Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 81: Vớt Ra




“Ở đây, ở đây, ở đây nữa, sau khi ký xong thì anh có thể đưa họ đi.” Một viên cảnh sát đưa giấy tờ bảo lãnh cho Coulson đang đeo kính đen ký vào.
Coulson không nói gì mà chỉ nhận giấy tờ rồi ký vào những chỗ quy định, sau đó đưa hai người rời khỏi đó.
“Thật sự không thể không nói, cậu luôn khiến tôi thấy bất ngờ đấy, cậu Richter.” Vừa ra khỏi đồn cảnh sát, Coulson liền không kiềm được mà quay lại trách móc hai người đi phía sau: “Cậu mà cũng bị cảnh sát bắt cơ đấy.”
Đúng thế, hai người mà Coulson vừa mới bảo lãnh ra chính là Evanson và cô nàng Succubus đồng tính Sarah của anh.
“Biết phải làm sao đây? Không lẽ tôi phải giết tay cảnh sát đó sao?” Evanson mặt mày khó chịu giải thích: “Hơn nữa tôi cũng không biết chút chuyện nhỏ như thế mà lại gây ra phiền phức thế này.”
“Chuyện nhỏ?” Coulson tức giận quay hẳn người lại nói lớn: “Không có bằng lái, chạy xe không biển số, vượt quá tốc độ, lái xe gây nguy hiểm. Cậu có biết chừng đó tội đủ cho cậu phải vào tù không hả?”
“Còn cô nữa.” Coulson quay sang Sarah đang giả bộ vô tội: “Làm giả chứng minh thư, tình nghi di dân bất hợp pháp, uy hiếp nhân viên thi hành công vụ. Cô có biết nhẹ nhất cũng sẽ bị đưa về nước không?”
Hứ, có bản lĩnh thì anh bảo bọn họ tống tôi về không gian Nether đi. Sarah lừ mắt nói: “Ai bảo cái tên ấy cứ mê mẩn nhìn tôi?”
Coulson xem như đã gặp phải chuyện kỳ quặc nhất trong cuộc đời sự nghiệp của anh rồi.
Sếp lớn ở nhà bảo anh mời Evanson đến chuẩn bị thương lượng đại sự liên quan đến hòa bình thế giới. Thế mà khi anh gọi điện thì mới biết, cái tên trẻ trâu ấy lại bị cảnh sát tóm cổ nên cần anh đến bảo lãnh.
Ôi trời đất ơi, Coulson vẫn còn nhớ vẻ mặt của Nick Fury sau khi nghe anh báo lại chuyện này. Đúng là vẻ mặt độc nhất vô nhị.
Một người được đưa vào cấp mười, có thể dễ dàng tiêu diệt một con quái vật giáp sắt kỹ thuật cao, còn dám đặt điều kiện với cục trưởng SHIELD thế mà lại bị giải vào đồn cảnh sát. Trời ạ, đám cảnh sát ấy là Men in Black sao?
Nhưng chuyện này là do Evanson tự làm tự chịu, có câu nhà giàu mới nổi thường thích chơi trội. Evanson chính là muốn chơi trội.
Cái tên này chắc là do nghèo quá lâu, giờ mới có được một chiếc xe của riêng mình lại còn là một chiếc xe nhìn rất oai nữa cho nên mới không kiềm được kích động, ngay tối hôm đó đã quyết định chở Sarah ra ngoài khoe xe.
Đúng như câu khi đắc ý thì không màng gì cả. Vừa có xe sang vừa có người đẹp, Evanson lập tức quên hết tất cả. Việc mình không có bằng lái, chiếc xe này hiện giờ chưa có biển số, tốc độ giới hạn chỉ có sáu mươi đều bị anh vứt ra khỏi đầu hết.
Và kết quả chính là anh bị năm chiếc xe cảnh sát vây lại cản đường, anh và Sarah bị buộc bao nhiêu là tội danh. Sarah còn mắng chửi viên cảnh sát đã nhìn cô đắm đuối dọa sẽ đá vỡ bi anh ta thế nên lại thêm tội uy hiếp người thi hành công vụ.
Thật sự, nếu những tội danh này được thành lập thì họ sẽ phải ngồi tù ít nhất là hai năm
“Được rồi, được rồi, không phải là tôi không bị ngồi tù sao?” Evanson bực bội nói: “Tôi biết rõ, trừ phi Nick Fury thật sự yên tâm để tôi ngồi trong tù còn không thì chắc chắn sẽ vớt tôi ra.”
“Cậu tốt nhất đừng nên suy nghĩ như thế.” Coulson nhăn mặt nói: “Nếu không cậu sẽ thật sự bị bắt vào tù, hơn nữa còn không phải là nhà tù bình thường.”
Nick Fury đương nhiên không yên tâm để Evanson vào tù vì nơi đó vàng thau lẫn lộn. Lỡ như có tên nào khó chịu chọc giận cậu ta, cậu ta nổi điên lên phá tan nhà ngục thì sao? Nhưng điều này cũng không có nghĩa là Nick Fury sẽ chịu để cho Evanson sống ngoài vòng pháp luật.
