Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 341: Thằng khốn chết tiệt!




Tahiti, đây là một địa phương thần kỳ với đường ven biển xinh đẹp, bãi cát trắng, ánh nắng tươi đẹp và bầu trời bao la, nước ép hoa quả tươi mát ngọt lịm cùng với những con người xinh đẹp, những thầy thuốc chữa bệnh bằng thủ pháp vật lí trị liệu, tất cả những ai đến đây hầu như đều để nghỉ ngơi và thư giãn... Toàn bộ đều không có.
Nơi này chỉ có một vách núi dựng đứng cheo leo, cả một trụ sở bí mật khảm vào trong núi sâu, cùng với cánh cửa chính bằng xi măng cốt thép màu sắc bảo hộ, còn có một lối đi nhỏ có thể cung cấp đường bay ngang hay dọc cho một chiếc máy bay.
"Nói thật thì tôi thật sự nhìn không ra nơi này có gì thần kỳ." Ngay sau khi mọi người hạ cánh, Clare nhìn cảnh sắc hoang vu xung quanh, cảm thấy hơi thất vọng. 
"Đối với chúng ta mà nói, chết đi mà sống lại đã đủ thần kỳ rồi." Nick Fury vừa nói vừa đi tới trước cửa lớn, camera giám sát trên đầu lập tức vòng tới.
"Đi từ Istanbul tới có thuận lợi không?"
Một giọng nói điện tử vang lên, từ góc độ không biết nội dung là gì cho thấy hiển nhiên là mật hiệu. 
"Làm sao tôi biết được, tôi từ Constantinople tới." Nick Fury trả lời.
"Hai nơi này không phải cùng là một sao?" Clare nhỏ giọng hỏi Evanson.
"Đây không phải mật hiệu sao." Evanson bên ngoài thì nói như vậy, nhưng trong lòng vẫn đang suy nghĩ, mật hiệu kia quả thật chẳng có đẳng cấp gì cả, nếu đổi lại là Vua Trái Đất, Thần Sấm chỉ số IQ 5, chắc chắn không ai có thể đoán ra được. 
"Chẳng qua tôi thật sự không ngờ ông còn dùng mật hiệu đấy, ánh sáng chiếu lên mặt không đủ sao?" Evanson nói lời nhạo báng Nick Fury.
"Hiện giờ để ngụy tạo một khuôn mặt, có thể dễ dàng hơn là so sánh mật hiệu." Nick Fury không thèm để ý nói.
Một lát sau, nương theo âm thanh chuyển động của bánh răng, cửa chính căn cứ được từ từ mở ra, một con đường tối đen xuất hiện trước mặt mọi người, ngay khi mọi người tới gần, lúc này những ngọn đèn mới chiếu sáng. 
"Cũng may có đèn, nếu không một lát nữa người nào đó sẽ phải ẩn thân rồi." Evanson nói thầm.
"Anh nói cái gì?" Hai đầu lông mày của Nick Fury nhảy dựng lên: "Tôi không nghe rõ, thử lặp lại lần nữa xem."
"A ha ha." Evanson cười gượng hai tiếng: "Cứu người quan trọng hơn, chúng ta nên tới xem thi thể của người Cory kia trước đã." 
SHIELD hoàn toàn không biết gì về người Cory cả, những cuốn sách cổ của Karma Taj cũng không nói rõ, như vậy hai tổ chức này đều bất lực, vì sao một nhà buôn lại biết về những điều này?
"Tôi đã từng nói rồi, tôi biết rất nhiều những chuyện mà mọi người không biết." Evanson thần bí nói.
"Lại là một người đồng hương nói cho anh biết sao?" Nick Fury nhớ lại, Evanson lấy lí do thoái thác khi cung cấp tin tình báo về Umbrella. 
"Đúng." Evanson cười vang đầy bí hiểm: "Thật ra đồng hương của tôi nói cho tôi biết, hơn nữa tôi chỉ có đồng hương trên Trái Đất này đâu."
Nick Fury ngạc nhiên: "Anh có liên lạc với người ở những tinh cầu khác."
"Kì lạ lắm sao? Hệ thống ma pháp của thuật sĩ rất hoàn thiện đấy, điều này không phải thứ mà khoa học kỹ thuật ở Trái Đất có thể sinh ra được đâu." Evanson cười nói. 
Một hệ thống ma pháp đầy đủ không chỉ dựa vào mấy thiên tài tuyệt hảo cùng với mấy đời người cố gắng mà có thể ngưng tụ ra được, điều này cần vô số thời gian và vô số người tài mới có thể hình thành nên được.
Loại tình huống này tất nhiên phải trong một nền văn minh mà sức mạnh thần bí làm chủ mới có thể thể hiện ra được, mà khoa học kỹ thuật Trái Đất rõ ràng không phù hợp với điều kiện này.
"Nói như vậy tức là đồng hương của anh hoặc những thuật sĩ khác hẳn không phải nhân loại rồi." Nick Fury híp mắt nói. 
"Không hoàn toàn." Evanson trả lời một cách thực tế.
"Vậy thì lập trường của anh thì sao?" Hai mắt Nick Fury sáng ngời hỏi.
Evanson sửng sốt, nhưng ngay sau đó hiểu được đối phương có ý gì: "Nếu một ngày kia các thuật sĩ chủng tộc khác có ý xấu với Trái Đất, tôi sẽ đứng về phía những thuật sĩ kia hay đứng về phía Trái Đất, ý ông hỏi chính là như vậy phải không." 
Nick Fury hơi gật đầu.
