Thức Tỉnh Luân Hồi Nhãn

Chương 72: Cốc truyện có hố




Ichiro chạy nhanh đi tới chỗ mà Naruto luyện tập, xa xa liền thấy Naruto đang ngủ ngon lành trên bãi cỏ. Đằng xa đang có một cô gái mặc kimono đi tới, trên tay cầm một giỏ thuốc, chính là bộ dạng con gái của Haku. Quả nhiên còn dễ thương hơn cả Sakura.
Haku đang hái thuốc bỗng nhìn thấy Naruto nằm ngáy ở đằng xa, sau khi thấy khuôn mặt của Naruto liền giật mình, cô nhận nhầm thành Ichiro. Haku nhẹ nhàng tiến tới, nhìn vẻ mặt ngủ say của Naruto hận hận nói.
“ Tên khốn, ngươi cũng có lúc rơi vào tay ta. Để ta cho ngươi biết sống không bằng chết là như thế nào.”
Ichiro nghe thấy vậy thầm cảm thấy khổ cho Naruto, làm sao bộ dạng giống hắn như vậy. Sau này sợ rằng còn ăn không ít thiệt thòi.
Haku lôi ra một cái châm nhọn hoắt ý định đâm vào người của Naruto, Ichiro thấy vậy vội vàng tiến lên ngăn lại. Hắn giống như là u linh bỗng nhiên xuất hiện nắm lấy tay của Haku, ghé vào tai cô cười nói.
“ Cô gái, không muốn ác độc như vậy, nó chỉ là một đứa bé thôi.”
Haku giật mình quay đầu lại nhìn, không may Ichiro còn chưa rút đầu lại, vô tình bị Haku trộm hôn một cái lên mặt. Hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ, khuôn mặt bắt đầu nóng lên.
“ Hai người đang làm gì vậy. Anh hai, đây là ai?”
Naruto vừa mở mắt liền nhìn thấy cảnh máu chó của hai tên kia, giật mình tỉnh ngủ quát lên. Ichiro là Haku đều giật mình tách ra.
“ Naruto, ngủ đêm trong rừng không tốt, sau này không muốn như vậy nữa.”
Ichiro nghiêm mặt quát Naruto một câu sau đó kéo Haku chạy đi nơi khác. Naruto thì ngốc đứng im tại chỗ không hiểu ra sao. Vừa ngủ dậy bất ngờ phát hiện mình có chị dâu mới, anh hai từ khi nào quen biết bạn gái vậy.
Ichiro kéo theo Haku đi xa một đoạn liền thả tay cô ra sau đó cúi người lộn sang một bên. Haku bị kéo một đoạn mới tỉnh táo lại, vừa tỉnh táo liền lập tức giận dữ ra tay với Ichiro. Ichiro trái tránh phải né, nhẹ nhõm bỏ rơi đòn tấn công của Haku, cô lại giận thở không ra hơi, hai tay muốn kết ấn.
“ Ngừng! Ngừng! Cô lại không đánh lại tôi, không muốn gây động tĩnh lớn.”
Ichiro vội vàng xua tay, nhưng mà Haku không nghe vẫn cố kết ấn. Ichiro thấy vậy liền ba mươi sáu kế chạy là thượng sách. Haku nhìn thấy Ichiro vậy mà trực tiếp chạy mất giật mình bình tĩnh lại, khóe miệng khẽ mỉm cười.
Ichiro quay trở lại nhà ông Tazana mà bực bội, hắn cảm giác bản thân dạo này càng lúc càng hay bị dính máu chó. Cũng là từ lúc Naruto bắt đầu tốt nghiệp, hắn liên tục bị dính máu chó rồi. Chẳng lẽ nội dung cốt truyện mở ra, bàn tay vàng muốn xuất hiện, vận đào hoa đang chiếu rọi bản thân.
“ Máu chó thì máu chó, đừng vẩy máu chó mực là được. Đừng để ta dính máu của một tên xấu xí là được.” Ichiro thầm cầu nguyện.
......................
Hai ngày trôi đi, buổi sáng hôm nay khi Ichiro dậy thì mọi người đã rời đi xây cầu mất rồi. Hắn đành phải ngồi ăn một mình, đang ngồi ăn bỗng nhiên con dâu của ông Tazana mang theo một cô gái đi vào. Ichiro ngẩng đầu nhìn một cái liền giật mình, cúi đầu xuống thật sâu ăn cơm.
“ Ichiro à, cô bé này nói là quen biết một người trong số bọn cháu, cho nên ta dẫn cô bé vào đây. Cháu xem xem có phải người quen hay không.”
Ichiro cúi đầu càng thấp hơn, nhưng mà sau đó hắn như nghĩ đến cái gì ngẩng đầu quái lạ nhìn về cô gái kia. Hắn rõ ràng là dùng ảo thuật thay đổi kí ức của cô ấy rồi cơ mà, làm sao có thể tìm tới nơi này chứ, không phải lúc này nên thâu tóm tài sản của Gatou à. Chẳng lẽ bởi vì ảo thuật bị giám đoạn, còn chưa thể triệt để ảnh hưởng đến cô ấy.