Nếu việc Evanson làm mà không có ác ý thì có thể tạm thời bỏ qua, hơn nữa nếu hậu quả gây ra không nghiêm trọng, suy xét đến tính đặc biệt của Evanson, Nick Fury có thể không ngại mà cứu anh ra.
Nhưng nếu Evanson vì tham vọng của bản thân mà hoàn toàn không màng sống chết của người khác, chỉ vì một phút cao hứng nhất thời mà gây ra hậu quả nghiêm trọng thì Nick Fury sẽ không ngại tống anh vào tù. Hơn nữa còn là nhà tù chuyên nhốt những nhân vật đặc biệt, sau đó từ từ khai thác giá trị của anh.
“Tôi biết rồi, tôi làm việc rất có suy nghĩ.” Evanson nói.
“Xe thì tôi đã cho người đưa về rồi, bằng lái của cậu cũng sẽ mau chóng làm xong nhưng trước đó thì cậu không được lái xe nữa.” Coulson mở cửa xe ngồi vào ghế lái, còn Evanson và Sarah thì ngồi ở băng sau.
Coulson nhìn vào hai người trong gương chiếu hậu rồi nói: “Công việc của chúng ta đang rất gấp, cho nên không thể vòng qua nhà cậu được, có thể bảo cô gái này về trước được không?”
Tổng hành dinh của SHIELD không phải ai cũng vào được, Coulson nhận lệnh lần này chỉ đưa một mình Evanson đến thôi.
“Bảo một cô gái tự đi về nhà sao? Phong độ quý ông của anh đâu rồi anh Coulson?” Evanson chọc ghẹo: “Hơn nữa việc của tôi trước giờ không bao giờ giấu cô ấy.”
“À, vậy là hai người…” Nghe cách nói đầy ấm áp của Evanson, Coulson liền quay lại nhìn hai người trong gương bằng vẻ mặt mờ ám.
“Đừng hiểu lầm.” Sarah một lòng hướng về bách hợp quay mặt sang một bên nói ra sự thật: “Anh ta chỉ là không muốn cho tôi tiền đi taxi thôi, tôi đúng là trúng tà rồi mới gặp phải ông chủ thế này.”
Tuy Sarah nói thế nhưng Coulson rõ ràng không tin, anh bật cười rồi khởi động lái xe đi.
“Rất cảm ơn cậu vì trong sự việc lần này không có hành động nào quá đáng.” Coulson vừa lái xe vừa nói.
Khi Nick Fury nghe nói Evanson bị bắt vào đồn cảnh sát, lúc đầu cảm thấy rất kinh ngạc nhưng sau đó lại thấy rất hài lòng. Ông cảm thấy mình đã không nhìn lầm người. Một người hiểu rõ đúng sai thiệt hơn mới là người có thể đào tạo.
Cần phải biết việc giết xã hội đen và giết cảnh sát, nhất là những cảnh sát trung thành với nghề nghiệp là hai việc có tính chất hoàn toàn khác nhau. Giết xã hội đen có thể xem là trừ hại cho dân nhưng giết cảnh sát thì lại là phá hoại trị an thế giới, việc này Nick Fury sẽ không tha thứ.
Evanson đang chống cằm nhìn ra ngoài cửa kính nghe Coulson nói thế thì hỏi lại một cách chán nản: “Nếu không thì sao? Vì chút chuyện nhỏ này mà tôi phải thiêu rụi mấy viên cảnh sát đó à? Làm ơn đi, tôi đâu có bị thần kinh.”
“Nếu ai cũng nghĩ được như cậu thì tốt rồi.” Coulson nói: “Nhưng có vài người lại cho rằng mình có chút năng lực đặc biệt thì có thể trở thành thiên hạ vô địch, luôn thích làm cho mọi chuyện rối tung lên.”
“Những kẻ ấy đáng bị tiêu diệt. Biết kiềm chế thì mới có quyền lực, những kẻ không biết kiểm soát sức mạnh bản thân thì đều là rác rưởi.” Evanson lẩm bẩm: “Hơn nữa trước khi họ chặn tôi lại thì chắc chắn đã báo lên trên rồi. Chiếc xe ấy của tôi toàn thế giới chỉ có một, muốn trốn cũng trốn không được.”
Evanson không phải kẻ một ngày không giết người thì toàn thân khó chịu, cũng không phải loại thánh mẫu nhân từ. Hơn nữa anh cũng không thích vì chút chuyện nhỏ mà lại giết người lung tung, nhất là phải đích thân ra tay.
“Không nói chuyện này nữa.” Evanson không muốn bàn về chủ đề này nữa: “Nick Fury rốt cuộc muốn tìm tôi làm gì? Muốn tặng huân chương công dân gương mẫu cho tôi sao?”
“Nếu cậu muốn thì chúng tôi có thể tặng cậu.” Coulson nói đùa: “Cũng chẳng có chuyện gì lớn, cậu đến rồi sẽ biết.”
Evanson nói: “Huân chương phải bằng vàng ròng nhé.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.