Thuận Thiên Khống Mệnh

Chương 4: Bắt cóc




Trước hết, ta thông báo về cảnh giới tu luyện trong truyện, do phần giới thiệu đã nhiều quá, ta ngại viết thêm.
Các cảnh giới chia ra 9 tầng tương ứng với Sơ-Trung-Hậu và Đỉnh phong. Từ <Đạp thiên đế cảnh> sẽ chia thành S-T-H-Đ. Chí tôn vừa là 1 cấp vừa là 1 danh hiệu, không phân chia, người nắm giữ danh hiệu này nhận được sự chúc phúc từ Thiên Địa.
Phàm nhân cảnh: cái này chắc không có gì để nói nhỉ._.
Như tên gọi, khiến cho cơ thể rắn chắc hơn., chuẩn bị trở thành tu tiên giả.
+Luyện bì
+Luyện mô
+Luyện cơ
+Luyện cốt
+Luyện huyết
+Khai huyệt-Hấp khí
Bước đầu tiên vào con đường tu tiên giả.
+Luyện khí
+Trúc cơ
+Kết đan
+Nguyên anh
+Đại thừa
+Hư linh kì
+Độ kiếp kì
Độ kiếp hóa thành tiên… phi thăng tiên giới
+Hóa tiên
+Bán tiên
+Chân tiên
+Tiên tướng
+Tiên vương
+Tiên đế
Tiến thăng thành thánh, sức mạnh bảo hộ để có thể tự do di động trong không gian vũ trụ.+Nhập thánh
+Thánh vương
+Đại thánh
Trở thành thần chân chính, hết thảy mọi việc đối với thần đều khả thi làm được.+Nhập thần
+Bán thần
+Chân đại thần
+Thần vương kì
+Siêu thần
<Đạp thiên đế cảnh> Cảnh giới tối thượng, đứng trên cả vũ trụ, lên được Thiên Đế Cửu Giới.
+Đế cảnh
+Đế vương
+Đại đế
+Hư đế
Có ý nghĩa là 1 danh bậc hơn là 1 cấp bậc.
Yêu thú: mỗi cấp tương ứng với 1 bậc tu vi, chia thành S-T-H-Đ
Cấp 1-10
Ma thú
Cấp 1-15
Ma Pháp: Chia làm ngũ tinh mỗi cấp.
Ma pháp học đồ(10 cấp)
Pháp sư
Ma pháp sư
Đại pháp sư
Đại ma pháp sư
Pháp hoàng
Pháp vương
Pháp thần
Tư chất bảo vật: chia làm hạ-trung-thượng-cực phẩm.
Phàm vật-> Pháp bảo -> Linh bảo -> Tiên bảo-> Thánh bảo-> Thần bảo-> Tối thượng đế bảo
Linh thạch: hạ-trung-thượng-cực phẩm (tùy nơi bán nơi trao đổi tùy thời tùy lúc mà lt có thể đắt hơn hoặc rẻ hơn giá lí thuyết, như tiền thôi, khác cái là lt ng ăn dc:)) tiền thì không._.)
Công pháp: Hoàng-Huyền-Linh-Địa-Thiên-Tiên-Thánh-Thần-Đế
Vừa nuốt xuống viên đan dược, nữ tử kia liền ngồi xuống vận công hồi phục, hoàn toàn không để ý đến xung quanh, lúc này cũng đã 3, 4 giờ chiều, ánh nắng vàng đặc trưng của mùa thu làm khung cảnh nơi đây càng thêm ghê rợn, người thường chắc đã chết lên chết xuống mấy lần nếu nhìn thấy tràng cảnh máu me giết chóc này, từng đoàn huyết vụ cứ không ngừng phun lên từ thân thể con mãng xà cụt đầu, mùi huyết tinh nồng nặc trong không khí, nếu không dọn dẹp thì tầm vài mươi phút sau, thú vật trong rừng bị hấp dẫn bởi mùi máu này sẽ chạy đến đây, phải biết, đây không phải máu bình thường, sinh vật nào có khả năng hấp thu nó, sẽ có 1 phần nhỏ linh khí, yêu lực của con mãng xà, dù không nhiều nhưng với hoàn cảnh linh khí không có thì mấy cái này được bọn chúng coi như báu vật, kể cả xác con mãng xà này ăn vào cũng sẽ cho chúng 3, 4 thành đột phá yêu thú cấp 1.
Chỉ vừa ngồi xuống vận công được dăm mười phút đồng hồ, dược lực đã khiến cô nàng kia khôi phục thương thế được 2, 3 phần, đủ thấy viên đan kia quý giá biết chừng nào, vết thương tưởng chừng vài năm chưa khỏi, thậm chí cả đời nằm liệt giường, 1 viên đan dược nuốt vào, liền chữa trị hết thảy, quả là thần tiên-đó là những điều hắn đang nghĩ bây giờ, hắn nhìn vị kia nữ tử mà ánh mắt ngưỡng mộ, đưa cho hắn đối chiến con rắn đó, cho thêm cả thùng dược phẩm, hắn cũng không nắm được 1 phần thắng, thâm chí làm xước da nó cũng là không thể.
