Thức Tỉnh Luân Hồi Nhãn

Chương 126: Obito bàng hoàng




“ Zetsu, ngươi còn đứng đó làm gì? Cùng lên bắt lấy kẻ này.” Obito lúc này tỏ vẻ lo lắng hô với Zetsu, một bộ ta bị kẻ này nhìn thấy rồi.
Mà Ichiro nghe được lại cười càng to càng vui vẻ, trong lòng thầm hô “ diễn đi, ngươi lại tiếp tục diễn đi, ta quên nói cho ngươi ta còn kiêm chức đạo diễn”.
“ Được.” Bạch Zetsu vội vàng trả lời, cũng nhích người ra chặn lại Ichiro một bên.
Sau đó một lúc, hai người Obito đồng thời xông tới tấn công Ichiro, Obito không biết lúc nào trên tay nhiều hơn một đoạn dây xích vòng sau lưng, mà Zetsu trên tay lại dài ra một đoạn dây leo.
Dây leo bắt đầu hướng Ichiro quấn tới, nó giống như là con rắn, nhanh nhẹn lại trơn trượt, Ichiro liên tục né tránh nó đều đuổi kịp. Mà đặc biệt chính là cho dù hắn có chém đứt nó thì tích tắc sau nó lại dài ra tiếp tục theo đuổi.
Mà Obito nhân cơ hội này trực tiếp tiếp cận bên cạnh Ichiro, sau đó lao tới dang hai tay định làm một cái gấu ôm. Nhưng mà cơ thể hắn lại một lần nữa giống như bóng ma, xuyên qua cơ thể Ichiro.
Obito xuyên qua Ichiro rồi, nhưng mà sợi xích sắt của hắn lại còn đằng sau, vậy mà bất ngờ chụp lấy trên người Ichiro. Obito thấy mình thành công bắt được Ichiro liền kéo mạnh hai tay khiến Ichiro bị kéo lùi về phía hắn.
“ Chính là lúc này.” Thấy được hành động của Obito, Ichiro hai mắt sáng lên, cơ thể bỗng nhiên tan biến tại chỗ, nháy mắt liền xuất hiện trước người Obito, giơ chân đạp cho nó một cái.
Obito không kịp phản ững liền bị đạp cho bay ra sau, đạp mạnh lên bức tường hang động. Sau khi bò dậy, Obito kinh sợ nhìn Ichiro kêu lên.
“ Ngươi làm sao biết được Phi Lôi Thần Thuật, ngươi làm sao biết được thuật của ta. Ngươi rốt cuộc là ai.”
“ Ngươi thật là mau quên Madara, mười năm trước chúng ta còn cùng nhau chơi đùa một hồi mà. Ngươi lại hỏi ta rốt cuộc là ai.” Ichiro ánh mắt lóe lên, cười nói.
“ Không có khả năng, Đệ Tứ đã chết rồi, ngươi làm sao có thể là Đệ Tứ chứ. Đệ Tứ cũng không thể nào có được Sharingan.” Obito hơi suy nghĩ liền nghĩ đến Ichiro ám chỉ ai, mà nghĩ tới hắn càng là không tin.
“ Đã nói ta tới từ Minh Giới rồi, ngươi chẳng lẽ thật mắc bệnh đãng trí. Nói cho ngươi biết, ở Minh Giới mỗi người đều có Sharingan đó.” Ichiro lại trêu chọc Obito
“ Mặc kệ ngươi là ai, ngươi hiện tại chọc giận ta rồi.” Obito từ từ bĩnh tĩnh lại, một lần nữa quay trở lại với vẻ âm trầm lúc đầu.
Ichiro khẽ thở dài một tiếng, xem ra đã hết giờ diễn kịch rồi.
Quả nhiên là vậy, Obito không còn có ý giữ lại nữa, hắn cánh tay vung lên, tập tức từng đầu gai nhọn bắn tới người Ichiro, tốc độ nhanh như mũi tên.
Ichiro thấy đầy trời gai nhọn, toàn bộ phong tỏa không gian của hắn cũng không hốt hoảng, liền lóe lên một cái liền đã đi tới bên ngoài cửa hang. Sau đó không nói hai lời liền xoay người bỏ chạy.
Obito thấy vậy cúng xoay người đuổi theo, không gian trước mặt hắn liền bắt đầu xoán lại, trung tâm của nó lại chính là con mắt lộ ra kia. Obita cả người liền bị không gian đó nuốt vào biến mất.
Zetsu thấy hai người kia đồng thời bỏ đi liền thu hồi dây leo, cả người từ từ trầm xuống mặt đất biến mất, mà trước lúc hoàn toàn biến mất, hắc Zetsu ánh mắt vẫn luôn nhìn về phía thành phố Tanzaku.
Ichiro chạy được một đoạn liền thấy trước mắt bỗng nhiên không gian xuất hiện một vòng xoáy, hắn không chút nghĩ ngợi lùi lại.
Đợi khi vòng xoáy biến mất, Obito liền xuất hiện, sau đó lập tức hai tay kết ấn, Sharingan xoay tròn. Từ trong con mắt của hắn bỗng nhiên lao ra một ngọn lửa hình lốc xoáy, lao thẳng tới Ichiro.
