Thuật Sĩ Trong Thế Giới Marvel

Chương 142: Có chút nguy hiểm




Vũ khí sinh học?  Nụ cười của Justin ngay lập tức biến mất khỏi khuôn mặt khi nghe thấy mấy từ này. Chẳng trách mà các cô lại bí ẩn như vậy, ngay cả Whitehall cũng phải nể mặt các người ba phần, hóa ra là các cô làm về lĩnh vực này à. 
“À… Bởi vì sự tồn tại của Công ước cấm vũ khí sinh học nên chúng tôi e rằng không có cách nào để hợp tác với công ty của các cô trong lĩnh vực này nữa rồi, thật sự… rất lấy làm tiếc.” 
Phải nói rằng Justin thực sự có tài diễn xuất bẩm sinh, khi anh ta nói câu này, ngữ khí và sắc mặt biểu hiện đều rất chuẩn xác, như thể là anh ta thực sự cảm thấy vô cùng tiếc nuối khi đã bỏ lỡ cơ hội hợp tác với công ty Umbrella do sự tồn tại của Công ước không bằng. 
Tuy nhiên, ý nghĩ thực sự trong lòng của anh ta là không hề muốn cuộc hợp tác này diễn ra. Tôi chưa bao giờ gặp cô trước đây, nếu có thể, tôi hy vọng cô cũng có thể nói như vậy khi gặp người khác. 
Đùa kiểu gì vậy, vũ khí sinh học là thứ mà nói đụng vào là đụng được hay sao? Đúng vậy, việc kí kết Công ước cấm vũ khí sinh học không hề làm cho một số quốc gia ngừng việc nghiên cứu và chế tạo vũ khí sinh học mà chỉ làm cho họ càng kín đáo, bí mật hơn mà thôi. 
Nhưng mà có quốc gia nào mà lại không coi vũ khí sinh học như là vũ khí hạt nhân, một loại cơ mật. Làm sao mà có thể giao cho một công ty tư nhân nghiên cứu và chế tạo được. Bạn nghĩ rằng là đang quay phim à. Hơn nữa, cứ coi như là ở trong phim đi chăng nữa thì kết cục của công ty nghiên cứu và chế tạo vũ khí sinh học cũng sẽ bị siêu anh hùng phá hủy mà thôi. Ôi thật đúng là có một siêu anh hùng ở một nơi không xa ư. 
“Tôi nghĩ rằng anh có thể đã hiểu lầm ở đâu đó rồi.”  
Thân là một Succubus, Sarah nhìn qua một chút là biết những gì mà cậu nhóc trước mặt đang suy nghĩ. Nhát gan sợ việc, không dám làm thì nói trực tiếp, giả vờ làm nghé gì ở đây. Nhưng mà anh cứ nói như thế cũng không thể được, lão nương đây cũng tin tưởng rằng anh sẽ cải thiện chất lượng thực phẩm vào tháng tới. “Những gì tôi đang nói tuyệt đối không phải là vũ khí sinh học truyền thống như vi khuẩn, khí độc, vi-rút, vũ khí gene. Tất cả những thứ này đều không phải. Những thứ tôi đang muốn đề cập đến là một công nghệ hoàn toàn mới. ” 
Justin giữ im lặng, không có một chút cử động nào cả. Ở XinNa cũng là vũ khí sinh học, còn công nghệ mới lại cho thấy rằng, so với những vũ khí sinh hóa trước đây thì vũ khí sinh học kiểu mới này sẽ mang tính bí mật hơn nhưng cũng nguy hiểm hơn. Hơn nữa SHIELD thời gian trước cũng gậy ông đập lưng ông. Nếu điều này bị họ phát hiện ra là chính bọn họ cũng đang làm thì thật sự... chết chắc rồi. Không cần biết là ai cũng chẳng thể bảo vệ nổi bản thân được. 
“Có vẻ như anh không hề sẵn sàng hợp tác với chúng tôi giống như Whitehall nói.” 
Nhìn vào dáng vẻ lợn chết không sợ nước sôi của Justin, Sarah nói với đôi mắt lạnh lùng và đầy đe dọa. 
Nghe Sarah nhắc đến Whitehall, có một sự bối rối hiện lên trong đôi mắt của Justin, ý tưởng ban đầu có chút lung lay, nhưng sau đó cũng đã bình tĩnh trở lại. Whitehall rất đáng sợ, đắc tội với Whitehall thì xác định là đen đủi rồi. Nhưng dường như hợp tác với các người thì tôi cũng không sống được bao lâu. So sánh cả hai, tôi thấy vẫn là sống được giây nào thì hay giây đó vậy. 