Cũng đã là tàn cuộc, hắn định về, thì do vô ý, hắn đạp gãy 1 cành cây khô nhỏ, tiếng “Crack” vang lên, hắn 3 hồn 7 phách muốn chạy mất, kì này không xong rồi, núp xem đánh nhau, giờ bị người ta phát hiện, người ta còn chém giết yêu thú như thế kia được, mình là cái thá gì, vừa vặn 3 giây sau, 1 chiếc phi tiêu xé gió bay đến, xẹt qua tay hắn, cắt vào khá sâu, máu liền chảy ra. Quá hoảng sợ, hắn liền nhảy vọt ra ngoài, dập đầu lia lịa, cầu mong một đường thoát thân, ít nhất dù có bị chặt tay chân gì thì cũng còn đường mà sống, cơ may còn nhờ Liên ca giúp đỡ cho mọc lại được, chứ chạy đi, liền mất cái mạng coi như mất tất cả rồi, dùng cái đầu gối cũng biết là nên chạy ra 1 đường đầu thú.
Nữ tử kia không biết từ khi nào trên tay đã cầm 1 cái phi tiêu, bộ dáng đề phòng, tùy thời mà nó sẽ cất vào vị trí cũ hay bay ra cắm vào đầu hắn. Hắn chưa kịp nói gì thì nữ tử kia lên tiếng trước:@$%&^^!(&^@!>
Hắn trưng ra bộ mặt ngáo chó không hiểu, đập đá phê cần chưa tỉnh.
Nhận ra bộ dáng ngu ngơ của hắn, thiếu nữ Ehem 1 tiếng:
_Đây có phải ngôn ngữ của ngươi, ngươi là người của Đông Minh đế quốc?
Đông Minh đế quốc, 1 tên gọi khác của Thanh Dương đế quốc, trên Khinh Dư đại lục, chỉ có 2 đế quốc, đó là Thực Phong đế quốc, hay còn gọi là Tây Phong ở nửa tây, Thanh Dương đế quốc-Đông Minh ở nửa cầu đông. Bên kia núi rừng khô khốc trùng điệp, bên đây đồng bằng rựng rậm thảo nguyên bình địa bát ngát. Do vị trí địa lí và địa hình, bên kia tu luyện thiên về Phong, Thổ, Hỏa có âm nhưng cương, bên đây lại tu luyện thiên về Quang, Thủy, Mộc có dương nhưng nhu, trái ngược hoàn toàn với nhau, góp phần vào cuộc chiến đã kéo dài hàng chục vạn năm giữa 2 bên. Ngoài 2 đế quốc to lớn, còn có vô số tiểu quốc, trung quốc nhỏ lẻ nằm ở trong hoặc giáp ranh 2 đế quốc, có ngôn ngữ, phong tục,… khác nhau nhưng hết thảy đều phụ thuộc, chịu sự chi phối của 2 ông to con này.
Nghe thiếu nữ kia hỏi, rất lưu loát, hoàn toàn không thể hiện ra cái gọi là rào cản về ngôn ngữ, hắn cũng đành gật đầu.
_Tại sao ngươi lại ở đây, ngươi… là… mò theo ta à?-hỏi tới đây, nàng không khỏi có chút run sợ, rõ ràng lúc mình trốn ra, có dùng pháp bảo kiểm tra, tại sao lại lòi ra 1 tên?
_Ơ không phải, không phải, tiền bối a, trăm vạn lần không phải, kẻ hẻn nảy chỉ đi ngang qua lụm củi, nghe tiếng động lạ bèn tò mò đi vào tìm hiểu, nhất quyết không phải dõi theo tiền bối a-hắn run người dập đầu lia lịa khai báo không dấu thứ gì.
