Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 85: Tung Tích Umbrella




Sau khi Thế chiến thứ hai kết thúc thì có rất nhiều Nazi đã bị quân Đồng Minh bắt giữ, trong đó có không ít quan chức cấp cao, thậm chí lãnh tụ Himmler của đội Cận Vệ SS cũng bị bắt. Tuy cuối cùng ông ta đã tự sát nhưng khi còn sống cũng đã khai ra rất nhiều.
Nếu công ty Umbrella thật sự khởi nguồn từ lúc ấy thì quân Đồng Minh không thể nào không biết chút gì được. Đương nhiên cũng có khả năng quân Đồng Minh lúc ấy thực sự có biết chuyện này nhưng vì để giữ vững sĩ khí và ổn định sau chiến tranh mà không công bố ra, chỉ có một số ít người được biết, thế thì SHIELD tuyệt đối không thể nằm ngoài số người ấy.
Nhưng Nick Fury có thể đảm bảo, không chỉ bản thân ông không biết mà ngay cả trong những tài liệu có từ lúc SHIELD mới sáng lập cũng không hề nhắc đến Umbrella này. Chuyện này thật sự khiến người ta hoài nghi, lẽ nào năm xưa kế hoạch của Nazi lớn như thế mà lại không để lộ ra một thông tin gì sao?
“Những kẻ còn sống bị bắt mà không chọn cách tự sát đều là những kẻ không kiên định. Có thể họ có năng lực, có quyền cao chức trọng nhưng tuyệt đối sẽ không nhận được sự tín nhiệm thật sự của Hitler cho nên họ có lẽ cũng không biết việc này.” Evanson nói.
Dù gì những người ấy cũng đã chết rồi, sự việc chết không đối chứng này chẳng phải có thể sẽ tùy ý bịa hay sao? Có giỏi thì mời phù thủy về hồi sinh bọn họ đối chất với tôi đi.
“Còn về Himmler, có thể ông ta cũng biết nhưng với sự trung thành của ông ta với Nazi thì tuyệt đối sẽ không khai ra chuyện này đâu.” Evanson nói bậy một cách không hề áp lực, đúng kiểu có ngon thì vạch mặt tôi đi.
Vạch mặt thì vạch mặt, lúc này Coulson liền nói ngay: “Nhưng chúng tôi có bằng chứng rõ ràng cho thấy Himmler đã phản bội Hitler thậm chí còn định ám sát ông ta rồi thế chỗ.”
Evanson lừ mắt nhìn Coulson, trong lòng nghĩ: chết tiệt, anh có biết câu nói này của anh khiến tôi lại phải vận dụng thêm mấy chục ngàn tế bào não không?
“Hitler có thể so sánh với Nazi sao? Không, Hitler đúng là đã tạo ra Nazi nhưng ông ta không thể cùng đẳng cấp với Nazi được. Nazi là một loại tinh thần, một loại mục tiêu, một loại lí tưởng. Himmler có thể phản bội Hitler nhưng không thể phản bội lí tưởng của mình được.”
Đám người Nick Fury suy nghĩ một chút cảm thấy đúng là như thế. Cái tên Himmler có vẻ luôn cố gắng dốc sức vì Nazi ở những thời khắc cuối cùng, chẳng hạn như “Kế hoạch Suối Nguồn Sinh Mệnh” rất nổi tiếng của ông ta. Lòng trung thành của ông ta với Nazi đã ăn sâu vào trong gen rồi.
Nói tóm lại, ý của Evanson chính là những kẻ bị bắt rồi tự nguyện khai ra ấy đều không biết gì về kế hoạch này, bởi vì bọn họ không đủ trung thành. Còn những người biết về kế hoạch này thì tuyệt đối sẽ không khai ra bởi vì bọn họ quá trung thành. Có vẻ đây đã trở thành một vấn đề nan giải rồi.
Có điều, Nick Fury không định sẽ lãng phí thời gian cho chuyện này, ông quan tâm đến tình hình hiện tại hơn: “Thế người đồng nghiệp đó của cậu có tiết lộ ra nơi chốn và phương thức ẩn nấp của tổ chức tân Nazi này không?”
Lúc ấy không biết thì đã sao? Dù gì bây giờ cũng đã bị mình tóm được thì nhất định phải lôi chúng ra.
“Không có.” Evanson phủ nhận: “Hitler tuy rất tin tưởng người đó nhưng người đó lại không gia nhập Nazi, thế nên Hitler đã không tiết lộ toàn bộ kế hoạch ra cho ông ta biết.”
“Nhưng mà…” Trong lúc Nick Fury đang thất vọng thì Evanson lại nói: “Ông ta dựa vào những câu hỏi mà Hitler hỏi cộng thêm các hoạt động bí mật giai đoạn cuối của Nazi mà đoán ra được đại khái vài địa điểm.”
Nick Fury đang không còn hi vọng gì nữa, giờ nghe thế mắt liền sáng lên: “Những địa điểm nào?”
Với thực lực của SHIELD hiện giờ, chỉ cần những tên ấy vẫn còn trên Trái Đất thì chắc chắn sẽ tìm ra được.
Nhưng câu trả lời mà Evanson đưa ra lại là những nơi không hề dễ tìm: “Nơi thứ nhất là ở dưới lớp băng Nam Cực, nơi thứ hai có thể là ở một rãnh nào đó ở Thái Bình Dương, còn nơi thứ ba…”
Nói đến đây, Evanson nở một nụ cười bí ẩn rồi mới nói tiếp: “Trên bề mặt mặt trăng.”
