Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 321: Cũng không quá khác so với những gì tôi nghĩ




Trận chiến vẫn còn đang tiếp tục, tuy cặp song sinh đã nhận ra có gì đó bất thường nhưng bọn họ lại không thể tìm ra vấn đề nằm ở chỗ nào.
“Ảo ảnh, bao trùm lên bà ta!” Sacrolash giơ hai cây đao ở trong tay mình lên sau đó sử dụng chiêu Shadow Wrath. Shadow Wrat do Sacrolash tạo ra cũng có được hiệu quả như cái do Evanson tạo ra nhưng nó lại mạnh hơn cái của anh ta rất nhiều.
Trước khi những ám ảnh này nổ tung thì Ancient One đã nhanh chóng trốn vào trong cánh cửa không gian. 
Hành động này của bà ấy khiến cho Sacrolash cảm thấy vô cùng sợ hãi, với một loại pháp thuật có thể tạo ra sức sát thương lớn trên phạm vi rộng như Shadow Wrath thì đối phương sẽ rất khó để tránh được, cho dù có thể cảm nhận được sự dao động của phép thuật thì họ cũng không thể thoát khỏi phạm vi ảnh hưởng của kỹ năng này trong thời gian ngắn như vậy. Chứ đừng nói đến việc có thể thoát khỏi đó một cách bình tĩnh và thong dong như Ancient One vậy.
Trừ phi... bà ta biết trước được mình định làm cái gì, suy nghĩ này vẫn không ngừng xuất hiện ở trong đầu của Sacrolash.
“Hả?” Sacrolash cảm thấy có một ngọn gió vừa thổi qua gáy của cô ta, thì ra là có một cánh cửa không gian xuất hiện ở phía sau lưng của cô ta, hơn nữa còn có một cây đao được làm từ ma pháp đang lao ra. 
“Ghê tởm.” Sacrolash vội vàng nhảy về phía trước theo bản năng.
Từ khi không gian ở xung quanh đây bị ma pháp của Ancient One làm cho thay đổi thì bà ta vẫn luôn từ một vài vị trí bí ẩn nào đó tấn công bất ngờ, nếu như không phải là Sacrolash đã làm cho mặt đất trở lại bình thường thì có khi bà ta còn có thể chui từ dưới đất lên nữa.
Thế nhưng lần tập kích này của Ancient One chỉ là để nhằm đánh lạc hướng, khi mà Sacrolash nhảy ra xa để tránh lần công kích của bà ấy thì Ancient One liền lao ra từ nơi mà Sacrolash chuẩn bị rơi xuống, rồi dùng hai cây đao được tạo ra từ ma pháp đâm thẳng về phía cô ta. 
“Flame, thiêu cháy bà ta!” Alythess lập tức ra tay, ném một quả cầu lửa về phía Ancient One như muốn ép cho bà ta phải lùi lại.
Thế nhưng vị Thượng Cổ Tôn Giả này lại không thèm quan tâm, ngay cả liếc mắt cũng không muốn liếc, trực tiếp giơ tay về phía quả cầu lửa, sau đó tạo ra một cánh cửa không gian để thay đổi quỹ đạo của quả cầu lửa.
Vài giây sau thì quả cầu lửa này liền xuất hiện ở phía trên đầu và lao về phía Alythess. 
Alythess cảm thấy bản thân bị người khác chơi một vố cho nên vô cùng tức giận, sau đó liều giơ tay lên để bóp nát quả cầu lửa. Không đúng! Alythess nghĩ thầm trong lòng, cho dù là lúc tránh thoát Shadow Wrath của Sacrolash hay là lúc bà ta lợi dụng cánh cửa không gian để đưa quả cầu lửa trở lại thì vị Thượng Cổ Tôn Giả này vẫn luôn rất bình tĩnh, tất cả các động tác đều rất thuần thục, giống như đã từng được luyện tập trước vậy.
Nhưng mà  quả cầu lửa này của cô ta cũng không phải là không có lợi ích gì, ít nhất nó đã làm cho Ancient One vì muốn mở một cánh cửa không gian cho nên bị phân tâm, giúp cho Sacrolash có cơ hội để thoát khỏi lần tấn công này của bà ta.
Nhưng càng quyết đấu thì Sacrolash càng cảm thấy sợ hãi, cô ta vốn đã biết được khả năng cận chiến của Ancient One mạnh như thế nào, nhưng mà tình huống như bây giờ thì lại quá bất thường rồi! 
Bởi vì mỗi lần công kích của cô ta đều bị Ancient One tránh thoát một cách dễ dàng, hơn nữa đối phương lần nào cũng có thể tìm ra được sơ hở của cô ta để tiến hành phản kích.
“Đừng quá đắc ý như thế!” Sacrolash lại tiếp tục sử dụng chiêu Shadow Image, một giây sau thì xung quanh Ancient One liền xuất hiện ba bóng người màu đen, bọn họ cùng với Sacrolash kết hợp để chặn đứt đường trốn của bà ta, hơn nữa cũng lúc tấn công đối phương.
Nhưng mà Ancient One lại không hề cảm thấy bất ngờ với đợt tấn công lần này của Sacrolash, mà bà ta lập tức xoay người, ngay sau đó chui ra khỏi vòng vây. 
Nhìn thấy Ancient One có thể thoát khỏi vòng vây của mình một cách đơn giản như vậy làm cho Sacrolash cảm thấy vô cùng bực tức, hơn nữa còn có một loại cảm giác cực kỳ khó chịu.
