Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 636:




CHƯƠNG 636

Có người làm cho anh xảy ra tai nạn xe, hiện tại vẫn chưa tìm được người kia.

Mà đèn pha lê này rơi xuống đầu của anh, mặc dù cuối cùng rơi xuống bàn của Bạch Dương, nhưng bàn của Bạch Dương cách bàn của anh chưa đến một mét, cho nên cũng có thể người này muốn đèn pha lê này rơi xuống người anh.

Có lẽ chuyện này và chuyện anh xảy ra tai nạn xe lần trước là cùng một người làm.

Nhưng một giây sau, Phó Kình Hiên lại bác bỏ suy nghĩ này của mình.

Anh và Cố Tử Yên chỉ nói ăn cơm, cũng không quyết định trước nhà hàng nào, mà lái xe đến đây mới quyết định.

Nói cách khác, anh chỉ mới quyết định đến nhà hàng, mà muốn động tay động chân thì phải làm trước đó, người đứng sau kia cũng không biết anh sẽ đến đây, sao có thể động tay động chân được, trừ khi người kia đã dự đoán trước.

Suy đoán do con người làm ra bị lật ngược, mà Lương Triết đoán có người cố ý làm.

Lương Triết ngẩng đầu nhìn trần nhà, lại nhìn đèn pha lê trên bàn, khuôn mặt dịu dàng đầy nghi ngờ: “Quá kỳ lạ”

“Sao thế Lương Triết, có phải cậu phát hiện ra điều gì không?” Bạch Dương nhìn cậu ta.

Lương Triết sờ cằm gật đầu: “Trần nhà quá cao, khoảng mười mét, thang bình thường cũng không dài như vậy, muốn đi lên động tay động chân cũng khó, trừ khi có thang nâng chuyên nghiệp, nhưng thang nâng chuyên nghiệp rất lớn, không thể vào cửa lớn được”

Giám đốc vội vàng nói: “Anh này nói không sai, nhà hàng của chúng tôi làm theo kiến trúc thời kỳ phục hưng, vì thế tòa nhà rất đồ sô, lúc đó trần nhà rất cao, khi trang trí đèn pha lê này thì phải dùng thang nâng chuyên nghiệp, sắp xếp mọi thứ xong mới lắp cửa lớn, nếu không thì thang nâng chuyên nghiệp không thể đi vào.”

“Cho nên không phải có người làm?”

Bạch Dương nhíu mày.

Lương Triết vừa muốn trả lời, Cố Tử Yên vừa được bôi thuốc đã mở miệng trước: “Anh Lương, lúc thì anh nói có người cố ý, lúc lại nói không phải do người làm, anh không cảm thấy mình thuận miệng nói lung tung, không quá vô trách nhiệm sao?”

Đáy mắt Lương Triết lóe lên vẻ dữ tợn.

Bạch Dương ôm cánh tay bị thương nói: “Lương Triết chỉ đưa ra suy đoán hợp lý dựa theo tình hình hiện trường mà thôi, nói lung tung cái gì? Huống chỉ, chúng tôi đang nói chuyện, cô Cố tùy tiện nói xen vào, cô không cảm thấy mất lịch sự sao?

À, không đúng, loại người không biết xấu hổ như cô Cố vốn không biết lịch sự”

“Cô. . ” Cố Tử Yên tức giận. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Bạch Dương cười lạnh: “Nhìn cô nghiến răng nghiến lợi kìa, làm sao, muốn cắn tôi à, tới đi, cắn đi.”

Cô đưa ngón tay ra lắc lắc trước mặt Cố Tử Yên, dáng vẻ như trêu chọc chó con.

Cố Tử Yên tức giận đến run người, hai mắt đỏ lên: “Bạch Dương, cô dám coi tôi là chói”

“Tôi cũng không nói như vậy, cô tự thừa nhận, cô đã nói mình là chó, tôi lại không phủ nhận, cô kích động như vậy làm gì.”

Bạch Dương hất tóc, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: “Đầu năm nay có người muốn làm chó, Lương Triết, cậu cũng đừng so đo với cô Cố, dù sao cũng không phải cùng đồng loại, con người chúng ta so đo với chó thì mất hết mặt mũi.”

Lương Triết biết cô muốn giúp mình nên mới mắng Cố Tử Yên như vậy, trong lòng mềm nhũn, ánh mắt nhìn cô càng dịu dàng như nước: “Được, em nghe theo chị, em không so đo với chó.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.