“Tôi thực sự muốn hợp tác với công ty của các cô, trong bất cứ lĩnh vực nào khác đều được nhưng vũ khí sinh học thì...” Justin lắc đầu: “Nó thực sự vô cùng nguy hiểm. Tôi là một doanh nhân, tôi muốn kiếm thật nhiều tiền, cũng khát khao giỏi vượt bậc. Đối với điều này tôi có thể làm một số việc kinh doanh không rõ ràng nhưng vẫn không vi phạm quy tắc, vi phạm một số tội danh không quá nghiêm trọng, nhưng tôi sẽ không đặt cược mạng sống của mình vào những việc như vậy.”  
Trong những năm qua thì đây là lần đầu tiên Justin nói chuyện một cách chân thành như vậy. 
“Anh sợ nguy hiểm? Anh sợ bị trừng phạt? Sarah mặt lạnh tanh nói: “Nhưng thực ra anh không cần phải lo lắng về điều này.” 
“Hử?” Justin cười nhạt một chút, ý nói Sarah không cần phải giả thần giả quỷ để lừa gạt. Các cô một chút cũng không để lộ, đến lúc đó xảy ra chuyện gì thì chắc chắn sớm chạy mất tăm mất tích rồi. Tôi có thể làm gì? Chờ đợi bị phát hiện trước rồi mới hỏi sao? 
“Anh biết không, đất nước này...” Sarah nhẹ nhàng liếc nhìn xung quanh: “Những vũ khí giống như vậy đã từng được sử dụng qua một lần cách đây sáu mươi năm trước, nhưng hành vi này không phải chịu bất kỳ sự trừng phạt hay chỉ trích nào, cái thu lại được chỉ có sự ngưỡng mộ và những tràng vỗ tay.” 
“Hả?” Justin hiếu kì, còn có chuyện tốt như vậy sao? Phạm vi sát thương của vũ khí sinh học rất lớn. Hơn nữa cũng không phân biệt quân dân, nói chung là chết sẽ rất thảm. Trong trường hợp này, đừng quan tâm là đã sử dụng thời cơ đúng hay chưa, cũng đừng nghĩ về những lí do có đầy đủ chính đáng hay không. Chắc chắn sẽ có Đức mẹ Maria xuất hiện. Làm sao mà tất cả đều có thể được khen ngợi cơ chứ. 
“Bởi vì tên của binh khí được gọi là...” Biểu cảm trên khuôn mặt của Sarah cuối cùng đã thay đổi. Cô ấy vui vẻ nói: “Captain America.” 
“Cái gì?” Justin kinh ngạc. Mặc dù anh ta không tôn trọng Captain America, tuy nhiên đối với cách nói của Sarah vẫn có chút không đồng tình. Captain America là siêu anh hùng đầu tiên được chính phủ tuyên truyền, sự công bình của Thiên chúa. Làm sao mà qua cách nói của Sarah lại biến thành vũ khí sinh học cơ chứ? 
“Không phải sao?” Sarah hỏi lại: “Đội trưởng Mỹ Steve Rogers ban đầu chỉ là một người bình thường ốm yếu nhiều bệnh, là tiến sĩ Hawkins muốn đơn thuốc tăng cường, chính là lợi dụng công nghệ sinh học, biến đội trưởng thành một siêu nhân, trở thành binh khí đánh bại Đức quốc xã và Hydra. Trong mắt chúng ta thì đây chính là một loại vũ khí sinh học. ” 
“Phù…” Justin thở dài, điều chỉnh cảm xúc một hồi lâu, thứ mà đối phương nói không phải là những vũ khí sinh học mang tính sát thương lớn mà là công nghệ cường hóa con người. Chẳng qua là do vấn đề về phương thức thể hiện khiến cho bản thân hiểu nhầm. Cái này thì lại được... đợi đã, công nghệ cường hóa con người? 
Justin hưng phấn, anh ta biết các thí nghiệm cường hóa con người. Mặc dù ở phương diện công khai nó đã bị bãi bỏ nhưng bình thường cũng có không ít quan chức quân đội quan tâm đến điều này. Nếu thử nghiệm này thành công, hì hì... sẽ có rất nhiều đơn đặt hàng từ Bộ Quốc phòng đến với anh ta, hơn nữa còn thoát khỏi thân phận gượng gạo hiện tại, thời điểm trở thành nhân vật có nhân khí và quyền hạn lớn đã không còn xa nữa rồi. 
“Công ty của các người... lẽ nào đã làm chủ công nghệ này?” Mặc dù Justin hưng phấn nhưng anh ta vẫn quyết định hỏi rõ ràng trước, nhỡ mà đối phương cũng chẳng phải dạng tốt đẹp gì, như thế chẳng phải là đã bị hớ sao? 
