Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 187: Blackheart




“Nói thật...” Mephisto rất thành khẩn nói: “Ta không thể nào xem trọng con người được.” 
“Ồ…” Evanson gãi gãi da mặt. Lão đại à, câu nói này ông đừng nói với giọng thành khẩn như vậy chứ? 
Nhưng Mephisto nói quả đúng sự thật, mấy ác ma thường có câu cửa miệng: “Cái đồ sinh vật cấp thấp!” 
Thân thể yếu ớt, tuổi thọ ngắn, lại không có thiên phú phép thuật gì. Vì vậy trong mắt ma quỷ và ác ma, con người chính là sinh vật cấp thấp không hơn không kém. 
“Nhưng ta không thể không thừa nhận, Thượng Cổ tôn giả là người tài trí phi thường.” Mephisto nhíu mày nói. 
“Chẳng qua chỉ là một con người thế nhưng lại dựa vào năng lực của mình nghiên cứu ra một hệ pháp thuật, đây là chuyện mà rất nhiều ma quỷ va ác ma không làm được.” 
Cuối cùng hắn ta lắc đầu nói: “Thiên tài quả thật không phải con người nữa rồi.” 
“Nhưng mà…” Mephisto cười: “Bà ấy còn quá trẻ.” Thượng Cổ tôn giả năm nay chỉ hơn 500 tuổi, đây đối với người tồn tại không biết bao lâu như Mephisto mà nói thì đúng là quá trẻ. 
“Bà ấy sáng chế ra hệ pháp thuật này còn nhiều chỗ sai sót.” Mephisto nói: “Ví dụ như hệ thống giám thị này.” 
“Cái hệ thống này hình thành khoảng 300 năm trước, năng lực giám thị hoàn toàn nhờ vào các điểm nút ma pháp.” Giọng Mephisto mang theo chút tán thưởng nói: 
“Đây là một sáng kiến không tồi, mỗi cái điểm nút ma pháp cho dù lớn hay nhỏ đều trở thành con mắt của bà ấy, theo lý mà nói không chỗ nào không giám sát được.” 
“Vậy làm sao ông tránh được?” Evanson hỏi. 
Anh không muốn biết hệ thống này ghê gớm cỡ nào, anh chỉ muốn biết làm sao biến nó trở nên vô dụng mà thôi. 
“Thời gian ta tồn tại vượt xa so với nhân loại các cậu.” Mephisto cho là đương nhiên nói: 
“Khi tổ tiên các người còn sống trong hang động ta đã bay lượn vòng vòng trên thế giới này rồi, ta còn hiểu rõ thế giới này hơn loài người, bao gồm mấy cái điểm nút ma pháp, vị trí, quy luật biến hóa của chúng và cả bức xạ phát ra lớn hay nhỏ, ta đều nắm rõ ràng hơn Thượng Cổ tôn giả.” 
“Cho nên...” Evanson vừa suy ngẫm lời của đối phương vừa nói: “Ông liền căn cứ vào những thứ đó để tổng kết ra sơ hở của hệ thống giám thị, từ đó có biện pháp lẩn tránh.” 
“Đúng vậy.” Mephisto thoải mái thừa nhận: 
“Chuyện này đối với ta không khó lắm.” 
“Dạy cách đó cho tôi đi.” Evanson nói. 
Phép thuật che giấu bây giờ anh sử dụng đều được ghi chép trên quyển “Bách khoa phép thuật Warlock”, ưu điểm là có thể sử dụng trên toàn thế giới nhưng hiệu quả thì không bằng phép thuật cụ thể. Nếu bây giờ anh học được phương pháp của Mephisto thì có thể bù đắp thiếu sót này. 
“Ha ha.” Mephisto cười cười từ chối cho ý kiến. 
“À, là tôi đã quá sốt sắng rồi.” Nhìn thái độ của đối phương, Evanson bừng tỉnh: 
“Ông cần tôi trả cái giá như thế nào? Nói trước nếu là linh hồn của tôi thì miễn bàn!” 
Evanson muốn có phương pháp này là thật nhưng cái giá phải trả là linh hồn của bản thân thì có khác gì được một mất mười. 
“Đừng lo, không nghiêm trọng đến thế.” Mephisto cười nói: 
“Chỉ cần cậu giúp tôi làm một việc mà thôi.” 
“Việc gì?” 
“Nói ra thì đúng là gia môn bất hạnh.” Mephisto đột ngột trở nên buồn rầu. 
“Thằng con bất hiếu của tôi dám trốn khỏi địa ngục chạy đến nhân gian.” 
“Con của ông?” Evason nhíu mày, liếc nhìn Johnny Blaze ngồi ở cách đó không xa, sau đó lục tìm trong trí nhớ của mình: 
“Blackheart?” 