Có thể lắm, tên này làm sao có thể làm người bảo hộ được, dao động linh lực thì không có, nhìn bần hàn thế kia thì chắc chỉ là người ở làng nào đó gần đây, lỡ hắn thu liễm linh lực? Không, không phải, vì ít nhất phải là trúc cơ, hoặc ít nhất là luyện khí đỉnh cao, mà nếu là tu sĩ cỡ đó cũng không nhây như vậy, có khả năng cao hắn chỉ là dân thường… Cơ mà, trên đầu hắn… đó là sừng sao, sừng ư?!?! Người có sừng? Vậy hắn chỉ có thể là người của Long tộc hoặc Lộc Nhân tộc, mà Lộc Nhân tộc chỉ có thân trên là người, thân dưới là thú, nghe nói 2 tộc ấy đã từ lâu không còn xuất hiện trên đại lục này nữa, hậu nhân 2 tộc đó dù còn nhưng huyết thống tinh thuần rất thấp, vì thế sừng của họ gần như chỉ còn là cục u, tên này lại có sừng cao đến thế, còn là sừng trắng không bị pha màu, hi hi, tinh thuần huyết thống Long nhân đây rồi! Há há, bắt hắn về, làm quà tặng sư phụ, lúc đó, không những có thể thoát tội, biết đâu còn tặng mình thứ gì đó, hay đặc quyền nào đó, không chừng còn được cho đi ra ngoài, khi đó tiêu dao tự tại, không cần phải trốn tránh nữa rồi:haha
Thiếu nữ thầm nghĩ, trên mặt nhỏ xinh xinh thiên thần bỗng nở ra 1 nụ cười rất ư là rợn người, cộng với máu từ con mãng xà, hắn nhìn thấy mà không khỏi run lên cầm cập, từ đôi mắt ấy, hắn cảm nhận dc 1 sự muốn ăn tươi nuốt sống không hề nhẹ.
Gượng đã, tộc nhân Long tộc có sự cảm ngộ về tu luyện linh lực ở mức vừa nhưng đó không phải là điểm đặc biệt của Long tộc, Long tộc có 1 thể chất kinh khủng, hầu như tất cả tộc nhân đều luyện thể và học các võ kỹ cận chiến bằng chính thân thể như quyền cước hay sử dụng các vũ khí hạng nặng như chùy, búa… vì nó phù hợp với sức mạnh thể chất của họ, tuy nhiên vẫn có 1 số lượng tộc nhân sử dụng thương, thương cũng là 1 thứ vũ khí Long tộc tự hào nhất, 1 nhát thương của 1 tu sĩ Long tộc chắc chắn sẽ xuyên thủng đối thủ cùng cấp bình thường. Thiên đạo rất công bằng, tộc nào càng mạnh thì càng có điểm yếu trí mạng, điểm yếu đó ở Long tộc là khả năng sinh sản thấp đến đáng thương, tỉ lệ rồng con chết từ trong trứng khá cao, nữ tử Long tộc 2,3 năm mới lại cho 2 đến 4 quả trứng, vì thế, ở Long Quan thành toàn là các tiền bối long tộc từ 4, 50 tuổi đến 3, 4 trăm tuổi đi lại, thế hệ trẻ được bảo hộ, tung như trứng hứng như hoa, coi như là bảo vật, có bao nhiêu tài nguyên đều dồn vào lớp trẻ, tất cả mọi thứ đều được dạy, thực hành trong thành, nhưng không bởi thế mà họ quá kiêu ngạo, coi trời bằng vung, vì được cả các vị lão tổ chỉ dẫn tu luyện, dạy dỗ đủ kiểu, huấn luyện hà khắc, chiến lực phải nói là gần như vô địch cùng cấp. Xui thay, trận chiến 3 ngàn năm trước, Long tộc một mình đối chiến với Tam tộc Hổ-Hồ-Nhân diệt sát toàn bộ, tuy nhiên, cũng đã đánh cho bên kia tiêu thất quá nửa nhân số, nhất là Hổ tộc, giáp lá cà nên bị Long tộc đập, xiên chết đến hàng ngàn người. Chưa hết, Long tộc có 1 khả năng rất đặc biệt, đó là trong khoảng thời gian ngắn bộc phát sức mạnh vượt qua cực hạn thân thể, cường hóa lớp vảy ngoài, vũ khí thường căn bản là vô phương xuyên thấu.
Cẩn thận tính toán 1 lần nữa, khả năng đặc biệt của hắn chỉ kéo dài cao nhất là 5, 6 phút, cường độ nhục thân tăng gần gấp 2, thậm chí gấp 3 lần, lúc đó thì chiến lực hắn sẽ ngang cơ mình, nhưng nhờ lợi thế về công pháp Hoàng cấp cộng thêm Ngũ Hoa Lục Tâm kiếm, mình có 8, 9 phần cơ hội bắt được hắn.
Hít sâu 1 hơi, thở ra, nàng chuẩn bị đối chiến với 1 đối thủ đáng gờm, hơn con mãng xà không biết bao nhiêu lần, tên này nhìn không biết có phải gia vờ ngu ngốc hay không, lúc nãy chật vật là vì nàng đã áp chế tu vi xuống còn luyện khí tầng 5 đỉnh, tu vi của nàng thực chất là luyện khí 6, luc nãy không chú ý mà bị nó cho 1 phát quật vào hông, tạm thời bây giờ tu vi còn luyện khí tầng 2 hậu kì, linh lực hồi được khoảng 6, 7 thành, con mãng xà kia chẳng qua là do lớp da và độ to lớn của thân thể, thứ đó lại khiến nó kém linh động phần nào, chứ nó không có gì là nguy hiểm cả.<code> __________________________Nhất Mục Tử Thiên a.k.a Tử Thiên chột________</code>

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.