"Thuật sĩ là nghề của tôi, nhưng trước đó tôi là con người, là con người của Trái Đất." Evanson trịnh trọng nói: "Câu trả lời đó ông đã hài lòng chưa."
Nick Fury vẫn chỉ gật đầu, nhưng trong lòng cũng đã nhẹ nhõm hơn. Một tổ chức lâu đời càng cổ càng mạnh, lòng trung thành của những thành viên trong tổ chức của hắn cũng càng dễ dàng vượt qua được chủng tộc, quốc gia, thậm chí là tinh cầu của chính họ. 
Mà chỉ vài ba câu nói đơn giản bâng quơ kia nãy, Nick Fury đã biết được sức mạnh mà Evanson được truyền lại cũng không phải đến từ Trái Đất, hơn nữa quy mô còn hết sức khổng lồ, vì vậy hắn khó tránh khỏi cảm thấy lo lắng đến thời điểm quan trọng, Evanson sẽ trung thành với nơi mà hắn được truyền thừa sức mạnh hay vẫn tận tâm với Trái Đất này.
Hiện giờ thấy biểu hiện của Evanson như vậy, hắn cũng yên tâm được phần nào.
Đúng lúc này, một ông già da đen mặc áo khoác trắng bước tới chào hỏi, cộng thêm năm người bọn họ nữa đã, vì vậy Evanson phải lùi lại một bước. Trong năm người có hai người da đen, có còn để người khác sống không vậy! 
"Vị này chính là bác sĩ Sterden." Nick Fury giới thiệu ông già da đen: "Bác sĩ trưởng của Coulson."
"Hân hạnh được gặp mặt." Evanson dửng dưng nói.
Còn Melinda lại bày tỏ vẻ cảm kích: "Rất cám ơn bác sĩ, rất cám ơn ông đã cứu sống đồng nghiệp của tôi." 
"Đây là điều tôi phải làm." Bác sĩ Sterden có phần mất tự nhiên trước lời cảm ơn của Melinda: "Nhưng... giờ tôi có chút hối hận rồi."
Ánh mắt của Melinda có phần lạnh lẽo, Sterden tiếp tục nói: "Chết mà sống lại là trái với quy luật tự nhiên, hiện giờ loại chuyện này đã càng thêm chứng minh điều đó sẽ chỉ đem lại thêm đau đớn cho chính người đó mà thôi." Lời nói của hắn như đang nói với tất cả mọi người, nhưng ánh mắt của hắn lại nhìn chằm chằm vào Nick Fury.
"Từ xưa đến nay, nhân loại cũng đã phá vỡ không ít quy luật tự nhiên, cũng chẳng kém gì so với điều này." Evanson nói với ông già bi quan kia. 
"Tình hình bệnh nhân thế nào rồi?" Sterden còn muốn nói tiếp, nhưng Nick Fury đã trực tiếp ngăn cản.
"Haizz." Sterden há to miệng, thở dài một hơi trả lời: "Vẫn như cũ."
Có được đáp án thuyết phục, Nick Fury cũng không hỏi nhiều thêm nữa, dẫn mọi người đi thẳng tới một căn phòng thí nghiệm, ra hiệu bằng mắt cho Sterden, hắn kéo một cánh cửa tủ lạnh, trong đó chỉ còn lại nửa thi thể của người Cory thôi. 
"Đây chính là... sasimi người Cory?" Nhìn thi thể bị đóng băng bốc lên làn khói trắng, Evanson đột nhiên nói.
"Trạng thái so với trong hình không được tốt lắm..." Những người khác kể cả Clare đều biểu lộ vẻ mặt kì quái, xem ra từ nay về sau bọn họ phải bỏ phần thực đơn món ăn Nhật đi rồi.
Evanson không để ý những điều này, dù sao bất kể có là sasimi ở trước mặt thì hắn cũng không ăn nổi, vì vậy trực tiếp duỗi tay sờ lên thi thể người Cory kia, Clare cũng làm động tác giống như vậy. 
"Hẳn chết đã lâu rồi." Evanson chỉ trong nháy mắt đã cho ra kết luận: "Linh hồn đã tiêu tán gần như không còn, không có lực ảnh hưởng gì đến người khác."
"Đúng là như vậy." Sau khi đo lường một hồi, Clare cũng cho ra kết luận giống như vậy.
"Nhưng... thân thể ngược lại rất tươi." Evanson vung tay lên, một tia sáng màu xanh nhạt nhẹ nhàng bay từ trong thân thể ra. Đã chết lâu như vậy rồi mà vẫn có thể hấp thụ được sinh mệnh lực: "Người Cory hẳn đều đã trải qua cải tạo gene rồi, một sinh mệnh lực mạnh như vậy xác thực có thể ảnh hưởng đến những người khác." 
"Đi xem tình huống của Coulson đi." Evanson nói: "Tôi phải xem xem có thể xóa bỏ ảnh hưởng này giúp anh ta hay không."
Nick Fury gật đầu một cái, dẫn bọn họ tới phòng quan sát, trên màn hình đang ghi lại những tình huống hiện tại của Coulson.
Trên màn hình là hình ảnh Coulson vẫn luôn ngồi đơ trên giường không nhúc nhích, nhưng hắn đột nhiên xoay đầu nhìn về hướng camera giám sát, giống như chú ý tới có người đang dò xét hắn. 
Lúc này mọi người cũng nhìn rõ ánh mắt của hắn, sắc mặt Clare trở nên ngưng trọng, còn Evanson tức giận đến mức nện một đấm lên trên máy chủ: "Thằng khốn chết tiệt!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.