CHƯƠNG 686
Điện thoại nhanh chóng được kết nối, giọng lạnh lùng của Thời Trạch truyền đến: “Cô có chuyện gì?”
Cố Tử Yên thở sâu, đè xuống cảm giác sợ hãi trong lòng, nhỏ giọng mở miệng: “Thời Trạch, chuyện đó. .. Anh có thể giúp tôi thôi miên Phó Kình Hiên một lần nữa không? Lần này tôi muốn anh ấy hoàn toàn quên đi Bạch Dương, trong mắt và trong lòng chỉ có tôi!”
Sáu năm trước, cô ta tận mắt nhìn người đàn ông này thôi miên một người thành cái xác không hồn.
Người đàn ông này làm cho cô ta sợ hãi không thôi, dù sáu năm trôi qua, cô ta vẫn rất sợ người đàn ông này.
Mà cô ta còn sợ người đàn ông này biết được chuyện kia, cũng sẽ thôi miên cô ta thành cái xác không hồn.
“Tôi không thể giúp cô!” Thời Trạch không chút lưu tình từ chối.
Cố Tử Yên không thể tin được mở to mắt, giọng nói cao lên: “Vì sao?”
“Sáu năm trước, Thời Khiêm muốn cô được hạnh phúc nên tôi giúp cô thôi miên Phó Kình Hiên, làm cho Phó Kình Hiên yêu cô, vì vậy tôi đã giúp cô một lần, lần này tôi sẽ không giúp cô nữa, Phó Kình Hiên cũng không thể bị thôi miên nữa, nếu không thì anh ta sẽ biến thành đồ ngốc.” Thời Trạch lạnh giọng trả lời.
Cổ họng Cố Tử Yên nghẹn lại.
Biến thành đồ ngốc?
Tại sao có thể như vậy!
Cố Tử Yên cắn ngón tay cái.
Lúc đầu cô ta yêu Phó Kình Hiên, ngoại †rừ ngoại hình của Phó Kình Hiên là năng lực của anh, anh có thể cho cô ta sống cuộc đời vinh hoa phú quý, nhưng nếu như anh biến thành đồ ngốc, vậy thân phận người đứng đầu nhà họ Phó, chủ tịch tập đoàn cũng sẽ mất đi, Phó Kình Duy sẽ nhận lấy vị trí đó.
Vậy cô ta gả cho anh thì được gì nữa?
Xem ra cô ta không thể lại thôi miên Phó Kình Hiên, nếu không thì mọi chuyện hỏng bét, lại có thêm một người chồng ngốc nữa.
Cố Tử Yên nghĩ vậy thì không còn sợ hãi Thời Trạch, tức giận nói: “Thời Trạch, lúc trước anh thôi miên Phó Kình Hiên, tôi đã hỏi anh tác dụng thôi miên trong bao lâu, anh nói là cả một đời, nhưng bây giờ anh ấy đã biết không yêu tôi mà yêu Bạch Dương, điều này chứng tỏ anh ấy đã giải được thôi miên của anh, Thời Trạch, anh giải thích thế nào?”
Thời Trạch nhìn tấm hình trên bàn làm việc của mình, trong tấm hình là một chàng trai có dáng dấp giống với anh ta.
Cho nên người trong hình là ai, không cần nói cũng biết.
Thời Trạch vuốt ve khuôn mặt Thời Khiêm trong tấm hình, giọng nói vẫn lạnh nhạt, không hề có cảm xúc: “Tôi đã nói với cô tác dụng thôi miên là cả một đời, nhưng tôi cũng đã nói với cô thôi miên không phải là phép thuật, cũng có nhược điểm, tôi thôi miên cho Phó Kình Hiên, khiến anh ta kiên định chắc chắn cô là Phong Diệp, chỉ khi nào có người nói với anh ta hoặc là anh ta vô tình phát hiện cô không phải là Phong Diệp, vậy thì thôi miên trên người sẽ yếu đi, dần dần biến quay về con người thật của mình”
Cố Tử Yên im lặng, không nói gì.
Bởi vì anh ta thật sự đã nói với cô ta.
Cho dù trên người Phó Kình Hiên có thôi miên, cô ta cũng sợ hãi anh phát hiện mình giả mạo.
“Thời Trạch, không phải sáu năm qua anh luôn âm thầm theo dõi Phó Kình Hiên sao, anh có biết anh ấy phát hiện ra tôi không phải là Phong Diệp thế nào? Có người nói với anh ấy không?” Cố Tử Yên nắm chặt điện thoại, cắn răng hỏi.
Nếu như là có người nói với Phó Kình Hiên.
Cô ta nhất định làm cho người đó đau khổ đến chết!