“Mặt trăng? Vào năm 1945 sao?” Hai vị trí đầu tiên thì Nick Fury còn miễn cưỡng chấp nhận được nhưng vị trí thứ ba thì đã hoàn toàn vượt ra khỏi nhận thức của ông rồi.
Dù gì thì mọi người ai cũng biết nước Mỹ chính là quốc gia đầu tiên đưa được người lên mặt trăng. Đây chính là niềm tự hào của họ trước nay. Nhưng bây giờ bạn lại nói với những người Mỹ rằng ở trước họ hai mươi năm thì Nazi đã thành công làm được chuyện này, hơn nữa còn không chỉ đưa lên một hai người mà có thể là một loạt người, thậm chí còn an cư lạc nghiệp mưu đồ phục hưng trên ấy. Chuyện này đúng là hệt như phim khoa học viễn tưởng.
“Chuyện này chẳng có gì là không thể cả.” Nhìn bộ dạng thất kinh của họ, Evanson cảm thấy rất sướng: “Dù gì thì tên lửa vận chuyển là do Nazi phát minh ra mà hơn nữa ý đồ ban đầu của người phát minh là muốn dùng nó để thám hiểm vũ trụ. Tuy sau này xuất hiện đầu đạn đạo V2 nhưng có thể đây cũng chỉ là sản phẩm phụ thôi. Vả lại với việc thí nghiệm bất chấp hi sinh thì việc bọn họ đạt được thành quả lớn không phải là điều không thể.”
Nick Fury ngồi trên ghế sô pha đưa tay vuốt cằm. Lượng thông tin quá nhiều, ông cần phải ngồi tiêu hóa một chút.
Cả ba địa điểm này chẳng có nơi nào là đơn giản cả. Hai địa điểm đầu thì còn tạm được, dù gì vẫn là ở trên Trái Đất nhưng địa điểm thứ ba thì đã lên tận trên mặt trăng rồi. Nơi ấy tính đến hiện giờ là một nơi hoàn toàn không thể quan sát được.
Hơn nữa những nơi này chẳng qua chỉ là do người đồng nghiệp của Evanson suy đoán thôi, có chính xác hay không thì còn chưa chắc.
“Cậu còn liên lạc với người đồng nghiệp ấy không?” Nick Fury cảm thấy tốt nhất vẫn nên đích thân nghe mấy tin bí mật này. Ông cho rằng về mặt phân tích thì mình giỏi hơn rất nhiều người.
“Không được, ông ấy chết rồi.” Evanson trả lời dứt khoát. Đùa à? Người ấy vốn không hề tồn tại, làm sao mà liên lạc được?
“Chết rồi sao? Tôi cứ tưởng phù thủy sẽ sống rất thọ.” Natasha hỏi.
“Nhưng lúc ông ấy chết thì cũng đã một trăm bảy mươi tuổi rồi, hơn nữa ông ấy chết là do bị phù thủy trắng giết.” Evanson nói.
“Phù thủy trắng à?” Coulson hỏi.
“Một đám đáng ghét tự xưng là chính nghĩa, bình thường thì ẩn cư nơi thâm sơn cùng cốc không quan tâm gì cả, thích nhất là cứ tự lấy tiêu chuẩn của mình ra rồi đánh giá ai nguy hiểm ai không nguy hiểm, tự cho mình ở trên cao.” Evanson nói bằng vẻ khó chịu. Anh hiện giờ cũng đang bị đám người Ancient One (Thượng Cổ Tôn Giả) khinh ghét nên làm gì cũng phải phòng bị, sợ bị họ phát hiện.
“Nếu thật sự đúng như cậu nói thì bọn họ đúng là đáng ghét.” Nick Fury nói. Tuy ông không hoàn toàn tin vào lời mô tả của Evanson, vì bất kỳ lời đánh giá thù địch nào cũng đều sẽ là không công bằng nhưng ông vẫn muốn phụ họa một câu.
“Việc này tạm thời đến đây thôi, chúng ta xử lí việc hôm nay xong trước đã.” Nick Fury đưa mắt nhìn Coulson và Natasha, sau đó họ quyết định tạm thời dừng chủ đề này. Thứ nhất là vì việc của Umbrella không phải việc chính của ngày hôm nay mà chỉ là một thu hoạch bất ngờ thôi, thứ hai là vì thông tin mới nhận được này cũng không phải một sớm một chiều có thể xử lí được.
“Cậu Richter, cậu có bằng lòng gia nhập SHIELD không?” Nick Fury hỏi.
“Có thể ông chưa nghe rõ ý của tôi.” Evanson nói: “Tôi sẽ không làm đặc vụ của ông.”
Nick Fury nói: “Tôi không nói là làm đặc vụ mà là muốn cậu ghi danh vào SHIELD, khi SHIELD cần thì cậu sẽ đến giúp còn những thời gian khác thì cậu muốn làm gì thì làm, vả lại lương cũng không thấp đâu.”
“Làm thêm à?” Evanson có hơi dao động, không biết mình bị thuyết phục bởi câu nói nào nữa.
“Tôi thích gọi nghề ấy là cố vấn hơn.” Nick Fury sửa lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.