“Tất nhiên rồi.” Sarah nói một cách chắc chắn: “Công ty Umbrella đã hoàn toàn nắm vững công nghệ này, hơn nữa còn dựa trên công nghệ ban đầu để chế tạo ra rất nhiều những loại biến thể khác.” 
“Ừm... Cô biết đấy... Tôi là một doanh nhân, đôi khi những điều mà tôi nói khá là... ừm...” Tay của Justin đưa qua đưa lại trước mặt thể hiện giống như là có điều khó nói. 
“Anh muốn xem bằng chứng phải không?” Sarah thẳng thắn nói ra ý nghĩ của Justin. 
“Có thể không?” Mặc dù sử dụng câu hỏi nhưng biểu cảm trên khuôn mặt của Justin như thể muốn nói: Đúng vậy, tôi chính là có ý đó đấy. 
“Tất nhiên rồi.” Sarah mỉm cười nhẹ. Sau đó, có một tia sáng mờ nhạt xuất hiện trên cơ thể cô, đột nhiên cô biến mất trước mặt Justin. 
“Cái gì? Cô đâu rồi?” Đối mặt với tình huống đột ngột này, Justin nhìn xung quanh không biết làm thế nào, muốn tìm ra Sarah đang ở đâu. 
“Tôi đang đứng trước mặt anh.” Phía trước Justin đột nhiên vọng đến giọng nói của Sarah, anh ta nhìn chăm chú vào phía trước cố gắng tìm kiếm nhưng cuối cùng không nhìn thấy gì cả. 
Ngay thời điểm này, cốc nước đặt bên cạnh chỗ ngồi của Sarah bay lên giống như thể là có một bàn tay vô hình cầm nó lên vậy. Theo độ nghiêng nhẹ của cốc, nước bên trong cũng chảy ra, nhưng tuyệt nhiên không có nước nhỏ giọt xuống mặt bàn mà lại biến mất trong không trung, chắc là bị uống mất rồi. Justin dự đoán như vậy. 
“Bằng chứng này thế nào hả ngài Justin?” Khoảnh khắc chiếc cốc được đặt xuống bàn, Sarah từ từ xuất hiện trước mặt Justin. Vị trí và tư thế của cô ấy giống hệt như trước khi biến mất. 
“Ồ, đây là tàng hình?” Tay Justin gãi gãi trán, anh ta bây giờ vẫn có chút không hiểu rõ tình hình. 
“Đúng vậy, chính là tàng hình.” Sarah nói, nó là kỹ năng thành thạo của chị đây: “Nhưng nó bây giờ có một cái tên mới là cường hóa loại M, nó là một trong nhiều công nghệ sinh học của công ty Umbrella chúng tôi, chuyên dùng cho nhân viên bảo vệ của chúng tôi.” 
“Ồ, tôi vẫn còn... một vấn đề nhỏ?” Theo lí mà nói thì chứng cứ cũng xem rồi, anh ta cũng phải nên tin tưởng, có gì để hỏi nữa đâu. Nhưng mặc ánh nhìn khó chịu của Sarah thì Justin vẫn đưa ra câu hỏi: 
“Tại sao lại tìm tôi hợp tác? Các người đã hoàn toàn nắm vững công nghệ này rồi, hình như không cần đến tôi thì phải.” 
Justin vẫn còn sáng suốt hiểu mình, anh ta biết rằng mình không phải là nhân vật đóng vai trò quyết định, hơn nữa đối phương lại đã hiểu rõ kĩ thuật rồi, bản thân dường như là không có giá trị gì. Họ hoàn toàn có thể tự tìm đến Bộ Quốc phòng, kí hợp đồng ít nhất năm mươi năm, phác thảo vô hạn. Hiện nay còn đến tìm mình hợp tác chẳng phải là dư thừa hay sao? 
Sarah nói, sao anh lại có nhiều câu hỏi thế nhỉ? Không biết là càng hỏi nhiều thì càng chẳng ra cái đếch gì sao? Nhưng mà ứng phó với những câu hỏi này chẳng có gì khó cả. 
Bởi vì đã lâu lắm rồi, Whitehall cũng hỏi những câu hỏi tương tự như Evanson, lần đó đã ứng phó được một cách hoàn hảo. Lẽ nào lần này lại xảy ra sự cố? 
Sarah giải thích lý do cô đã chuẩn bị trước: “SHIELD đang điều tra chúng tôi khiến cho chúng tôi phải dè dặt hành sự, chúng tôi cần một người đại diện.” 
