Chương 851
Cho nên mặc dù ngay từ đầu cô đã đoán được T-H là Trọng Hách, cô cũng không thể nào biết được Trọng Hách là Phó Kình Hiên.
Phó Kình Hiên nghẹn ngào, đột nhiên im lặng.
Đúng, thật sự rất khó đoán chỉ với hai chữ cái.
Bên cạnh anh, Lâm Diệc Hàng đang yên lặng đứng xem vở kịch, nhìn Phó Kình Hiên đang đuối lý, còn Bạch Dương thì đang tức giận, khẽ đẩy kính.
Xem chừng, một câu cha ruột của đứa nhỏ là Phó Kình Hiên của anh ta, hình như gây ra chuyện lớn rồi.
Bạch Dương véo lòng bàn tay, khóe miệng tự giễu nhếch lên: “Khó trách Cố Tử Yên một lòng muốn phá bỏ đứa bé trong bụng tôi, thì ra cô ta đã biết trước đứa nhỏ là của anh.”
Phó Kình Hiên sắc mặt hơi trầm xuống: “Cố Tử Yên biết đứa nhỏ này là của tôi?”
Làm thế nào mà điều này có thể xảy ra được?
Làm sao mà Cố Tử Yên lại biết được?
Chuyện đêm đó của anh với Bạch Dương, anh cũng không nói cho Cố Tử Yên, làm sao mà cô ta biết được?
“Bạch Dương nói không sai, chính xác là Cố Tử Yên có biết, cái này tôi có thể làm chứng, hơn nữa tôi cũng đã biết trước, bởi vì chính miệng Cố Tử Yên đã nói cho tôi biết” Lâm Diệc Hàng lấy dao mổ từ trong túi áo blouse trắng ra, vừa quay quay chơi đùa, vừa nói.
“Còn Trình Minh Viễn” Vẻ mỉa mai trên mặt Bạch Dương càng trở nên gay gắt hơn: “Lúc anh dùng thân phận T-H liên lạc với tôi, anh nói anh là bạn bè của Trình Minh Viễn, sau này khi tôi hỏi Trình Minh Viễn có nhận ra anh hay không, Trình Minh Viễn lại nói không quen anh, tôi không nghĩ nhiều nên mới tin, bây giờ tôi mới phát hiện, tôi thật sự là kẻ ngốc lớn nhất trên đời này, bị người khác đùa cợt, tất cả mọi người đều biết đứa nhỏ trong bụng tôi là của anh, chỉ có tôi không biết, thật là một trò đùa!”
Nước mắt giễu cợt của Bạch Dương rơi xuống, trái tim cô rất đau.
Sau đêm đó, cô đã yêu cầu Trình Minh Viễn kiểm tra việc giám sát của câu lạc bộ, nhưng Trình Minh Viễn nói với cô rằng việc giám sát không có gì sai sót hết. Bây giờ nghĩ lại, không phải là không có vấn đề, mà là do Trình Minh Viễn cố ý nói như vậy với cô, mục đích là để che đậy cho Phó Kình Hiên, che dấu không cho cô biết người đêm đó là Phó Kình Hiên.
Thật trớ trêu!
Cô coi Trình Minh Viễn là bạn, nhưng cuối cùng Trình Minh Viễn lại đối xử với cô như thế này!
Nhìn thấy bộ dạng chán nản của Bạch Dương, Phó Kình Hiên cảm thấy rất khó chịu.
Anh đưa tay ra, cố gắng lau nước mắt cho cô, nhưng Bạch Dương lại dửng dưng đẩy tay anh ra.
Phó Kình Hiên nhìn bàn tay bị tát đỏ bừng của mình, ánh mắt tối sầm lại: “Bạch Dương, chúng tôi không nói cho em biết là bởi vì…”
“Là vì sợ sau khi tôi phát hiện ra, sẽ lợi dụng cơ hội này để dây dưa với anh?” Bạch Dương lạnh lùng nhìn anh: “Từ đó làm ảnh hưởng đến quan hệ của anh và Cố Tử Yên, cũng như chuyện đính hôn của anh sao?”
Phó Kình Hiên trông hơi choáng váng, trong giây lát không thể nói nên lời.
Bởi vì những gì cô nói là sự thật.
Lúc đó anh vẫn chưa bị thôi miên, tâm trí đều dồn hết cho Cố Tử Tên, cho nên việc đấy là hoàn toàn có thể.
Bạch Dương cười, nước mắt chảy dài: “Phó Kình Hiên, anh biết không? Tôi không ghét T-H, tôi thực sự không ghét anh ta, bởi vì đêm đó, không phải lỗi của một mình T-H, tôi cũng có lỗi, anh ta đến với tôi, đã nói là người lạ, làm rồi là làm rồi, cứ coi như chẳng khác gì bị chó cắn là xong, nhưng bây giờ thì khác”