Thức Tỉnh Luân Hồi Nhãn

Chương 121: Lại gặp Orochimaru




Con rắn của Orochimaru một đường đi tới, xô đổ mọi vật cản đường đi của nó. Thành phố vốn phồn hoa bỗng biến thành một đống đổ nát. Người người hò hét chạn nạn.
“ Tsunade ở bên dưới.”
Orochimaru mắt tinh thấy được phía dưới một con đường có hai người đang đi, đó là hai cô gái khá trẻ. Một người trong đó mặc một chiếc áo màu xanh, sau lưng in một chữ “ đổ”, chính xác là Taunade.
Đầu rắn nhận được mệnh lệnh của Orochimaru liền từ từ hạ thấp xuống, Kabuto đỡ Orochimaru từ trên đầu rắn nhảy xuống. Tsunade cũng chú ý được có khách không mời, liền quay đầu nhìn.
“ Ha ha, lâu quá rồi không gặp Tsunade. Cô vẫn luôn yêu thích trẻ đẹp như vậy.” Orochimaru khẽ cười một tiếng.
“ Orochimaru, ngươi là tìm tới ta sao?” Tsunade lạnh nhạt hỏi.
“ Đúng vậy, ta muốn cô chữa trị đôi tay cho ta.” Orochimaru lúc lắc hai cánh tay xám xịt của mình nói.
“ Tại sao ta lại muốn giúp ngươi. Thầy Sarutobi cũng là do ngươi giết không phải sao?” Tsunade vẫn lạnh lùng đáp lại.
“ Đương nhiên ta biết ngươi sẽ trả lời như vậy. Chỉ là ta muốn ngươi cân nhắc một chút đến việc chữa trị cho ta, khiến ta có thể tiếp tục công việc nghiên cứu thuật hồi sinh. Đợi đến lúc đó ta sẽ giúp ngươi hồi sinh Dan cùng em trai bé bỏng của ngươi.”
“ Ngươi, có thể làm được sao?” Tsunade bật thốt một câu.
“ Cô Tsunade đừng tin hắn, hắn ta chắc chắn chỉ là đang lừa cô mà thôi.” Cô gái bên cạnh Tsunade lúc này đứng ra khuyên can. Cô là cháu gái của người tên Dan mà Orochimaru vừa nhắc tới, tên là Shizune.
Từ ngoài nhìn vào hai người chỉ như một cặp chị em mà thôi, chẳng ai nghĩ tới họ lại là cô cháu. Hơn nữa quan hệ hai người cũng đồng thời là thầy trò, Shizune cũng học được một phần bản lĩnh y thuật của Tsunade.
“ Nhưng mà ta vẫn muốn giết ngươi trả thù cho thầy Sarutobi trước đã.” Tsunade lạnh lùng nói, cũng sắn tay áo lên chuẩn bị xuất thủ.
Kabuto thấy vậy lập tức cắn vỡ ngón tay, từng giọt máu tươi nhỏ xuống đất. Tsunade vừa nhìn thấy máu lập tức ánh mắt co rút, cả người run rẩy giống như lên cơn, nháy mắt một cái liền hóa thân thành cô gái yếu đuối.
Orochimaru nhìn thấy cảnh này liền cười vui vẻ.
“ Mặc dù hiện tại tôi không đánh lại cô nhưng nếu dám đến thì chắc chắc sẽ phải nắm rõ điểm yếu của cô. Xem ra đúng là như thế, cô vẫn chưa trị được bệnh sợ máu của mình. Thật buồn cười khi một bậc thầy chữa bệnh lại sợ máu.”
“ Ngươi.” Shizune ôm lấy Tsunade tức giận chỉ Orochiamru cùng Kabuto. Cô giơ cánh tay trái lên trước mặt, từ đó nộ ra một bộ phóng ám khí. Cô dùng chakra tạo thành từng dây cung kéo mạnh rồi thả ra.
Từng mũi kim màu tím bay ra khỏi bộ phóng ám khi lao tới hai người Orochimaru, vừa nhìn mũi kim màu tím liền đoán đây là mũi kim độc rồi.
Kabuto không chút do dự nhảy ra chắn trước mặt Orochimaru, trong tay cầm một con dao mổ, nhẹ nhàng đánh rơi ám khí của Shizune.
Shizune thấy vậy giật mình, cô cũng chỉ có mỗi một chiêu thức tấn công đó mà thôi. Cô hơi sợ hãi nhìn Orochimaru cùng Kabuto, gắt gao che lại Tsunade còn đang run lẩy bẩy.
“ Ta nói Orochimaru, làm sao mà ngươi luôn chơi trò bắt nạt kẻ yếu vậy chứ.”
Đúng lúc này Ichiro xuất hiện, hắn ngồi ở trên nóc nhà phía đối diện Orochimaru cất lời khinh bỉ. Orochimaru giật mình nhìn lên, cảm giác tên này hẳn là ngồi đó nãy giờ nhưng không lên tiếng.
“ Cậu lại muốn một lần nữa phá bỏ kế hoạch của ta sao?” Orochimaru lạnh lùng hỏi.
“ Chỉ là đi ngang qua thấy ngứa mắt thôi. Ta cũng rất tò mò, tên biến thái nhà ngươi khi nào lại thích ra ngoài bắt cóc con gái nhà lành vậy.” Ichiro nhìn hai người Shizune giả ngu hỏi.