“Đừng trách tôi mạo muội, SHIELD tại sao lại nhằm vào các người?” Justin hỏi một cách thận trọng, anh ta cũng vừa mới bị SHIELD để tâm đến nên đối với vấn đề này khá là nhạy cảm. 
“Anh đã nghe qua việc một căn cứ đặc biệt bị tấn công trong vài tháng trước không?” Sarah nói một cách bình thản. 
“Cái gì? Việc đó là do các người làm sao? Justin gần như sợ như thể mắc bệnh tim, chuyện này anh ta cũng có nghe qua, nhưng chỉ biết là căn cứ địa bị tấn công, các nguyên nhân khác thì không biết gì cả. Các người giỏi thật đấy, dám trắng trợn tấn công căn cứ quân sự mà quân đội Mỹ đóng quân, việc này đến nghĩ tôi cũng không nghĩ tới, các người lại dám làm.” 
“Làm sao mà có thể là chúng tôi làm điều đó cơ chứ?” Sarah nhanh chóng phủ nhận điều đó, sự thật là không phải do chúng tôi làm, mặc dù chúng tôi có ở bên cạnh thêm chút gió ngầm nhưng mà cụ thể sự việc đều là do Whitehall làm. 
Justin không nói gì nhưng biểu hiện trên khuôn mặt của anh ta cho thấy rằng anh ta vốn dĩ không tin lời Sarah nói. Chuyện quan trọng như vậy có quỷ mới thừa nhận ấy. 
“Sáu tháng trước, công ty vì vấn đề chi tiêu tài chính và tiếp tục thu thập dữ liệu chiến đấu thực tế đã từng bán một lô thuốc nhỏ cho vị khách hàng này.” Sarah có vẻ bất lực nói: “Nhưng không ngờ vị khách hàng này đã sử dụng chỗ thuốc đó để gây ra việc này.” 
“Cũng chính là vì lý do này, SHIELD đã điều tra chúng tôi, vì vậy mà lần này tôi mới đến giao dịch.” 
Mới là cô? Justin sớm đã cảm thấy kỳ lạ. Tại sao lại tìm mình hợp tác, lẽ nào không phải là người điều hành. Sếp à, thực sự mà nói thì cảm thấy bản thân không quan trọng. Phái thư kí đến còn tạm được, đằng này lại phái chủ quản bảo an đến. Có ai đã nghe nói qua giám đốc bảo an đi bàn chuyện làm ăn không? 
Hóa ra là điều này được SHIELD nhìn thấy vì vậy mới phái một người thuộc phái võ thuật đến. Dựa vào năng lực cường hóa đặc biệt của cô ấy thì dù có bị phát hiện đi chăng nữa thì nhất định cũng sẽ dễ dàng thoát thân thôi. 
“Như vậy, dường như mọi chuyện lại trở nên nguy hiểm rồi.” Justin quẹt nhẹ tay trên bàn nói, hợp tác với đối tượng mà SHIELD điều tra, điều này đồng nghĩa với việc sẽ đối đầu lại với họ, bản thân hiện tại dường như chưa có bản lĩnh lớn như vậy. 
“Hình như là… nhưng mà nguy hiểm thì sẽ có được lợi ích cao, huống hồ chúng ta chỉ cần cố gắng vượt qua được giai đoạn ngắn này là ổn rồi.” Sarah nói một cách mê hoặc. 
Justin không phủ nhận vấn đề này, anh ta không ngừng gõ tay vào bàn như thể đang suy nghĩ tính toán về lợi, hại, được, mất. 
“Thực ra, anh không nhất thiết phải lo lắng như vậy, cho dù đến lúc đó chúng ta bị phát hiện, anh chỉ cần nói không biết thân phận của chúng tôi là được rồi.” 
Hình như nó cũng là một lí do, công ty của đối phương căn bản là rất thần bí, đến lúc đó chỉ cần nói họ dùng thân phận giả để lừa gạt, bản thân hoàn toàn không hề biết ngọn ngành, gốc gác của họ như thế nào thì chắc cũng có thể qua quýt được, chỉ là không được cao minh thôi. 
“Được rồi.” Justin đưa tay ra: “Vậy thì chúng ta hợp tác đi.” 
Nhưng Sarah lại không hề mảy may đến việc Justin đưa tay ra, cô chỉ nhẹ nhàng nói: “Vậy thì quyết định như thế đi, bây giờ chúng tôi cần một căn phòng thí nghiệm bí mật, những nguyên liệu làm vũ khí tương ứng mà tôi đã đưa ra và cả một nguồn vốn dồi dào.” 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.