“Đúng là nó.” Mephisto bây giờ thật giống một ông bố bị đứa con của mình làm cho tổn thương. 
“Người trẻ tuổi thường có những ý nghĩa táo bạo xa rời thực tế, đây không có vấn đề gì, dù sao ai cũng từng trải qua. Nhưng nếu muốn nó biến những ý nghĩa này thành sự thật thì không hay chút nào.” 
“Ví dụ, khiêu chiến quyền thống trị địa ngục của ông phải không?” Evanson dò hỏi. Blackheart chạy đến nhân gian là muốn… ờ muốn làm gì đó. Nhớ không rõ nữa, nhưng hình như là muốn làm phản cha mình. Ôi, địa ngục cũng không thiếu mấy trò này. 
“Hừ, nó còn non lắm.” Gương mặt ác quỷ thật sự của Mephisto thoáng hiện lên trong chớp nhoáng. 
“Sau khi nó chạy đến đây đã thu nhận vài thủ hạ hòng đánh cướp bản khế ước của ngôi làng San Venganza từ ta.” Mephisto liếc nhìn Johnny ở phía sau có chút bực bội nói: 
“Ban đầu ta dự định để cậu ta một mình đi bắt Blackheart nhưng đáng tiếc cậu ta không chuyên tâm… ma đất và ma gió đã chết trong tay cậu ta nhưng cậu ta lại biến thành cái bộ dạng này.” 
Nếu anh nhớ không lầm thì Blackheart đã lôi kéo ba ma quỷ là đất, gió và nước. Bây giờ đã chết hai, cũng có nghĩa là chuyện này vốn sắp kết thúc nhưng kết quả lại xảy ra sự cố, khó trách Mephisto rầu rĩ không vui. 
“Cậu ta cần mấy ngày để hồi phục mới có thể biến trở lại thành Ma tốc độ, nhưng cũng không phải là trạng thái tốt nhất.” Mephisto hung hăng gõ quyền trượng xuống đất: 
“Nhưng ta lo là không có thời gian đợi cậu ta từ từ hồi phục rồi nên sau khi cậu ta biến trở lại thì cậu phải giúp cậu ta tiêu diệt Blackheart, đoạt lại khế ước làng San Venganza.” 
Mephisto nói là tiêu diệt Blackheart chứ không phải là bắt về, xem ra ông ta không muốn giữ lại đứa con luôn chống đối ông ta nữa rồi. 
“Nếu không…” Có lẽ vì muốn tăng thêm áp lực cho Evanson, Mephisto liền nói ra một hậu quả dễ thấy nhất: 
“Nó sẽ biến nhân nhân gian trở thành địa ngục.” 
Evanson nghe vậy cũng không vội vàng đồng ý, mà tách hai ngón tay ra nói: 
“Đoạt khế ước về, tiêu diệt Blackheart, đây là hai việc.” 
“Một điều kiện, một công việc.” Evanson kiên định nói: 
“Đoạt khế ước hoặc là diệt trừ Blackheart, tôi chỉ làm một việc, như vậy mới công bằng.” 
“Kiên nhẫn của ta có giới hạn.” Mephisto chọc mạnh quyền trượng xuống đất rồi không ngừng xoay tròn, biểu thị tâm trạng bây giờ của ông ta rất tệ. 
“Hừ, ông xác định…” Evanson không hề lo sợ nói: 
“Muốn tôi nhúng tay vào chuyện khế ước làng San Venganza?” 
Sự tươi cười trên mặt Mephisto trong phút chốc bỗng cứng đờ, sau đó nghiêng người nhìn chiếc xe hơi phía sau của Evanson, ánh mắt khẽ động. 
“Thủ đoạn cao minh, hừ, thôi được rồi, chuyện khế ước giao cho Johnny đi, cậu lo việc tiêu diệt Blackheart được rồi.” 
Tuy là Mephisto hiện giờ chỉ là hình ảnh hóa thân nhưng khả năng quan sát vẫn còn, trong phút chốc hắn đã nhìn xuyên qua cánh cửa chiếc xe. Đem bản khế ước gồm 1000 linh hồn tội ác đưa tới tay một người cũng thu thập linh hồn, nhất là trong tay một tên Warlock rất có bản lĩnh, như vậy thật không an toàn chút nào. 
“Giúp Johnny tiêu diệt Blackheart đổi lấy phương pháp né tránh hệ thống giám thị của pháp sư Tu viện kín Sion.” Mephisto trịnh trọng nói: 
“Cậu thấy thế nào?” 
“Tôi cần xem bản khế ước trước.” Evanson nói. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.