Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 658:




CHƯƠNG 658

Nhưng Phó Kình Hiên nhìn gương mặt này, không hề thay đổi sắc mặt, giống như không cảm thấy dáng dấp của anh ta quá đẹp, lạnh lùng hỏi: “Anh là ai, có mục đích gì?

“Anh không nên tiếp tục đến đó.” Người đàn ông mở miệng, giọng cũng rất lạnh, không hề có tình cảm.

Phó Kình Hiên híp mắt: “Ý gì?”

Người đàn ông thở dài: “Tại sao phải vạch trần Cố Tử Yên không phải là Phong Diệp, cứ như vậy không tốt sao Phó Kình Hiên nghe vậy, con ngươi co lại, nắm chặt tay: “Sao anh biết muốn tôi làm gì?”

Người đàn ông thở dài: “Anh quay về đi, coi như không phát hiện Cố Tử Yên không phải là Phong Diệp.”

“Dựa vào gì chứ?” Trong mắt Phó Kình Hiên đầy tức giận: “Cố Tử Yên lừa gạt tôi sáu năm, anh còn muốn tôi giả vờ như không biết gì mà tiếp tục để bị lừa, anh bảo vệ Cố Tử Yên như thế, chẳng lẽ anh là chủ nhân khống chế lực lượng thần bí trong người tôi?”

“Tôi không phải bảo vệ cô ta, tôi chỉ đồng ý với một người rất quan trọng, người kia rất yêu Cố Tử Yên, cho nên tôi không thể không khống chế anh.” Người đàn ông lắc đầu trả lời.Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Quả nhiên là anh!” Phó Kình Hiên vốn chỉ suy đoán, nhưng bây giờ suy đoán được chứng minh, cả người nhất thời giận tím người, anh vứt cây dù đi, đi tới nắm lấy cổ áo của người đàn ông.

Trợ lý Trương nhìn thấy cảnh này thì lập tức biết được người đàn ông kia không phải là người tốt.

Anh ta vội vàng thò đầu ra, cầm súng nhắm vào đầu của người đàn ông kia.

Chỉ cần người đàn ông kia có hành động khác thường, làm hại Tổng giám đốc Phó, anh ta sẽ lập tức nổ súng.

Bên ngoài, cả người Phó Kình Hiên ướt đẫm, vô cùng chật vật.

Nhưng anh không để ý tới những chuyện này, hai mắt đỏ ngầu nhìn người đàn ông, giọng lạnh lẽo chất vấn: “Lý do anh khống chế tôi là vì người quan trọng nhất của anh, à, dựa vào đâu chứ? Cũng bởi vì chuyện riêng của anh lại làm cho tôi sống giống như một con rối, khiến Cố Tử Yên nắm lấy suy nghĩ và tình cảm của tôi, không cách nào nhận ra người mình yêu thật sự!”

Người đàn ông cũng không nhìn tay Phó Kình Hiên nắm cổ áo của mình, vẻ mặt và ánh mắt cũng không hề thay đổi bởi vì hành động của Phó Kình Hiên, vẫn lạnh lùng như vậy, không hề mang theo một chút tình cảm.

“Bởi vì Cố Tử Yên yêu anh, mà người quan trọng nhất của tôi lại yêu Cố Tử Yên, cậu ấy muốn thành toàn cho Cố Tử Yên!”

Người đàn ông nói.

Phó Kình Hiên cười lạnh: “Bởi vì chuyện này?”

“Phải!” Người đàn ông gật đầu.

Phó Kình Hiên đánh anh ta: “Cũng bởi vì người quan trọng nhất của anh yêu Cố Tử Yên, tôi là người không liên quan đến mấy người nên bị mấy người khống chế yêu Cố Tử Yên, đây là lý do gì!”

Người đàn ông khẽ nhíu mày, nhẹ nhàng di chuyển qua bên cạnh, tránh được nắm đấm của anh.

Anh ta né tránh một cách nhẹ nhàng, có thể nhìn ra được anh ta là người luyện võ.

“Tôi thừa nhận chúng tôi làm như vậy không đúng, nhưng mỗi người đều có lòng riêng, vì cậu ấy, tôi có thể lợi dụng tất cả mọi người.” Con ngươi màu xám của người đàn ông nhìn chằm chằm Phó Kình Hiên: “Còn nữa, anh yêu Cố Tử Yên không tốt sao? Tình yêu cũng chỉ một loại phản ứng hoá học mà thôi, không phải yêu ai cũng giống nhau sao?”

“Giống nhau?” Phó Kình Hiên nghe hai chữ này thì cảm thấy buồn nôn, giọng mỉa mai hỏi ngược lại: “Nếu anh cảm thấy tình cảm là phản ứng hoá học, vậy sự quan †âm của anh dành cho người kia cũng không phải thật lòng, chỉ là phản ứng hoá học đúng không?”

“…” Con ngươi của người đàn ông phóng to, rõ ràng bị hỏi khó.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.