Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!

Chương 1451:




Chương 1451

“Cô Bạch, đây là sự thật. Tôi đã điều tra được những ứng cử viên mà Cố Tử Yên để mắt vào lúc đó rồi. Tất cả đều là con cháu nhà giàu, lý lịch tốt lại còn độc thân, trong đó người đứng đầu chính là tổng giám đốc Phó của chúng tôi. Nhưng vào thời điểm đó, khoảng cách giữa nhà họ Cố và nhà họ Phó quá xa, Cố Tử Yên không thể tìm được cơ hội với tổng giám đốc Phó, mãi cho đến khi cô ta phát hiện ra cô và tổng giám đốc Phó là bạn qua thư của nhau.”

“Bạn qua thư…” Sắc mặt của Bạch Dương trầm xuống, đột nhiên cô nhớ ra điều gì đó.

Thì ra là vậy!

Thời đại học cô và Cố Tử Yên là bạn học kiêm bạn cùng phòng.

Khi còn là sinh viên năm nhất, Cố Tử Yên vô tình nhìn thấy cô ngồi viết thư, còn cười nhạo rằng bây giờ đã ở thời đại nào mà cô vẫn còn giao tiếp với mọi người theo cách cổ lỗ sĩ như thế cơ chứ.

Vì thế mà Cố Tử Yên còn rủ thêm các sinh viên khác trong khoa để cười nhạo cô.

Nhưng đột nhiên có một ngày, Cố Tử Yên luôn coi thường việc viết thư giao tiếp của cô thì lại đột nhiên hỏi cô về người bạn qua thư kia, còn nói gì mà cũng muốn có được một người bạn tâm giao như thế.

Chắc lúc ấy bằng cách nào đó Cố Tử Yên đã phát hiện ra Phó Kình Hiên là người viết thư cho cô rồi, sau đấy nảy ra ý định mạo danh cô. Bằng cách này, không phải Cố Tử Yên sẽ mỹ mãn đạt được cơ hội có quan hệ với Phó Kình Hiên sao?

Nghĩ đến đây, Bạch Dương nhắm mắt lại, cố nén cơn tức giận: “Là lỗi của tôi. Do ngay từ đầu tôi đã không phát hiện ra âm mưu của Cố Tử Yên.”

Nếu cô nhận ra người trao đổi thư với mình trước Cố Tử Yên, nhận ra người đó là Phó Kình Hiên mà cô yêu đến si mê si dại.

Có lẽ cô và Phó Kình Hiên sẽ không bao giờ đi đến tình trạng như hôm nay.

Cũng sẽ không có Cố Tử Yên ở giữa ngăn cách bọn họ.

Phó Kình Hiên nắm lấy bàn tay đang hơi run rẩy của Bạch Dương, kéo về phía ngực mình.

Bạch Dương đứng không vững, bất ngờ ngã vào vòng tay anh.

Anh ôm cô, nhẹ nhàng vuốt tóc cô: ‘Không phải lỗi của em. Người sai là tôi, là do †ôi không nói cho em biết thân phận của mình”

Thực ra lúc đó không phải anh chưa từng nghĩ đến chuyện nói cho cô biết anh là ai.

Nhưng vì mãi chưa tìm được tim nên anh vẫn giữ kín không nói.

Vì vậy mà Cố Tử Yên đã có thể nhân cơ hội để xen vào giữa cả hai, là lỗi từ cả hai người bọn họ.

Không phải chỉ do một mình cô.

Nhưng không còn quan trọng nữa rồi, bọn họ đã bỏ lỡ nhau sáu năm, về sau tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện đó lần nào nữa!

Mặc dù Bạch Dương đang choáng váng vì Phó Kình Hiên đột nhiên ôm lấy mình, nhưng cô không thể giải thích được lí do †ại sao mình không muốn đẩy anh ra.

Cô cảm thấy cái ôm của anh dường như khiến cô yên tâm lại.

Cứ như vậy, trán của Bạch Dương lẳng lặng đặt lên vai Phó Kình Hiên, cô mở miệng nói: “Vậy ý của anh là Cố Tử Yên chưa bao giờ yêu anh mà chỉ yêu thân phận, tiền bạc và địa vị của anh? Bởi vì anh có thể cho cô ta cuộc sống xa hoa nhất mà cô ta muốn?”

“Đúng vậy.” Phó Kình Hiên hơi nghiêng đầu ngửi mùi thơm trên tóc cô, dùng giọng hơi khàn khàn nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.