Thừa Thiên Đại Lục (Hệ Thống)

Chương 4: Hôn ước




Vân gia! 
Phụ thân con không muốn lấy tên phế vật đấy đâu - một cô gái tầm 13 tuổi rất xinh nói.
Thanh Loan à! Trương gia,chúng ta không chọc nổi đâu - Vân Thanh Nam nói
Đừng tưởng con không biết! Là phụ vương nhận lễ vật của người ta rồi chứ gì - Vân Thanh Loan nói.
Nghe đến đây Vân Thanh Nam nghẹn họng không nói được gì
Hừ - Vân Thanh Loan hừ nhẹ
Nghĩ một lát Vân Thanh Nam nói: ta có ý này con xem có được không?.
Ý gì phụ thân? - Vân Thanh Loan nói.
Đợi khi tỷ thí gia tộc nhà họ Trương kết thúc, chắc chắc Trương Vực ( phụ thân trương lục) sẽ đưa Trương Lục lên làm gia chủ, gia tộc họ Trương sẽ không đồng ý đến lúc đấy nhà họ Trương loạn, chúng ta có cơ hội từ hôn rồi - Vân Thanh Nam.
Ừ phụ thân, chỉ còn cách đấy thôi - tiếng Vân Thanh Loan nói 
Trương gia! 
Trương Lục đang ngủ thì Tiểu Hoa gọi.
Thiếu gia ơi, thiếu gia - Tiếng Tiểu Hoa có vẻ gấp.
Có gì mà gọi lắm thế - hắn càu nhàu rồi đứng dậy hỏi
Thưa thiếu gia, gia chủ gọi ngài vào trong đại sảnh ạ - Tiểu Hoa nói. 
Hắn ngờ vực rồi hỏi: ngươi có biết có chuyện gì mà phụ thân gọi ta không.
Nô tì không biết, thưa thiếu gia - Tiểu Hoa nói.
Ukm, ngươi đi làm việc của mình đi, tí ta đi sau.
Theo trí nhớ của mình, hắn đi qua một khu vườn, rồi đi qua một khu luyện tập của các thiếu niên gia tộc.
Đang đi thì - hắn nghe tiếng gọi
A phế vật kìa- Trương An nói.
Hắn dừng lại, người tên Trương An kia là con của đại trưởng lão 17 tuổi tu vi đã là võ giả cấp 6,thiên phú này trong gia tộc cũng được gọi là thiên tài hai tên A Nam, A Tôn cũng là hai con chó đi theo hắn
Hắn không để ý trực tiếp đi đến đại sảnh 
Trương An thấy hắn không để ý đến mình tức giận đi theo vào đại sảnh 
Trong đại sảnh rất lớn, được làm theo phong cách cổ, phía chính giữa là ghế của tộc trưởng còn hai bên cạnh là ghế của khách và các vị trưởng lão
Trương Vực ngồi trên ghế gia chủ thấy hắn vào đứng lên gọi hắn vào ngồi sau mình 
Ngồi sau Trương Vực, Trương Lục hắn thấy bên trái gồm các vị trưởng lão đại trưởng lão, nhị trưởng lão, tam trưởng lão, tứ trưởng lão và các chấp sự của Trương gia, còn bên phải ngồi là người của Vân gia một gia tộc nhị lưu trong thành Thanh Hoa
Hắn ngờ vực không hiểu
Như biết được con trai mình đang nghĩ gì Trương Vực bắt đầu giải thích
Trương Lục đây là Vân Thành Nam gia chủ của Vân gia, còn kia là Vân Thanh Loan tiểu thư Vân gia - Trương Vực nói xong rồi chỉ vào người đàn ông trung niên và cô gái ngồi bên cạnh
Người đàn ông thì tỏ vẻ tôn kính còn cô gái thì tỏ vẻ bất mãn
Vân gia chủ hôm nay đến đây để định ra hôn ước cho con và Vân tiểu thư 
Hắn hiểu vì sao cô gái kia lại trông có vẻ bất mãn thế rồi, nguyên lai là do bị ép làm hôn ước với hắn 
Trương An ngồi sau đại trưởng lão vô cùng tức giận, Vân tiểu thư hắn đã để ý từ lâu con đang định đem lễ vật sang Vân gia cầu hôn thì bị tên phế vật kia cướp
Hắn nghe luyên thuyên nửa ngày cuối cùng Vân gia cũng về 
Hắn đang định trở lại ngoại viên thì Trương Vực gọi hắn lại phòng mình
Trong phòng Trương Vực
Phụ thân có gì phân phó ạ - hắn nói 
Không, lúc phụ thân không ở nhà có ai khi dễ con không - Trương Vực quan tâm hỏi
Hắn thấy thế giật mình. Kiếp trước hắn không có cha mẹ nên không cảm nhận được sự quan tâm của gia đình
Đây là sự quan tâm của gia đình ư, thật ấm áp 
Hắn trả lời khiêm tốn:không thưa phụ thân 
Ừ lần này ta về dựa kiến đợi đến nửa năm sau, khi tỷ thí gia tộc kết thúc ta sẽ lại đi tiếp 
Vâng,thưa phụ thân - hắn nói 
Ừ - Trương Vực nói xong rồi lôi ra một lọ thuốc đưa cho hắn
Phụ thân đây là - hắn hỏi 
Đây là Linh Mạch Thủy rất quý hiếm phục dụng nó có khả năng ngươi có thể tu luyện được
Hắn nhìn lọ thuốc trên tay dù không biết nhưng hắn chắc là rất quý hiếm 
Hắn cũng đang muốn tìm một cái lý do vì việc mình có thể tu luyện nên đành nhận về
Hắn giả vờ kích động nhận thuốc về rồi nói vói Trương Vực 
Phụ thân yên tâm con sẽ tu luyện thật tốt để bảo vệ phụ thân và bảo vệ Trương gia - hắn nói 
Thấy Trương Lục như vậy Trương Vực rất hài lòng 
Tiếp theo hắn lấy một chiếc nhẫn ra
Đây là giới chỉ của mẹ con - bây giờ đưa cho con a- Trương Vực nói
Hắn nhìn chiếc nhẫn rồi nói: phụ thân cứ cầm đi ạ
Trương Vực lắc đầu nói đây là quà mẫu thân tặng con trước khi rời đi 
Hắn ngờ vực hỏi: mẫu thân rời đi đâu vậy a 
Mẫu thân con nói phải về lại gia tộc mình rồi đi luôn chưa có trở lại
Thế sao phụ thân không đi tìm mẫu thân a - hắn hỏi
Tìm tất nhiên ta đã tìm rồi nhưng không tìm thấy được, rồi mẫu thân con gửi thư về bảo ta đừng tìm nữa - Trương Vực phiền lòng nói 
Sau này nếu con có thể trở lên mạnh mong con hãy thay phụ thân tìm mẫu thân nha - Trương Vực nói
Vâng ạ! - hắn nói
Hai phụ tử hàn huyên với nhau vài câu rồi hắn từ biệt phụ thân về lại ngoại viên của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.