Ichiro thấy vậy liền vội vàng thi triển Phi Lôi Thần Thuật tránh đi nơi khác. Nhưng mà cùng lúc đó Obito cũng liền xuất hiện bên cạnh hắn.
Thấy Obito vừa xuất hiện, Ichiro lập tức xoay người đá ra một cước, lúc xoay người lại bí mật một bên kết ấn. Đối với người khác kết ấn cần phải đứng im, nhưng Ichiro thì không cần, hắn đối chakra vận dụng đủ mạnh.
Không chút ngoài ý muốn, một cước này của Ichiro lại là xuyên qua người Obito, giống như đá vào không khí. Mà Obito một cánh tay lại dễ dàng bắt được chân của Ichiro.
Tuy nhiên chưa đợi Obito kịp làm gì, Ichiro liền quay đầu lại, há miệng liền phun ra một quả đại hỏa cầu tới. Obito vừa thấy vậy liền buông chân Ichiro ra, hỏa cầu cũng liền xuyên qua cơ thể hắn.
Nhân cơ hội chớp nhoáng đó Ichiro một lần nữa tốc biến giãn ra khoảng cách với Obito. Sau đó nháy mắt liền thi triển ra Ảnh Phân Thân chi thuật, gọi ra bốn tên đồng bọn.
Obito thấy vậy liền lại kết ấn, trước mặt lần nữa xuất hiên một cái vòng xoáy, từ đó bay ra một đám phi tiêu khổng lồ, bay thẳng đám người Ichiro.
“ Thổ Thành Bích.” Ichiro đập hai tay xuống đất, một bức từng bằng đất lập tức trồi lên khỏi mặt đất, thay hắn ngăn lại tất cả phi tiêu của Obito. Mà cùng lúc đó đám phân thân của hắn liền chia ra bao vây lấy Obito.
Năm tên Ichiro lập tức lôi ra một nắm kunai, bắt đầu ném đến trên mặt đất xung quanh Obito. Sau đó năm người đồng thời kết ấn, mà riêng bản thể của Ichiro chỉ dùng có một tay, một tay khác đưa ra phía sau chuẩn bị.
Trong nhất thời năm cái nhẫn thuật được tung ra, hai cái là Hào Hỏa Cầu chi thuật, ba cái khác lại là Đại Bộc Phá. Hỏa cùng phong kết hợp vậy mà khiến cho phạm vi xung quanh Obito bao trọn trong biển lửa.
Nhưng mà điều này cũng không là gì cả, Obito trực tiếp đem cơ thể hút vào trong vòng xoáy không gian, hỏa thế có mạnh cũng không cách nào làm gì được hắn.
Lúc này Obito thân đang ở trong một không gian khác, nơi này không có bầu trời, xung quanh chỉ là nhưng hình khối xếp chồng lên nhau, không cây cỏ không đất đá. Giống như không phải là Trái Đất.
Đúng vậy, nơi này chính là một không gian độc lập, cũng chính là nhẫn thuật mà Obito dùng để tránh né hết thảy đòn tấn công của Ichiro. Hắn chỉ cần đưa cơ thể trốn vào nơi này liền xong.
Nhưng mà lúc này đây, theo sau Obito còn có một vật khác, chính là một thanh kunai của Ichiro. Vừa nhìn thấy nó trong tích tắc Obito liền kinh hãi.
Đây chính là lúc nãy Ichiro chuẩn bị, khi mà hắn phóng ra nhẫn thuật đồng thời cũng phóng ra thanh kunai này. Nó ẩn ở trong hỏa độn của Ichiro, thành công cùng với Obito chuyển di đến không gian này.
Mà nháy máy này, bốn tên Ichiro đồng thời xuất hện ở bên cạnh thanh kunai, chính là bốn cái phân thân. Bọn chúng vừa xuất hiện liền không chút do dự tống bốn quả Rasengan vào người Obito.
Bởi vì khoảng cách giữa Obito và thanh kunai thật sự quá gần, hắn không cách nào kịp thời tránh được, chỉ có thể đứng im ăn trọn chiêu này của Ichiro.
Cơ thể Obito lập tức bị đánh thành cái xàng, trên người thủng ra bốn cái lỗ to đùng. Tuy nhiên lại không thấy có máu chảy ra, mà chỉ thấy dịch mủ chảy xuống, giống như là cây chảy nhựa.
Đồng thời từ trên người Obito bộc phát ra khí tức nguy hiểm, từng nhánh cây sắc nhọn từ cơ thể hắn đâm ra, như chớp cắm tại bỗn phân thân của Ichiro, một chiêu liền giết chết bốn tên.
Ichiro đang đứng quan sát bên ngoài, lập tức cảm nhận được phân thân biến mất, cũng hiểu được tình hình vừa diễn ra ở trong đó. Hắn cười cười nhìn vẫn còn đang đứng im trong biển lửa Obito.
Đúng lúc này, bên người Obito một lần nữa xuất hiện vòng xoáy, từ bên trong rơi ra một thanh kunai. Đợi vòng xoáy biến mất, Obito cũng theo đó biến mất, hẳn là đã cao chạy xa bay.
Ichiro đi tới nhặt lại kunai của mình, khẽ cười một tiếng.
“ Đấu với anh đây, chú còn chưa đủ trình nhé.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.