“ Ha ha, bắt cóc con gái nhà lành, ta quả thật là chưa từng làm qua đó.” Orochimaru cười to một tiếng, sau đó chuyển giọng lạnh lùng nói.
“ Đã cậu muốn nhúng tay truyện này, ta tạm thời bỏ qua cho bọn họ. Tsunade, yêu cần ta cũng đã nói ra, cô có một tuần để suy nghĩ.”
Nói xong hắn liền theo Kabuto trở lại trên đầu rắn sau đó phủi đít bỏ chạy. Shizune vừa nhìn thấy màn này liền kinh nghi quay đầu nhìn Ichiro, tự hỏi tên nhóc này là ai mà có thể khiến Orochimaru vừa gặp liền chạy vậy.
“ Có phải hay không rất soái.” Ichiro đứng dậy khẽ vuốt tóc cười hỏi.
“ Đúng là có chút soái.” Shizune vô thức trả lời, sau đó mới tỉnh hồi, tức giận nhìn Ichiro cười mắng.
“ Nhóc con, tí tuổi đã học người khác trêu chọc con gái rồi. Ngươi tên là gì?”
“ Ta là ninja làng lá, tên là Uzumaki Ichiro. Nhớ kĩ nhé.” Ichiro nháy mắt với Shizune một cái.
Shizune nhìn thấy hắn như vậy che miệng khẽ cười, lại chuyển sang thăm dò hỏi.
“ Tại sao Orochimaru vừa nhìn thấy nhóc đã quay đầu bỏ chạy vậy.”
“ Chuyện này sao? Hắn lúc này đang bị thương hai tay, nhẫn thuật hầu như không thể thi triển, có lẽ so với thượng nhẫn bình thường. Còn tên thuộc hạ kia lại không là đối thủ của ta, hắn còn không chạy mới lạ.” Ichiro cười nói.
“ Vậy tại sao ngươi không ngăn cản hắn rời đi chứ, không phải hắn là kẻ thù của làng Lá sao?” Shizune lại khó hiểu hỏi.
“ Lạc đà gầy cũng mạnh hơn ngựa. Ai biết được hắn còn chiêu trò gì không muốn người biết, ta đâu ngu ngốc đi chọc hắn.” Ichiro nhìn Shizune với ánh mắt “ ngươi tưởng ta ngu à”
“ Ngươi, thật đúng là không chút lễ phép nào cả.” Shizune tức giận chỉ Ichiro mắng.
“ Ha ha, không biết là ai không chút lễ phép đâu? Ta vừa mới cứu mạng hai người đó, có đối với ân nhân cứu mạng lên mặt như ngươi sao? Ta cũng không phải tên nhóc bình thường.”
“ Nhóc con, thật là ngông cuồng, để tỉ tỉ dạy ngươi bài học.”
Bỗng lúc này một giọng lạnh lùng vang lên, Tsunade vậy mà đã tỉnh táo lại, bất ngờ xuất hiện trước mặt Ichiro. Tốc độ có thể nói là nhanh vô cùng, sợ rằng hắn dùng toàn lực cũng không nhanh bằng.
“ Đây là thực lực của một trong san-nin huyền thoạt sao?” Ichiro cũng không sợ hãi mà hỏi.
“ Xem ra ngươi cũng nhận biết ta. Nói, mục đích của ngươi là gì?” Tsunade lạnh lùng hỏi.
“ Mục đích của ta. Nghe nới bà cô đây rất giỏi về y nhẫn, ở làng Lá có hai người bệnh cần sự giúp đỡ của bà cô, cho nên ta mới đến đây.”
“ Bà cô. Ngươi dám gọi ta là bà cô.” Tsunade vừa nghe Ichiro xưng hô mình liền tức giận vung tay muốn vỗ hắn một cái.
Lại không nghĩ đến tốc độ của Ichiro còn đủ nhanh, nháy mắt đã lùi lại phía sau ba mét, miệng cười toe toét trêu tức Tsunade. Tsunade hơi kinh ngạc một chút, nhưng mà nhìn bộ dạng Ichiro lại muốn đánh.
Cô mạnh mẽ dậm chân một cái, mặt đất liền nứt nẻ vỡ ra, như là có quả tạ nặng mấy ngàn cân nện xuống. Chu vi mười mét không chỗ nào không vỡ nát.
Tsunade như một cơn gió lướt tới trước mặt Ichiro, bởi vì mặt đất dưới chân bị đánh nát hắn mất đi thăng bằng trong nhất thời. Vậy là ăn trọn nắm đấm nộn nà của Tsunade, khiến máu trong người hắn sôi trào.
Ichiro như diều đứt dây bay ra phía sau hơn chục mét mới dùng lại. Hắn hơi kinh ngạc trước sức mạnh của Tsunade, coi như là Gai cũng phải mở Tứ môn may ra mới có thể so được.
“ Không hổ là bạo lực Tsunade, thể thuật thật kinh ngạc.” Ichiro giơ ngón cái khen.
Cơ mà lời này rơi vào tai Tsunade lại biến thành khiêu khích, chẳng cô gái nào muốn bị gọi thành bạo lực cả, mặc dù cô quả thật rất bạo lực. Cho nên Tsunade rất tức giận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.