“ Là người quen của cháu, cô có thể để cô ấy tiến vào.”
Ichiro không hiểu sao nhưng vẫn gật đầu nói. Shizu đi vào trong phòng ngồi xuống đối diện hắn, ánh mắt nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của hắn. Ichiro có thể từ trong ánh mắt của cô nhìn ra được đủ loại tình cảm yêu, ghét, hận, thù. Chỉ mới qua mấy ngày mà trình độ diễn xuất của cô gái này đã nâng lên một tầng cao mới rồi sao.
“ Ichiro, ngươi còn nhớ ta.” Shizu nhìn hồi lâu mới nặn ra một câu.
“ Nhận ra, cô là con gái của Gatou, là thuộc hạ của ta mà. Chẳng phải ta yêu cầu cô thâu tóm hết thế lực của Gatou sao?” Ichiro gật đầu nói.
“ Ngươi không nhớ ta, ngươi quên ta, ngươi lại một lần nữa làm ta đau khổ.”
Shizu lắc đầu, khuôn mặt hiện lên vẻ đau khổ, Ichiro có thể cảm giác được dường như nó là thật. Nhưng mà chúng ta mới gặp lần thứ hai, còn có ẩn dấu cốt truyện gì đó mà ta không biết sao, chẳng lẽ ngươi muốn nói kiếp trước của ta là khổ ngươi.
“ Ngươi không phải Shizu sao? Chúng ta trước đó cũng chưa từng gặp, ta nhớ được suốt 12 năm qua cũng không có vướng nợ tình, muốn cũng không được à.” Ichiro cười cười nói.
“ Ta là Osutsuki Kaguya, không phải Shizu gì đó. Năm đó chính là ngươi phụ ta, Ichiro.”
Shizu nói xong từ ống tay áo kéo ra một con dao đâm mạnh về phía Ichiro. Ichiro giật mình mặc cho con dao đâm vào vai trái của mình, hắn rùng mình nhìn cô gái trước mặt, tưởng tượng ra một khuôn mặt khác. Hai khuôn mặt từ từ hợp lại thành một, hắn kinh sợ phát hiện người này thật sự rất giống tổ mẫu của nhẫn giới, nữ thần thỏ Osutsuki Kaguya.
“ Không thể nào? Ngươi chẳng phải đã bị Lục Đạo tiên nhân phong ấn trên mặt trăng rồi sao?” Ichiro hinh sợ nói.
“ Không đúng, ngươi không phải bà ta, ngươi chỉ là một người bình thường, ngươi làm sao biết được cái tên Osutsuki Kaguya.” Ichiro bắt lấy tay Shizu bóp chặt cổ của cô.
“ Ngươi còn nhớ là đã phong ấn ta sao? Nếu không phải Hamaru giúp ta luôn hồi, ta hiện tại còn bị ngươi phong ấn cùng với thân xác ở trên mặt trăng.” Shizu nhìn Ichiro căm giận nói.
Ichiro nhìn cô gái trước mặt không hiểu gì cả, cô ta đang nói cái quái gì vậy. Tại sao hắn có thể phong ấn Kaguya lên mặt trăng được, từ thời đại đó đến bây giờ đã là hơn vạn năm rồi, hắn chỉ mới đi tới thế giới này 12 năm thôi mà. Nhưng mà trực giác nói cho hắn biết cô gái này đang nói thật.
“ Nếu ngươi thực sự là nữ thần thỏ Kaguya, ngươi làm thế nào mà có thể nhớ ra kiếp trước của mình. Ta chắc chắn trước đó ngươi chỉ là một người bình thường, ngay cả hiện tại ngươi cũng chỉ là một người bình thường. Chẳng lẽ là do ta.”
“ Là do Ma nhãn của ngươi đã giải phong kí ức của ta. Ngươi không lẽ cũng luân hồi sao?”
“ Ma nhãn.” Ichiro ngẩn người sau đó kích hoạt lên Sharingan hỏi. “ Là cái này sao?”
“ Phải, chỉ có Ma tộc mới có thể có Ma nhãn. Năm đó bởi vì muốn kết hợp Ma nhãn và Thần nhãn khiến ta bị mất đi ý trí, không ngờ ngươi có thể có được Ma nhãn. Tuy nhiên Ma nhãn hiện tại của ngươi không phải là thuần khiết nhất, vô cùng yếu ớt.”
Ichiro đầu to hơn rồi, cái gì Ma nhãn với Thần nhãn vậy. Hắn một bên chữa trị vết thương ở vai trái một bên hỏi Kaguya, hắn đã có chút tin tưởng cô gái này là Kaguya.
“ Quả thần thụ chẳng lẽ là Ma nhãn sao?”
“ Ngươi vẫn còn nhớ, Ichiro.” Kaguya không trả lời mà là nhìn Ichiro hỏi.
“ Không phải, chỉ là có người kể cho ta nghe truyện của năm đó mà thôi. Ta thật sự chỉ là một thằng nhóc mới 12 tuổi thôi. Mặc dù có thể phụ một nữ thần cũng rất có thành tựu nhưng mà thật sự không phải ta, ngươi không muốn để ta giúp tình nhân của ngươi cõng lồi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.