Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 662:




“Tử Yên!” Bà Cố vội vàng đi tới ôm chặt lấy Cố Tử Yên, lắc vai Cố Tử Yên: “Tử Yên, con sao thế?”

Cố Tử Yên mấp máy môi muốn nói gì đó, lại không nói nên lời.

Bà Cố không có cách nào khác, chỉ có thể hỏi Phó Kình Hiên: “Kình Hiên, rốt cuộc cậu và Tử Yên đang nói cái gì? Giả mạo Bạch Dương là Phong Diệp gì đó, sao tôi nghe không hiểu gì cả”

Phó Kình Hiên không nhìn bà ta, ánh mắt mỉa mai nhìn Cố Tử Yên nói: “Con gái của bà giả mạo người tôi yêu, hưởng thụ đãi ngộ vốn không thuộc về cô ấy.”

“Cái gì? Cậu không yêu Tử Yên?” Bà Cố lớn giọng nói.

Phó Kình Hiên lạnh lùng nói: “Cho tới bây giờ tôi chưa bao giờ yêu cô ta, tôi luôn yêu Bạch Dương, Bạch Dương là bạn qua thư của tôi, cô ta giả mạo Bạch Dương rồi ở bên cạnh tôi, nếu không thì bà cho rằng sáu năm trước đó tôi chưa từng gặp qua cô ta, vì sao lại đột nhiên nói yêu cô ta chứ!”

“Chuyện này. . ” Bà Cố bị hỏi khó.

Đúng vậy, sáu năm trước, bởi vì thân phận không môn đăng hộ đối, hai người hoàn toàn chưa từng gặp mặt.

Không, phải nói là Kình Hiên chưa gặp Tử Yên, nhưng Tử Yên đã thấy Kình Hiên, dù sao Kình Hiên rất xuất sắc, tất cả các cô gái trong giới đều thích anh.

Nhưng sáu năm trước có một ngày Kình Hiên xuất hiện ở nhà họ Cố, nói muốn ở bên cạnh Tử Yên, lúc đó bà ta đã cảm thấy rất kỳ lạ, vì sao Kình Hiên chưa gặp Tử Yên lại nói yêu Tử Yên, mà ánh mắt của anh vô cùng thâm tình.

Nhưng khi đó bà ta cũng không có suy nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy Kình Hiên vừa gặp đã yêu Tử Yên, anh lại trẻ tuổi, cho nên tình cảm nồng nhiệt hơn.

Không ngờ Tử Yên là tu hú chiếm tổ chim khách.

Bà Cố nghĩ vậy thì ánh mắt kỳ lạ nhìn Cố Tử Yên.

Cố Tử Yên chột dạ tránh tầm mắt của bà ta, sau đó đứng lên, đi tới nắm tay Phó Kình Hiên khóc lóc nói: “Em xin lỗi, Kình Hiên, em biết sai rồi, em thật sự biết sai rồi, em không nên giả mạo Bạch Dương, nhưng em không thể khống chế được, bởi VÌ em yêu anh… “

Cố Tử Yên biết chuyện mình giả mạo Bạch Dương không thể cứu vãn được nữa.

Hiện tại việc quan trọng nhất là phải chân thành nhận lỗi, được Phó Kình Hiên tha thứ.

Vậy thì cô ta mới còn cơ hội!

“Cô yêu tôi?” Phó Kình Hiên cười, lạnh lùng cười nhạo.

Anh nâng cằm Cố Tử Yên lên, ngón tay dùng sức: “Cô yêu tôi, cho nên cô giả mạo Bạch Dương, chiếm thân phận của Bạch Dương, theo như cô nói thì có phải mọi người thích đồ của người khác thì đều có thể làm giống cô, trên thế giới này làm gì có chuyện đó chứt”

Phó Kình Hiên nói xong, ngón tay lại dùng sức.

Cố Tử Yên đau đớn rên lên, nước mắt từng giọt lớn rơi xuống.

Phó Kình Hiên nhìn nước mắt của cô ta, cảm giác trái tim đau đớn.

Nhưng anh biết, mình không đau xót cô †a, mà là xuất hiện tình huống giống như ở nhà hàng lần trước.

Nhưng lần này cho dù anh đau đến chết cũng sẽ không tha thứ cho cô ta.

Phó Kình Hiên buông cằm Cố Tử Yên ra, rút khăn tay trang trí trên túi áo trước ngực, lau sạch từng ngón tay, trên mặt không hề che giấu vẻ chán ghét.

Anh lau xong thì lập tức vứt bỏ khăn tay.

“Cố Tử Yên, tôi sẽ nhanh chóng hủy bỏ hôn ước, mà chuyện cô giả mạo Bạch Dương, lừa gạt tình cảm của tôi sáu năm, †ôi sẽ không bỏ qua như vậy, cô tự giải quyết cho tốt đi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.