù hắn không thể trực tiếp phục dụng nhưng để ngâm luyện thân thể liền bình thường, còn có hiệu quả cực kì kinh người. Mới ngâm 8-9 ngày mà thân thể hắn bây giờ cực kì cường đại, đã tương đương với Linh bảo nhất giai hạ phẩm, trên thân lại luôn có mùi thảo dược thơm ngát. Mùi này là do lúc ngâm trong dược dịch, toàn bộ dược lực bị hắn thu vào nhưng không có luyện hoá hết liền cất vào huyết nhục thân thể.
Hắn ngưng thần tĩnh khí, đem linh khí xunh quanh rút lại, lại cầm sẵn trên tay một viên linh thạch. Khu vực đan điền của hắn cũng dậy sóng, từng luồng linh lực tinh thuần bị bao bọc trong linh khí lạnh lẽo. Từng tia linh lực tham lam hút lấy chút linh khí, còn trung tâm đoàn linh khí đó đang bắt đầu hình thành một dòng xoáy nhỏ xíu. Vòng xoáy thành hình liền điên cuồng hút lấy linh khí xunh quanh, Lạc Vũ thấy vậy liền điều động Minh Linh công tăng lên tốc độ hấp thu linh khí, ngay cả linh khí trữ sẵn trong thân thể cũng rút đi. Cuối cùng lốc xoáy linh khí cũng chậm lại rồi ngưng hẳn, một tia linh lực hiện ra trông có vẻ tinh thuần nhưng không sánh bằng bộ phận còn lại.
Haiz...
Lạc Vũ thở ra một hơi, hắn đã ngưng tụ tia linh lực thứ 81 này 3 lần rồi, mỗi lần sắp ngưng rồi thì tiêu tán. Hôm nay hắn bắt đầu ngưng luyện tới lúc hoàn thành đã tốn gần 2 canh giờ.
Bỗng hắn cảm nhận gì đó, lấy trong trữ vật đại ra một trang giấy, đúng hơn là một lá thư. Lá thư này là gia gia đưa cho hắn, Lạc Vũ cũng đã đọc qua một lần. Nhưng bây giờ nó phát sáng, một hàng chữ bỗng hiện ra trên tờ giấy.
“Tiểu Vũ, con đọc được những dòng chữ này hẳn đã là Linh Sĩ cửu trọng đỉnh. Con nghĩ đây đã là cực hạn của Linh Sĩ rồi sau? Không phải đâu a, đây chỉ là cực hạn đối với tu sĩ bình thường mà thôi, cực hạn của Linh Sĩ trong truyền thuyết chính là ngưng tụ ra 99 tia linh lực. Đây là cảnh giới truyền thuyết, gần như không thể đạt được, bất quá tu sĩ chúng ta vẫn có thể phá vỡ cực hạn 81 tia linh lực. Con hãy cố gắng chăm chỉ tu luyện, ta nói nhiêu đó chắc con cũng hiểu rồi....”
Lạc Vũ đọc một lượt liền bất giác có chút chờ mong, Cực hạn Linh Sĩ a, đây mặc dù có chút đình trệ việc tăng tu vi, nhưng gia gia hắn nói khi ngưng tụ càng nhiều tia linh lực vượt mức 81 tia sau này liền sẽ có chiến lực kinh người, có lợi cho tương lai sau này.
Lạc Vũ cất đi lá thư, lại tiếp tục hấp thu dược lực, linh khí trong bồn dược thuỷ. Hắn bây giờ là muốn tích tụ thật nhiều linh khí để chuẩn bị ngưng tụ ra tia linh lực vượt qua cực hạn đầu tiên.
Gia gia hắn còn nói: sở dĩ nhiều người không thể ngưng tụ ra tia linh lực thứ 82 là vì họ không có phương pháp, bởi vậy gia gia còn cho hắn một phương pháp ngưng tụ nữa.
2 khắc sau...
Thể nội của Lạc Vũ tràn trề linh khí, hắn theo phương pháp mà gia gia cho, đem 81 tia linh khí tập trung một chỗ, lấy một cách kì dị mà sắp xếp. Sau đó, mỗi tia linh lực chia ra một đạo linh lực nhỏ xíu, chúng tập trung lại trung tâm bắt đầu muốn tạo thành một cái lốc xoáy nhỏ.
Lốc xoáy hình thành, linh khí xunh quanh liền cấp tốc chảy đến hoà vào cơn lốc. Bỗng:
Bùm.....
Một tiếng bùm rõ to vang lên trong đan điền, lốc xoáy linh khí tựa như gặp trục trặc liền nổ lên tán loạn.
“Haizzzz.. đúng là khó thật a, hèn gì rất nhiều người khó mà ngưng tụ được tia thứ 82” Lạc Vũ nuối tiếc cảm khái. Sau đó hắn lại bắt đầu ngưng luyện tiếp...
.........
Mai em đi học lại rồi nên chap sẽ chậm lại. Lần này nghe nói nghỉ tết từ 27/12-04/01 âm lịch nên sợ quá. Tết ơiiiiiiiiii

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.