“Hừ...” Sacrolash bỗng nở một nụ cười gằn, việc công kích của bản thân bị người nhìn thấu, còn có cảm giác khó chịu này làm cho trong đầu của cô ta xuất hiện một suy nghĩ điên cuồng.
Sacrolash và đám ảo ảnh của cô ta lại tiếp tục tấn công, và Ancient One vẫn có thể bình tĩnh chống lại, thế nhưng lại có một ảo ảnh ở trong đó lại vứt bỏ cây đao ở trong tay mình sau đó xông lên ôm chặt lấy bà ta. 
Đến lúc này thì sự bình tĩnh ở trên khuôn mặt của Thượng Cổ Tôn Giả mới biến mất, nhưng thay vào đó không phải là sự sợ hãi mà là sự ngạc nhiên.
“Alythess! Mau ném một quả cầu lửa vào đây!” Sacrolash hét lên, đồng thời cô ta cũng nhanh chóng lùi ra xa.
“Flame! Cắn nuốt bà ta!” Alythess cũng rất ăn ý mà ném một quả cầu lửa về phía ảo ảnh đang ôm chặt lấy Ancient One. 
Ancient One cảm thấy được sự dao động của phép thuật cho nên bà ta biết rõ lúc này nên mở ra một cánh cửa không gian để bản thân có thể trốn vào đó, thế nhưng ảo ảnh kia lại ôm chặt không buông, cho nên bà ấy chỉ có thể mang ảo ảnh kia cùng vào trong không gian. Khi bà ấy vừa bước vào bên trong không gian thì bên ngoài cũng vang lên một tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Lúc mà Ancient One đi ra khỏi không gian thì bà ấy đã không còn giữ được sự ung dung bình tĩnh của lúc trước, bộ áo bào của bà ấy cũng bị ngọn lửa làm cho rách rưới, trên người cũng có đôi chỗ bị ngọn lửa làm bỏng.
Cách vụ nổ gần như vậy thì cho dù là Thượng Cổ Tôn Giả thì cũng sẽ bị thương nặng thôi! 
Nhưng mà ngay lúc này thì không gian xung quanh giống như bị cái gì đó làm cho ngừng lại, sau đó lại giống như một cuốn phim bị tua ngược vậy.
Cặp song sinh lại quay trở về đúng vị trí mà bọn họ đã đứng ở trước đó, còn Thượng Cổ Tôn Giả lúc này lại không hề bị thương, đứng chắp tay ở phía đối diện với hai người bọn họ. Giống như là tất cả lại trở về lúc mà bọn họ còn chưa quyết đấu vậy.
Giống như là hình ảnh này đã từng xảy ra rất nhiều lần. 
“Thì ra là thời gian nghịch chuyển... chết tiệt.” Đến lúc này thì cặp song sinh Eredar cũng đã hiểu ra được đang xảy ra chuyện gì. Vì sao đối phương có thể dễ dàng thoát khỏi sự tấn công của bọn họ, vì sao đối phương lại có thể bình tĩnh như thế, tất cả là vì những điều đó đều đã từng xảy ra!
Thời gian không phải là một loại năng lực, mà là một loại quy luật, sự tồn tại của nó giống như là một phép tắc của tự nhiên vậy. Mà người có thể nắm giữ nó chắc chắn không phải là một con người bình thường.
Có thể sẽ có người tìm được sơ hở để lừa lọc, nhưng nếu muốn nắm rõ quy luật để điều khiển thời gian thì đó chính là nằm mơ giữa ban ngày. 
Tuy rằng trong thần thoại có những chủng tộc được thần thánh ban tặng cho loại sức mạnh này, nhưng kết quả của bọn họ cũng chỉ có một, đó là lạc lối trong dòng thời gian và rồi sẽ bị nó chôn vùi.
Thế nhưng Ancient One, vị Thượng Cổ Tôn Giả này lại... lại có được loại năng lực này!
“Mọi việc sẽ sớm kết thúc thôi.” Clare ngồi ở trên ghế sô pha, sắc mặt vô cùng bình tĩnh, nhưng mà giọng điệu của cô ấy là có chút hả hê ở trong đó: “Tuy rằng hai nữ ác ma đó rất mạnh nhưng bọn họ không thể nào thắng được bảo vật đó của Thượng Cổ Tôn Giả.” 
“Con mắt của Agamotto, Viên đá thời gian.” Evanson bình tĩnh nói ra tên của món bảo vật đó trong ánh mắt ngạc nhiên của Clade.
Có một vài vị ma pháp sư cường đại có thể quay trở lại quá khứ trong một khoảng thời gian nhất định, hoặc là khiến cho thời gian trôi qua nhanh hơn. Thế nhưng nếu muốn có thể điều khiển thời gian như Ancient One thì chỉ có thể dựa vào sức mạnh ở bên ngoài.
“Đây là lần thứ mười phải không?” Evanson nhìn về phía ba người kia, nhìn bọn họ lại tiếp tục quyết chiến. May mà trong căn phòng này của hắn được trang bị Dimensional Anchor cho nên nó hoàn toàn tách rời với không gian con do Ancient One tạo ra và cũng không bị nó ảnh hưởng đến. 
“Hì...” Evanson bỗng nhiên bật cười: “Cũng không quá khác so với những gì mà tôi đã nghĩ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.